Em đều có gương mặt anh thích

Tĩnh dưỡng ở nhà Giang Cận hai ngày, Mộc Tiêu hoàn toàn hồi phục lại. Cô bị thương không nặng, bởi vì bản thân tim lớn (1), cho nên tổn thương tâm lý về cơ bản có thể xem nhẹ. Thậm chí cô còn biến bi thương thành ý chí chiến đấu để cùng Vệ Xán nghiên cứu nên chọc giận Triệu Đan như thế nào để càng có hiệu quả hơn.
(1) tim lớn (心大): chỉ kiểu rộng lượng, việc lớn xem thành việc nhỏ.
Vệ Xán ngồi xếp bằng ở trên sô pha nhà Giang Cận, vẻ mặt nghiêm túc mà giơ một ngón tay lên: “Dựa theo kinh nghiệm dày dặn của em thì em nói cho chị biết. Nếu muốn kích thích bạn trai cũ thì phương pháp tốt nhất chính là đi cùng với bạn trai hiện tại!”
Lời này sai sót quá nhiều, Mộc Tiêu không biết nên bắt đầu sửa từ chỗ nào. Cuối cùng cô chọn cái quan trọng nhất: “Triệu Đan không phải bạn trai cũ.”
Hơn nữa, cô cũng không muốn lợi dụng Giang Cận để đi hoàn thành cái gọi là kích thích.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vệ Xán, chị đừng có đưa ra ý kiến bậy bạ cho Mộc Tiêu. Coi chừng lão đại quay về lại sắp xếp cho chị đi học một khóa tư tưởng.” Hoa Cừu ở một bên chen miệng vào, “Làm một người đàn ông, em thành khẩn mà kiến nghị chị. Mộc Tiêu, chị hẳn là nên đi trang điểm, ăn mặc cho thật lộng lẫy vào. Sau đó thông qua trên Weibo mà nói với hắn. Nói ta liền ở chỗ này, có ngon thì ngươi đến đây nha. Là đàn ông thì đều không thể lùi bước!”
Mộc Tiêu: “…”
Ở chung không bao lâu, ấn tượng của cô đối với Cục Điều Tra đã đảo ngược nghiêng trời lệch đất rồi.
Thậm chí cô còn cảm thấy bản thân lúc trước… có chút ngớ ngẩn khi sợ hãi bọn họ như vậy.
“Cậu là biến đổi phương pháp để đội nón xanh cho cục trưởng à? Đừng tưởng rằng anh ấy đi công tác thì cậu có thể muốn làm gì thì làm nha.” Vệ Xán trừng mắt, nhưng mà vẻ mặt lại rất mong chờ, thậm chí còn xoa xoa đôi tay.
Mộc Tiêu yên lặng thở dài một hơi, trả lời tin nhắn của Giang Cận ở trên điện thoại:【Mới vừa ngủ dậy, đám người Vệ Xán ghé lại đây.】
【Nếu quá ồn ào làm phiền em thì cứ bảo bọn họ đi đi.】
Giang Cận làm cục trưởng, thật đúng là hiểu rõ tính tình của cấp dưới mình.
Tuy rằng lời này nghe có vẻ thiếu đánh, nhưng Mộc Tiêu nhìn vào lời này thì lại thấy được ý che chở mạnh mẽ, trong lòng cô đột nhiên cảm thấy ngọt ngào:【Không sao, rất náo nhiệt】
Cô rất thích Vệ Xán và Hoa Cừu, cũng nhìn ra được hai người bọn họ vừa ăn nói chọc cười, vừa không quên quan sát sắc mặt cô. Cô nghĩ đến có thể là bọn họ sợ trong lòng cô sẽ có áp lực khi nhắc đến Triệu Đan.
Giang Cận ở đầu bên kia không có trả lời lại, chắc là lại đi làm việc rồi. Mộc Tiêu nghe nói ở thủ đô xuất hiện một con yêu quái cực kỳ hung ác. Bên kia tự mình phái người lại đây mời Giang Cận qua đó, tình thế cấp bách nên không thể nói thêm gì, chỉ nói ngày mai trở về.
Giang Cận nói, mọi thứ chờ anh trở về an bài, mấy ngày nay để cho Mộc Tiêu ở nhà anh nghỉ ngơi.
Nếu anh đã nhượng bộ trước thì Mộc Tiêu cũng không nói được gì nữa. Cũng vừa vặn cô có thể thả lỏng tinh thần mấy ngày, chuẩn bị nghênh đón cuộc khiêu chiến tiếp.

Đề tài của Vệ Xán và Hoa Cừu không biết đã chạy đến phương nào. Công việc của Cục Điều Tra chính là như vậy, lúc bận thì quá bận, lúc nhàn thì lại quá nhàn. Huống chi bọn họ ở chỗ này vây quanh Mộc Tiêu, giúp cô giải tỏa buồn chán là một mặt. Mục đích chân chính của bọn họ là bảo vệ cô, có đưa ra chủ ý hay không đều không quan trọng. Dù sao cuối cùng vẫn là lão đại của bọn họ định đoạt.
Mộc Tiêu tắt điện thoại, bỗng chợt nhìn thấy một tin nhắn đầy dấu chấm than nhảy ra. Cô lại mở khóa điện thoại vào coi thì vừa thấy là Triệu Bội Bội:【Mộc Tiêu! Cậu cậu cậu cậu cậu】
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cậu nửa ngày nhưng cũng không đưa ra cái nguyên cớ gì, Mộc Tiêu đặt câu hỏi:【Sao vậy?】
【Tớ đi diễn nửa tháng ở nơi thâm sơn cùng cốc chim không thèm ỉa, vừa trở về liền thấy cậu trở thành ngôi sao lớn nha? Còn có người bạn trai soái như vậy!】
Mộc Tiêu xem đến như lọt vào trong sương mù. Cô quả thực muốn theo ý tứ của truyền thông, xuất hiện ở trước mặt công chúng. Mấy ngày nay Hoa Cừu cũng khoác thân phận Tề Thiên Thịnh, đi đến công ty sàng lọc phương án chọn kịch bản cho cô. Nhưng dù thế nào đi nữa thì cô cũng chỉ có thể được tính là một người mới vừa xuất đạo, tuyệt đối không được coi là ngôi sao lớn. Triệu Bội Bội chắc là nói chuyện phóng đại rồi.
Vậy bạn trai lại là sao đây?
Gần đây hễ gặp phải tình huống không hiểu được thì Mộc Tiêu liền vào Weibo. Cô nhấp mở cái icon màu đỏ vàng đan xen (2) thì thấy hơi kinh ngạc một chút. Cô thế mà lại lên hot search một lần nữa!
(2) icon màu đỏ vàng đan xen: icon của Weibo

Chẳng qua lúc này đây, cô còn kéo theo tên của “Giang Cận” lên.
Mộc Tiêu nhấp vào mục từ, tin tức liên quan tràn ngập đầy trời, lại còn đánh cờ hiệu (3) nói “Có hình có chân tướng”. Cô nhìn nhìn, chân tướng rất nhiều, vừa đủ để tạo thành một lưới chín hình vuông (4).
(3) đánh cờ hiệu (打旗号): chỉ những người làm những việc gì đó nhưng lại đi nhân danh, lấy tên của người khác có sức ảnh hưởng chi phối đến vấn đề đó (thường chỉ làm việc xấu).
(4) một lưới chín hình vuông: chín bức ảnh được xếp lại tạo thành một khung hình vuông.
Bởi vì ngày đó thời tiết xấu, bức ảnh tổng thể tương đối ảm đạm. Cô bị chụp chính là lúc ra khỏi siêu thị. Mấy tấm trước còn chỉ có một mình cô, mấy tấm sau liền kính bạo (5) rồi. Đặc biệt là tấm cuối cùng, người chụp ảnh quả thực chiếm được cái “góc độ trời độ”. Trong ảnh chụp, Mộc Tiêu vừa lúc chạy đến phía trước ô tô và ngoái đầu nhìn lại. Mà hơn phân nửa cửa sổ ô tô lộ ra phía sau lưng cô. Cửa sổ xe hạ xuống một nửa, vừa vặn để lộ ra gương mặt anh tuấn của người đàn ông ngồi trên ghế lái.
(5) kính bạo (劲爆): thường được sử dụng để mô tả một số tin tức hoặc thông điệp khiến mọi người ngạc nhiên và thích thú.
Trong ảnh chụp, Mộc Tiêu đã thay đổi kiểu tóc, để lộ ra ngũ quan tinh xảo cùng vầng trán sáng bóng. Trong mắt cô có tia sáng lưu chuyển, tựa hồ chỉ là lơ đãng vừa lúc quay đầu lại. Mà Giang Cận lại bình thản trấn định, hơi nghiêng đầu nhìn cô. Vị trí của hai người giống như đã được cố ý thiết kế, thoạt nhìn giống như vai nam nữ chính.
Chưa kể, tên paparazzi này còn có tiềm năng làm poster cho phim điện ảnh.

Tuy rằng trong bức ảnh này không có để lộ ra thông tin biển số xe của Giang Cận, nhưng bên tung tin đã viết ra một đoạn văn bản dài. Trong văn bản liền chỉ ra rõ rằng chiếc xe đã đón Mộc Tiêu rời đi thuộc về Truyền Thông Thiên Thịnh. Người trong xe đúng là vị Giang tổng thờ ơ đối với mọi hoạt động kinh doanh và người đẹp.
Kế tiếp chính là một đoạn vô cùng dẫn người ta phát huy trí tưởng tượng xa xôi.
Mộc Tiêu: “…”
Nhớ lại ngày đó, cô ngồi vào trong xe của Giang Cận, nhìn bộ dạng bình thản của anh, cô còn tưởng rằng anh nhất định có biện pháp.
Quả nhiên là mức độ cô ỷ lại vào anh quá cao đi… Giang Cận tuy rằng là ông chủ lớn của công ty truyền thông, nhưng dù sao bản thân cũng kiêm mấy công việc, bận quá nên quên mất.
Mộc Tiêu bắt đầu hối hận bản thân không cẩn thận.
Cô nhìn chằm chằm vào ảnh chụp trong hai giây. Trong lòng cô chợt nghĩ, tuy rằng là vô tâm cắm liễu, nhưng nó giống như tương ứng với câu nói trước đó của Vệ Xán “dùng bạn trai hiện tại để kích thích bạn trai cũ”.
Tuy rằng còn không phải là bạn trai hiện tại, Triệu Đan cũng không phải là bạn trai cũ.
Dù sao đi nữa thì cũng giống như đã bước ra một bước rồi.
Mộc Tiêu rời khỏi hot search, lại nhập từ khóa nhảy xuống sông cứu người của ngày đó vào. Cô đem mấy cái tin liên tiếp được tìm thấy đi chia sẻ cho Triệu Bội Bội:【Quá trình như trên = =】
Triệu Bội Bội ở bên kia đã lâu không trả lời. Mộc Tiêu đoán cô ấy đang xem, nên cô liền chuyển sang Weibo để đọc các bình luận nổi lên.
Trước kia thời điểm Triệu Bội Bội mới xuất đạo, liền rất chú ý bình luận trên Weibo. Hễ xuất hiện một chút ít chuyện có liên quan tới mình, cô ấy đều phải trước tiên đi nhìn xem mọi người nghĩ như thế nào. Mộc Tiêu lúc trước không hiểu rõ lắm, nhưng lần này biến thành chính cô. Cô liền có thể cảm nhận được cảm giác hiếu kỳ khi tìm kiếm của Bội Bội vào lúc đó.
Tiểu Tiểu A:【Đi thôi đi thôi, phỏng chừng là lăng xê. Từ lúc cứu người, ta liền cảm thấy không thích hợp rồi. Sao lại có thể trùng hợp như vậy, còn có người quay clip lại.】
Bảy anh em hồ lô đánh ta đều không sợ:【Lầu trên, không cần đem lòng người nghĩ quá xấu như vậy.】
Truy phong:【Dàn dựng, ngày mùa đông nước sông lạnh như vậy mà cô ấy đi nhảy nha, quá dốc hết tâm sức đi】
Hôm nay tiểu hồ điệp có nhìn ta không:【Ta không quan tâm đến bất cứ điều gì. Ta chỉ muốn liếm vẻ đẹp của tiểu tỷ tỷ mlem mlem…】
Nụ cười xinh đẹp chiếm hết thời gian của ta:【Chỉ có một mình ta cảm thấy cô ấy trông cũng không thật sự đẹp sao? Còn không bằng Sa Ngữ Yên】

Thuần Thuần 0123:【Đúng vậy, chỉ có mình bạn】
Cảnh xuân xán lạn đi ngủ ngon:【Đúng vậy】
Ngài đã bị thêm vào danh sách đen:【Fan của Sa Ngữ Yên quả nhiên danh bất hư truyền, nhìn thấy tiểu tỷ tỷ xinh đẹp liền phải đi xoi mói, thật là xã hội rối loạn】
【…】
Vì thế chiều hướng trả lời ở phía dưới bình luận này liền biến thành đại chiến bôi xấu của fan Sa Ngữ Yên. Mộc Tiêu trơ mắt mà nhìn bọn họ đánh hơn mấy trăm câu phản hồi đi công kích. Nói năng không suy nghĩ cẩn thận là sẽ bị công kích.
Dĩ nhiên, cũng có thể là do bên trong hỗn loạn cho nên có nhiều từ ngữ nguyên do cô xem không hiểu.
Đọc bình luận sẽ làm người ta phát nghiện, Mộc Tiêu lại nhấp vào một lầu (6) khác. Chủ đề của lầu này tương đối rõ ràng, tám chính là một số chuyện về cô và Giang Cận. Nói Mộc Tiêu đã ký hợp đồng với Truyền Thông Thiên Thịnh từ rất sớm. Lần này là sớm có tính toán, có ý định lăng xê, phát đi tín hiệu chuẩn bị gia nhập vào giới giải trí. Tám nghe cứ như thật. Nếu như cô không phải là đương sự thì cô cũng đều tin.
(6) lầu: ý chỉ những bình luận trên mạng xã hội được người khác phản hồi bình luận lại.
Mộc Tiêu đóng Weibo, vừa lúc Triệu Bội Bội cũng trả lời lại:【Hahahahahahahahaha】
Mộc Tiêu:【…】
【Hahaha thực xin lỗi. Tớ chính là nghĩ đến lúc trước cậu trốn tránh như con rùa đen (7). Lần này đột nhiên bị người ta lật ngửa người ở trên mặt đất, trực tiếp phơi mình dưới ánh sáng mặt trời ban ngày, liền cảm thấy thế sự vô thường, làm người kinh ngạc vui mừng không thôi.】
(7) rùa đen: còn có nghĩa bóng là một câu chửi, chỉ người hèn nhát, sợ chết.
Triệu Bội Bội chắc là ở trong núi sâu hoang vu lâu rồi nên cách nói cũng lỗ mãng đi.
Mộc Tiêu hiện đầy vạch đen (8):【… Cậu mới là rùa đen】
(8) vạch đen (黑线): như hình dưới

Triệu Bội Bội:【Nói chuyện chính sự nha. Kỳ thật tớ tương đối quan tâm đến cái vị Giang tổng của Truyền Thông Thiên Thịnh. Hai người thực sự có một chân? (9)】
(9) có một chân: có mối quan hệ tình cảm.
Mộc Tiêu:【Cậu quen anh ấy sao?】
【Nhìn thấy ở xa xa, anh ấy rất cao lãnh (10) nha】
(10) cao lãnh: chỉ kiêu ngạo, lạnh lùng.

Cao lãnh nha.
Ban đầu, Mộc Tiêu cũng cho rằng như thế. Nhưng từ sau khi cô biết được chuyện Giang Cận đã tìm cô rất nhiều năm. Cô lại nhìn lại những chuyện cũ, liền không tự chủ được mà có một cái nhìn khác.
Ví dụ như, khi cô gặp anh ở quán bar với thân phận là Trình Bạch Chi, anh đánh nhau làm “anh hùng cứu mỹ nhân”. Ví dụ như cô theo dõi anh, mà anh lại tùy ý để cô dựa vào đầu vai mình ngủ qua trạm này đến trạm khác. Rồi đến cuối cùng, anh còn không quên lưu lại WeChat của cô. Anh đã sớm có mưu tính. Lại ví dụ như cô giả trang thành “Khương Vi”, anh lại bình thản tiếp thu, làm gậy ông đập lưng ông…
Mộc Tiêu lắc lắc đầu. Cô không thể não bổ (11) tiếp, còn não bổ nữa thì cô tự luyến mất.
(11) não bổ (脑补): chỉ việc tự thêm thắt, ảo tưởng một số tình tiết trong đầu.
【Cho nên hai người…?】Dấu ba chấm của Triệu Bội Bội ý vị thâm trường.
【Còn… chưa tính đi.】Mộc Tiêu nói.
Gần đây chuyện phiền toái cứ liên tiếp kéo đến, Giang Cận dường như cũng rất bận. Cô còn không có kịp tìm cơ hội để nói chuyện nghiêm túc về chuyện tình cảm. Nhưng mà cô cũng rất thích tình trạng chung sống trước mắt của hai người.
Triệu Bội Bội vừa thấy cô trả lời liền biết có hy vọng: 【Nhanh lên! Hôm nào dẫn tới cho tớ gặp!】
Mộc Tiêu nghĩ nghĩ:【Để có dịp nhé ^-^】
【Được, một lời đã định! 】Triệu Bội Bội nói,【Cậu biết không? Tớ ước chừng phải đọc hot search hai lần, cuối cùng mới dám tin đó là cậu】
Mộc Tiêu theo bản năng mà đánh chữ:【Chuyện xảy ra đột ngột, lúc bị chụp được tớ còn tưởng rằng anh ấy sẽ áp xuống…】
Đánh được một nửa, cô chợt nghĩ ra điều gì đó nên lại xóa đi từng chữ.
Dựa theo phong cách làm việc của Giang Cận, sao có thể không nghĩ được truyền thông sẽ đem ảnh chụp đưa lên hot search?
Không không không, có lẽ cô nên suy xét chính là, dựa theo thân phận cùng địa vị của Giang Cận, truyền thông làm sao dám tự tiện đem thân phận thật của anh cùng tin tức tình ái tuôn ra ngoài?
Hơn nữa, thời điểm hot search này tuôn ra cũng quá kì quái.
Mộc Tiêu nhấp vào khung thoại của Giang Cận. Cô do dự mãi, rồi gửi một tin nhắn:【Hot search, là anh…】
Sắp xếp sao?
Anh nhất thời không có trả lời. Chờ Mộc Tiêu và Vệ Xán nói cười trong chốc lát, thời điểm cô lại cầm lấy điện thoại lên nhìn thì trên màn hình đã có một tin nhắn WeChat mới.
Giang Cận trả lời cũng thực đơn giản:【Ừ, công khai tuyên bố chủ quyền.】


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận