CHAPTER 07
Oan Gia
Tại : Hillry’s Passion.
Rào rào… rào rào…!
Tiếng mưa rơi ầm ĩ ngoài trời như bị che lấp bởi tiếng nước bật xối xả trong phòng tắm của căn hộ số 74.
Ting tong… ting tong…!
Thiên Nam mở mắt, liếc nhìn sang chiếc đồng hồ điện tử nhỏ trên tường ở góc phòng, một tiếng đã gần trôi qua, có lẽ Thiên Nam biết con người nào đang bấm chuông rồi. Nhưng Thiên Nam đang tắm, mặc kệ cô nàng bấm đến cỡ nào, Thiên Nam cũng không muốn đi ra ngoài ngay bây giờ.
Ting tong ting tong ting tong ting tong ting tong ting tong !!!!!!!!!
“ Bộ cô muốn phá nhà người ta hả !!!! ” – Thiên Nam xuất hiện đúng 5 giây sau liên khúc chuông nhà của San San. Con người này quả thực nhí nhảnh hết sức, bộ cô ta tính phá nát chuông hay sao ?
Đây là lần đầu tiên Thiên Nam bước chân vào căn hộ này, căn nhà mới tinh chắc chắc sẽ bị con bé này phá tan tành nếu Thiên Nam không kịp quấn chiếc khăn tắm quanh người mà chạy nhanh ra.
“ Xin …xin … xin lỗi. Tui…tui tui lạnh quá ! ” – Trước mắt Thiên Nam giờ đây là một cô bé đang co người lại vì lạnh, mặt trắng bệch đi như thiếu máu, cả đầu tóc, quần áo và bịch đồ cầm trên tay đều ướt nhem vì nước mưa.
San San đã dầm mưa đến đây và Thiên Nam dễ dàng nhận ra điều ấy.
Không đợi gì, Thiên Nam kéo San vào trong căn nhà.
“ Đợi một chút, tôi sẽ lấy đồ cho cô thay. ”
Thế là Thiên Nam chạy nhanh vào trong để San ngồi trên bục thềm gỗ cách cửa khoảng 3m. San nhìn theo, hồi nãy giờ nó mới để ý, anh ta chỉ quấn cái khăn trên người. Hic, xấu hổ quá !
._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._.
“ Thay đồ đi, nếu không sẽ bị cảm lạnh đó. Phòng dành cho khách đi lên cầu thang quẹo trái. ” – Thiên Nam đưa cho nó xấp đồ khô ráo sạch sẽ. San San “ ừ ừ ” rồi đi về phía cầu thang.
Nền của căn hộ đều làm bằng gỗ, cầu thang thành trắng, bên dưới là kính và những bậc thang bằng gỗ trắng. San chạy nhanh lên tầng trên, hai bên kiếng bao phủ, nhìn sang một bên là góc vườn sinh hoạt có đủ thứ cây cỏ, hồ bơi, vĩ nướng, một bộ ghế sang trọng và xích đu. Bên còn lại của tầng lầu là cây cảnh nằm trong lồng kính thông thoáng kéo dài xuống tận tầng dưới.
San San đi vào căn phòng đúng như Thiên Nam đã chỉ. Người con bé lạnh teo vì hơi điều hòa chạy mạnh trong căn hộ.
San khóa cửa lại, nó đặt quần áo trên chiếc giường lớn. Chiếc giường hiện chưa có tấm phủ, có vẻ Thiên Nam chỉ vừa chuyển về.
San mặc quần áo mà Thiên Nam đã đưa, đó là một chiếc áo sơ mi vải jean đậm tay ngắn và chiếc quần đen dài. San mặc hơi rộng, nội chỉ cái áo của Thiên Nam là đã dài đến gần đầu gối San chứ chẳng đùa, cái quần thì hình như chân của anh chàng này quá dài nên khi San mặc vào thì bị dư ra tận một khúc.
Thế là San San phải xắn quần lên vì chẳng muốn bản thân vấp té khi đang di chuyển đâu. Vừa xắn, San vừa nhìn quanh căn phòng.
Đây rõ ràng là một căn hộ vẫn còn mới, theo San biết thì Thiên Nam chỉ vừa mới trở về Việt Nam, nếu thế thì căn nhà của anh chàng tuy chưa được bày trí rõ ràng nhưng thực sự vẫn khá đầy đủ tiện nghi.
Chiếc tivi màn hình rộng được treo trước giường ngủ. Đây là một căn phòng với màu chủ đạo trắng và đen. San nhìn sang phải, nó tiến lại gần rồi kéo tấm màn lớn đắt tiền màu tối ra. Trước mắt San là một tấm kính cao bằng chiều dài của một bức tường trong phòng, San nhìn ra bên ngoài và có thể thấy rõ màn đêm với những ánh đèn sáng rực từ đường phố.
Trời vẫn chưa ngớt mưa.
San San bước xuống lầu, nó đi chầm chậm vì sợ vấp ngã.
“ Hơi rộng nhỉ ? ” – Thiên Nam tay cầm máy chơi game hướng mắt về phía San, anh ấy giờ đã mặc lại quần áo đàng hoàng chứ chẳng còn quấn cái khăn qua người nữa.
“ Anh chơi gì vậy ? ” – San ngồi xuống kế bên Nam, nhìn vào màn hình TV, tò mò hỏi.
“ Trò này cô không biết chơi đâu. ” – Thiên Nam đáp lại.
Gì, thái độ khinh thường thế là sao chứ ? San San chẹp miệng, cái tên này đúng là tự mãn quá chẳng coi ai ra gì. Sinh ra trên đời này, San chắc chắn người bị anh ta sỉ nhục chất đầy cả núi rồi.
“ Đây này. ” – Đặt chiếc khăn trắng nhỏ lên đầu San trong vẻ ngạc nhiên của nó, Thiên Nam vẫn dán mặt vào màn hình TV – “ Nước từ tóc cô sẽ làm dơ nhà tôi. ”
San xị mặt, lè lưỡi nhẹ ra ngoài. Người này quả là khó ưa, có nằm mơ San cũng chẳng ngờ loại con trai như vậy mà hàng ngàn cô gái lại hâm mộ.
Đúng rồi, họ có tiếp xúc mà biết bộ mặt thật của anh ta đâu chứ.
“ Chỉ tôi chơi đi, để tôi chơi với anh, chứ game mà chơi một mình thì chán lắm. ” – Dù biết Thiên Nam có thể sẽ lại nói câu nào đấy khó nghe nhưng San vì quá tò mò mới bật thành tiếng mà nói như thế.
Nhưng khác với những gì San nghĩ, Thiên Nam nhìn cô bé chằm chằm như một đứa trẻ nhìn thứ đồ ngộ nghĩnh.
“ Cô muốn chơi đến thế sao ? ” – Thiên Nam nhìn San đang phồng một bên má, bỗng nhiên anh lại thấy con bé rất đáng yêu – “ Lại đây tôi sẽ chỉ cô chơi. ” – Thiên Nam dúi vào tay San bộ điều khiển game, mặt không nở nụ cười.
San San bất ngờ kinh khủng, anh chàng này sẽ chỉ cho San chơi game ? Woa, chuyện đúng lạ à nha. Mặc kệ, San muốn chơi game, còn chuyện khác cứ để sau.
“ Thế này… rồi cô bấm nút này… ” – Thiên Nam chỉ San cách chơi, anh cũng khá ngạc nhiên khi con bé lại học nhanh những thứ được dạy đến thế.
Vậy thì tốt, học nhanh thì không cần phải tốn nhiều thời gian để chỉ bảo.
“ Nè ! Anh ăn gian ! ” – Tất nhiên là trong lúc chơi game, họ vẫn có những giây phút xích mích.
“ Tôi không ăn gian, tại cô chơi dở thôi. ” – Thiên Nam cười, gương mặt cực kì tự đắc.
Cứ thế, căn hộ số 74 lâu lâu lại vang lên những tiếng cãi nhau chí chóe kiểu trẻ con và tiếng cười sảng khoái vô cùng.
“ Cô tính làm hương gì ? ” – Thiên Nam, tay cầm ly rượu nhìn San.
“ Cacao. ” – San bận rộn dưới bếp nên chỉ trả lời thật ngắn ngọn.
Thế là Thiên Nam rời chỗ, đi về phía cầu thang trắng.
“ Tôi sẽ sấy đồ cho cô. ”
San San nhìn theo sau dáng hình Thiên Nam bước dần lên tầng trên, một sự thay đổi trong ánh mắt nó. San xoay đầu, tự lẩm bẩm một mình.
“ Dáng người này… hình như mình đã nhìn thấy ở đâu rồi nhỉ ? ”
._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._._.
San San đổ hỗn hợp vào khuôn vuông rồi dùng một lớp nylon phủ đè lên trên mặt để đẩy hết không khí ra ngoài nhằm làm mịn mặt chocolate.
“ Phù. ” – San thở phào, cuối cùng cũng đến giai đoạn cuối, Nama Chocolate do San làm chắc chắn sẽ ngon ngất ngây cho mà xem.
Xong xuôi mọi việc, San mở cửa tủ lạnh ra để tìm nước uống. Chưa đã khát, San cố tìm đá lạnh.
Thế là San San mở từ ngăn tủ này đến ngăn tủ khác. Bỗng, tại ngăn nhỏ thứ ba, San lại phát hiện ra một ngăn nhỏ khác.
Bụp !
Chai nước trên tay rơi xuống, San San, rốt cuộc thì nó đang nhìn thấy gì mà lại sửng sốt đến vậy ?
Trước mắt San giờ đây là hàng chục bịch nước màu đỏ thẫm như màu máu được cất giấu gọn gàng. Thức uống này không giống rượu cũng không giống bất kì loại sinh tố nào, nó giống máu cực kì !
“ Cô làm xong chưa ? ” – Thiên Nam đi xuống cầu thang.
San lập tức đóng sầm tủ lại, mặt tái đi, không dám nhìn Thiên Nam. Còn Thiên Nam, anh cau mày lại khi trông thấy hành động kì lạ của San. Một người thông minh nếu có bí mật, liệu có bao giờ anh ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra hay không ?
“ … ” – Thiên Nam im lặng tiến lại gần với gương mặt lạnh lùng hơn bao giờ hết, ánh mắt anh như chứa một mối đe dọa đầy kinh khiếp.