Gạ Tình Vợ Ngốc [h]

(( Mỵ Nhi ))




Sáng hôm sau khi tỉnh giấc thứ đầu tiên truyền đến chính là cảm giác đâu nhức cùng tê mỏi toàn thân. Nhuyễn Tịnh đã phải rất cố gắng mới có thể lê thân vào nhà vệ sinh tẩy rửa. Nhìn thân thể toàn màu xanh tím khắp nơi, cô vừa tức giận vừa xấu hổ vô cùng. Nếu mà để ai nhìn thấy thì có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Buồn bực vì hôm nay vẫn là ngày đi làm nhưng Mặc Cẩn Ngôn vẫn như lần trước, đã chuẩn bị sẳn đồ ăn sáng và cho cô nghỉ ở nhà để viết bản thảo. Chẳng qua là bồi bổ sau khi thịt thôi, nên cô cảm thấy không cần cảm kích hay biết ơn gì cả.

Cả một buổi sáng Nhuyễn Tịnh cứ lăn qua lăn lại trên ghế. Viết ra một đống bản thảo mà khi đọc lại chẳng đâu ra đâu. Cô vốn không có năng khiếu trong viết văn nhưng không hiểu sao lại dám ký vào cái hợp đồng kia. Chắc vì hôm đó bị các con số làm dọa sợ, giờ nghỉ lại thì hối hận cũng đã muộn.

Đến tận tối khuya Nhuyễn Tịnh mới có thể hoàn thành xong bản thảo được xem như là ưng ý nhất. Cô đã phải vất vả lướt hàng trăm wed đọc và tìm hàng trăm sản phẩm tương tự chép theo.

Kiếm tiền rất vất vả, kiếm tiền của tên boss vô sỉ, hạ lưu, xấu xa thì còn vất vả hơn. khi nộp lên chỉ mong Mặc Cẩn Ngôn có thể rộng lòng từ bi duyệt qua hay đơn giản là chỉ là chỉnh sửa một cách bình thường thôi.


_______

Đến khi đi làm lại Nhuyễn Tịnh vẫn còn cảm giác tê buốt ở tiểu huyệt khi đi lại. Dù đã nghỉ ngơi một ngày nhưng do tần suất hoạt động quá mức cho phép nên quá trình hồi phục của cô cũng bị kéo dài ra.

Sáng hôm nào Nhuyễn Tịnh cũng phải pha cafe đúng giờ cho nên hôm nay cô quyết định mang cafe và bản thảo lên cùng một lúc. Sớm hay muộn cũng phải đối mặt thà sớm một tí còn có phương pháp xử lý.

Cốc ... cốc ... cốc ...

" Boss, cafe của anh còn đây là bản thảo, bản thảo reveiw ạ. "

" Hiệu suất làm việc của thư ký Nhuyễn khá cao. Nhanh như vậy đã hoàn thành rồi. "


" Vâng, vì tôi viết không được tốt nên tranh thủ một chút. Nếu có chỉnh sửa thêm thì vẫn còn kịp. "

" Tinh thần rất tốt. "

Mặc dù được khen ngợi nhưng trong lòng Nhuyễn Tịnh vẫn cảm thấy thực sự vẫn chưa ổn. Cô không cần những lời khen đầu môi, cái cô muốn là công việc được hoàn thành trôi chảy. Nhưng có vẻ hành động của Mặc Cẩn Ngôn sẽ không tốt tính như lời anh đã nói.

" Trước khi xem bản thảo mời thư ký Nhuyễn ngồi lên bàn một chút. "

" Boss ơi ... đây ... đây là phòng làm việc ... không được đâu. "

" Cô . Đang nghỉ cái gì trong đầu vậy? "

" Vậy ... vậy ... ngồi lên bàn làm gì ạ? "

" Không ngồi tôi liền làm thứ mà thư ký Nhuyễn đang mong đợi. "

Biết bản thân không thể phản kháng được nhưng nếu không làm theo thì cô sẽ bị ăn ngay tại chỗ. Tiểu huyệt của cô chỉ mới bớt sưng một chút, bây giờ mà thật sự bị cắm vào. Đừng nói là một cái dù chỉ nửa cái thôi thì cũng đủ lấy cái mạng nhỏ của cô rồi. Sau đó còn không biết có thể đi đứng như người bình thường hay không nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận