Hắc Hoá Nam Chủ Luôn Muốn Tính Kế Ta


Editor: Do_oi96.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.


_.

Phòng phát sóng trực tiếp chưa từng đình chỉ náo nhiệt.

Càng náo nhiệt hơn khi có sự đối lập rõ rệt với đội biển sâu bên cạnh “Phòng phát sóng trực tiếp cách vách, thật thê thảm, bên này của chúng ta thậm chí còn cảm thấy mùi hương bay qua, nước miếng của tôi sắp chảy ra rồi.

”“Ha ha ha, đúng đúng đúng, tôi vừa qua bên kia xem thử, vừa rồi có người bởi vì quá khát nước trực tiếp uống nước biển, kết quả vừa khóc vừa phun, thật sự cười chết!”Dần dần, sắc trời đã hoàn toàn tối đen.

Ngay khi Tô Yên tìm được chiếc hộp manh mối thứ tám mươi.

Tất cả manh mối đã tập hợp đủ.

Đây cũng là lần đầu tiên từ lúc ghi hình chương trình đến nay có đội tìm được tất cả manh mối.

Bọn họ dọc theo đường nhỏ đi xuống.

Nhưng sắc trời quá tối, đường lại gập ghềnh.

Tần Húc nhìn hai đồng đội của mình.

Trầm ngâm chốc lát, nói “Như thế này đi, các cô ở đây chờ, tôi đi trước dò đường, chờ tôi tìm được thuyền, tôi lại quay lại đón các cô.

”Thấy hai người cũng không có ý kiến gì, Tần Húc liền cầm đèn pin tiếp tục đi.

Lần này, ngoại trừ người quay phim đi theo, cũng chỉ còn lại Long Lị Lị và Tô Yên.

Long Lị Lị cười, “Thật tốt quá, Tô Yên, tất cả đều nhờ cô, chúng ta mới có thể sớm rời đi cái nơi quỷ quái này.

”Tô Yên gật gật đầu, không nói chuyện.

Theo đó, Long Lị Lị nhịn không được tò mò “Tô Yên, tôi có chút nghi vấn, sao cô có thể tìm thấy được những hộp manh mối đó vậy? Chẳng lẽ là có phương pháp đặc thù gì sao?”Lời này của cô ta là cố ý dẫn đường, còn có thể là phương pháp gì, không phải là đang ám chỉ Tô Yên gian lận sao.

Tô Yên nhìn cô ta một cái.

Cô thấy trên người Long Lị Lị ngày càng nhiều hơi thở không tốt.


Ngay cả khi cô ta cười dịu dàng.

Tô Yên vẫn biết Long Lị Lị mang theo nồng đậm ác ý với cô.

An tĩnh trong chốc lát, Tô Yên nói “Bọn họ căn cứ theo địa hình mà ngụy trang, nhưng cũng không thật sự đem hộp đi chôn.

Trước kia đã học qua nên cũng tìm được dễ dàng.

”Long Lị Lị cười gật gật đầu, không nói gì nữa.

Tô Yên nói đều là sự thậtCô là một người thành thật.

Chỉ là che giấu một bộ phận sự thật.

Làm sao tìm được?Vật sống khác nói với cô a.

Chim nhỏ trên trời, bò sát trên cây.

Còn có rắn nhỏ ngẫu nhiên đi ngang, vân vân.

Chỉ cần cô đến gần mấy chiếc hộp đó, bọn chúng liền sẽ nói cho cô biết.

Đương nhiên sẽ rất dễ tìm a.

Cũng không phải rất khó.

Long Lị Lị gật gật đầu, vô tình tầm mắt cô ta liếc thấy sườn núi bên cạnh.

Nhìn bụi gai bên đường gần đó.

Trong mắt cô ta hiện lên chút gấp gáp.

Bỗng nhiên lên tiếng nói “Tô Yên, cô có thể đỡ tôi một chút không? ”Tô Yên ngẩng đầu nhìn cô ta, Long Lị Lị bất đắc dĩ “Chân trật của tôi, có chút đau.

”Tô Yên duỗi tay, đỡ cánh tay cô ta.

Long Lị Lị khập khiễng nhảy một bước lên phía trước, kết quả không cẩn thận đạp lên tảng đá, hung hăng ngã về phía Tô Yên.

“A!”Kinh hô một tiếng, lại nhờ lực đỡ của Tô Yên, ổn định thân thể.

Tô Yên liền không giống cô ta, trực tiếp ngã ra sau.

Nhưng trước khi ngã xuống, tay cô, nắm lấy góc áo Long Lị Lị, dùng sức kéo.

Giây tiếp theo, Long Lị Lị mới vừa đứng vững mặt còn chưa kịp thu lại biểu tình, liền theo Tô Yên thình thịch lăn thành một khối, ngã xuống về phía bụi gai.

Một màn này, hai người quay phim đều không phản ứng kịp, trợn mắt nhìn.

Không chỉ có bọn họ, tổ đạo diễn cũng sửng sốt một lúc sau đó điên rồi!Tổ đạo diễn từng tiếng gọi người quay phim “Người đâu rồi? Có thấy bọn họ không?!”“Nhìn không tới rồi!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận