Hệ Thống Cứu Vớt Những Người Vợ Song Tính Bi Thảm


Nghe thấy lời anh nói, Tạ Ngọc Ngưng có chút ngập ngừng, muốn nói lại thôi.

Cuối cùng y vẫn quyết định buông xuôi, thả mình đắm chìm trong khoải cảm.

Suốt thời gian một buổi chiều, y cứ như vậy, cách một tấm bình phong với cả phòng người, bị làm đến cao trào hết lần này đến lần khác, tử cung cũng bị rót đến tràn đầy.

Cuối cùng, nhục huyệt của y bị Quý Uyên dùng một cái khăn tay lấp kín, sau đó cứ thế đưa y đến trên long sàng của Hoàng Đế.*Tạ Ngọc Ngưng lo sợ mà ngồi trên long sàng, tim y vì hồi hộp mà đập bình bịch không ngừng.


Bởi vì trước khi tới đây, y đã cùng tên thái giám giả Quý Uyên ân ái cả buổi chiều trong cung Hoàng Hậu, lúc xong việc cũng không còn kịp chỉnh trang rửa mặt nữa.

Hơn nữa, thân dưới y cũng bị anh rót đầy, một khi Quý Uyên rút côn thịt ra là sẽ có một dòng tinh dịch hoà nước dâm trắng đục không ngừng chảy ra, cho nên hiện tại nơi huyệt nhỏ bên dưới của y vẫn còn đang ngậm một cái khăn tay nữa.Tạ Ngọc Ngưng không dám tưởng tượng, nếu bây giờ y cởi hết xiêm y, bị Hoàng Đế nhìn thấy cái bộ dạng này thì y sẽ có kết cục ra sao…Rất nhanh Hoàng Đế đã đi vào tẩm cung.

Tạ Ngọc Ngưng nhìn hắn, y bỗng phát hiện, chính mình lúc này cũng đã không còn thích người này giống như trước kia nữa rồi.


Tưởng tượng đến chút nữa có thể hắn sẽ cởi quần áo của mình, Tạ Ngọc Ngưng thế nhưng lại nảy sinh kháng cự.Hoàng Đế vừa tiến đến liền thổi tắt ngọn nến.

Vì kéo dài một chút thời gian, Tạ Ngọc Ngưng bưng chén rượu đến trước mặt hắn, thỉnh Hoàng Đế uống rượu.Vẻ mặt Hoàng Đế thoạt nhìn cực kỳ thiếu kiên nhẫn: “Nếu không phải nể mặt mũi phụ thân và ca ca ngươi, mới ban ân cho ngươi một lần...!Đêm nay ngươi không cần vọng tưởng điều viễn vông làm gì, trẫm tuyệt đối không có khả năng chạm vào một quái vật như ngươi!”Tạ Ngọc Ngưng phát hiện y thế mà lại chẳng hề có cảm giác gì với những lời nhục mạ kia nữa.

Hoàng Đế uống rượu xong, sau khi được cung nhân hầu hạ thay đổi xiêm y thì nằm lên trên giường.

Tạ Ngọc Ngưng vẫn đứng một bên kia, trong lòng không có thống khổ mà ngược lại, cảm thấy may mắn vạn phần.Nói như vậy, bí mật của y và Quý Uyên sẽ không bị phát hiện rồi.Thổi tắt ngọn nến, Tạ Ngọc Ngưng nằm xuống giường, trợn tròn mắt nhìn về phía màn giường bên trên, trong lòng lại không kìm được mà nghĩ đến Quý Uyên.Bỗng nhiên y phát hiện có một bóng hình đi vào phòng.

Trong lòng y cả kinh, tưởng là thích khách, còn đang định gọi người thì phát hiện, thế nhưng đó lại là Quý Uyên!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận