Hắc Hoá Nam Chủ Luôn Muốn Tính Kế Ta


Editor: Do_oi96.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.


_.

_.

_.

_.

Tần Húc nhìn chằm chằm vào mấy thứ kia không chớp mắt.

Ông trời ơi thật bất công.

Hắn phải trải qua trăm cay nghìn đắng mới tìm thấy cái thìa kia thế nào, Long Lị Lị không biết, nhưng hắn biết a.

Lúc Tô Yên ra ngoài, hắn cũng không ôm hy vọng, chỉ cho rằng cô ra ngoài đi dạo thôi.

Nào biết, còn chưa qua một giờ đã đem về bao nhiêu thứ thế này chứ?Ánh mắt Tần Húc nhìn Tô Yên, lập tức thay đổi.

Không màng hình tượng, trong mắt như chứa nước.

Thậm chí kích động muốn tiến lên ôm Tô Yên.

Tô Yên lui ra sau hai bước, dò hỏi “Bao nhiêu đây đủ rồi chứ?”Tần Húc điên cuồng gật đầu “Đủ đủ đủ, phi thường đủ!!”Sau khi nói chuyện xong thì sắc trời đã dần dần tối.

Long Lị Lị ngồi bên cạnh sắc mặt cứng đờ trong chớp mắt, sau đó khôi phục bình thường.

Cô ta cũng không nói gì, chỉ là ánh mắt nhìn Tô Yên có chút mịt mờ.

Mà phòng phát sóng trực tiếp bên kia, những người mắng Tô Yên vô dụng kéo chân sau không biết xấu hổ, lại đổi thành, “Tôi phục rồi!!! Lợi hại, 666!!”“Vốn dĩ cứ tưởng là kéo chân sau, không nghĩ tới lại là người mang bàn tay vàng a!”“Ha ha ha ha, mấy người nhìn Tần ca xem, hai mắt tỏa sáng đây là xem Tô Yên thành một khối vàng rồi sao??”“Phốc! Đột nhiên cảm thấy, Tô Yên cũng thú vị quá ha.


”“Công năng tầm bảo này cũng tuyệt thật!”Từng đợt khen, hoàn toàn rửa sạch danh hiệu lười biếng lúc nãy của Tô Yên.

Màn đêm buông xuống.

Các thành viên khác của chương trình ở cách vách bên, một tay cầm mì ăn liền, một tay cầm nước khoáng, trên mặt chán chường.

Bên này Tần Húc dùng cái chảo mà Tô Yên vừa tìm được lúc nãy hoàn mỹ xào ra một đĩa thăn bò nhỏ.

Món thứ tư đặt lên tảng đá sạch sẽ bên cạnhBên cạnh gà rừng cũng đã nướng không sai biệt lắm.

Ân, bốn món ba mặn một canh.

Tổ đạo diễn nhìn màn hình chảy nước miếng.

Tô Yên ngồi trên tảng đá từng ngụm từng ngụm gặm táo.

Tần Húc một chút việc cũng không cho Tô Yên làm, chỉ yêu cầu cô ngồi trên tảng đá nghỉ ngơi.

Hắn cũng đã nhìn ra, thân thể cô gái này rất yếu.

Còn phải nhờ vào cô tìm manh mối.

Sức lực dùng trên lưỡi dao, hay là bưng thức ăn nấu cơm loại này, vẫn là không cần phiền toái cô.

Phòng phát sóng trực tiếp.

Mọi người đối với Tô Yên phục sát đất.

Thậm chí còn có người xem đếm kỹ “Ai, đây là manh mối thứ năm mươi sáu rồi phải không?”“Mẹ ơi, Tô Yên đại thần, xin nhận của tôi một lạy, phù hộ tôi thi đại học thuận lợi!”“Đại thần! Xin hãy ban cho tôi một phần mười vận may của ngài, tôi sẽ vì ngài thắp hương bái Phật mỗi ngày.

”Mọi người không còn mắng Tô Yên nữa, nhưng đồng thời lại bắt đầu oán giận Long Lị Lị.

“Cái cô đó đúng thật là, từ sau khi trật chân, mông cũng chưa từng rời khỏi tảng đá, cả ngày hôm nay trừ việc kéo chân sau cả nhóm thì chả giúp được gì, ngay cả việc vặt cũng chả làm.

”“Đúng vậy, fan biến anti, không giải thích.

”“Fan chuyển thành người qua đường, vốn dĩ thấy Long Lị Lị cũng ổn, cũng không biết vì sao, rõ ràng cô ta không làm gì sai cả, nhưng càng nhìn lại càng không vừa mắt.

”Có một số người cực đoan, đau lòng Tần Húc, trực tiếp mắng “Thật là không biết xấu hổ, hai đồng đội của cô ta ra sức như vậy, cô ta vậy mà còn có mặt mũi mà ngồi không sao? Cứ cho là chân cô bị trật đi, vậy cô cũng có thể giúp chút việc không cần dùng chân đi mà!”“Đúng vậy! Cô nhìn thử Tần ca của chúng tôi đi, mồ hôi đầy đầu, lại còn mang theo cái của nợ là cô thật đúng là vất vả”.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận