Giọng nói lạnh lùng tuôn ra, một luồng khí mát lạnh bao lấy vành tai của tôi, giống như bị một khối băng cắn.
Ngay sau đó, bàn tay lạnh như băng lưu luyến đi xuống, cả người tôi run rẩy lên, tôi vươn tay ấn lại bàn tay kia, cố gắng ngăn lại, nhưng không thể chạm được vào thứ gì.
Phía dưới của tôi chợt lạnh, làm cả người tôi liền hoảng hốt: "Anh là ai, anh muốn làm gì?""Câm miệng! Tôi ghét phụ nữ ồn ào!"Một thứ cứng rắn và lạnh lẽo đang đè lên thắt lưng của tôi, dù tôi không thể chạm vào anh ta, nhưng hơi thở lạnh lẽo vẫn quanh quẩn chung quanh tôi, tôi biết anh ta tồn tại, cũng hiểu điều gì sắp xảy ra, dù sao thì, tôi đã mười chín tuổi, không còn ở độ tuổi ngây thơ.
Tôi muốn hét lên, nhưng miệng bị vật gì đó chặn lại, nên không thể hét thành tiếng, một cơn đau nhói ập đến, hai dòng nước mắt trong veo lặng lẽ chảy dọc theo khóe mắt, chẳng mấy chốc chúng đọng lại thành những hạt châu băng trên thái dương, theo phía sau dùng sức va chạm mạnh nên lăn xuống! !.
Đêm hôm đó, tôi không biết mình đã bị anh ta lăn lộn bao lâu, thậm chí tôi còn cho rằng đó là một cơn ác mộng, ngủ một giấc dậy, thì mọi thứ hóa thành hư ảo.
Tuy nhiên, khi tỉnh dậy vào buổi sáng, toàn thân tôi đã nổi đầy những vết bầm xanh tím lớn nhỏ, đặc biệt là phần bên trong đùi, tím thành màu đen, hai cái chân của tôi không còn sức để nhấc lên.
"Ai nha, tại sao cái ấm nước của tớ bị đông lạnh thế này?""Khăn tắm của tớ cũng đầy váng đá!""Kỳ quái, tuy nói mùa xuân lúc ấm lúc lạnh, nhưng vẫn ở mức bảy tám độ mà, sao có thể đóng băng được?"! ! Nghe mọi người sôi nổi bàn tán, điều đó càng khẳng định rằng vào đêm hôm qua, quả thật có người đó, không, tôi không rõ đó có phải là người hay không, anh ta thực sự đã đến ký túc xá của chúng tôi, hơn nữa đã cướp đi lần đầu tiên của tôi.
Điều kỳ lạ là với tiếng động lớn như vậy, tại sao những người bạn cùng phòng không có phát giác gì cả?Mọi người đều biết chuyện ngày hôm qua giữa tôi cùng Trần Hiểu Phong, Tiền Manh Manh đã an ủi tôi một hồi, lại cho tôi thuốc trị cảm, nói rằng sẽ giúp tôi xin giáo viên cho tôi nghỉ ốm và để lại tôi một mình ở trong ký túc xá.
Sau khi các cậu ấy rời đi, lúc này tôi mới đứng dậy, khóa trái cửa ký túc xá, rồi cầm lấy quần áo sạch sẽ đi vào phòng tắm, nhìn gương mặt trong gương, thấy mình người không ra người, quỷ không ra quỷ, lại nhìn thấy vết máu đỏ thắm trên khăn trải giường bên trong thau giặt đồ, tôi liền khóc thảm thiết.
Sau khi khóc đủ rồi, tôi tắm rửa sạch sẽ cả người, giặt giũ xong chăn nệm, tôi mới nằm dài trên bàn, và nghĩ về mọi chuyện đã xảy ra trong những ngày qua.
Quá trình biến đổi của tôi là bắt đầu khi tôi có miếng phật bài Cửu Vĩ Hồ kia, tôi nhanh chóng lên mạng tìm kiếm cụm từ 'phật bài Cửu Vĩ Hồ', lúc này mới kinh ngạc phát hiện, hoá ra thực sự có một loại phật bài Cửu Vĩ Hồ, công dụng chủ yếu của nó là làm cho người đeo nó ngày càng xinh đẹp, sức quyến rũ càng ngày càng mạnh, đặc biệt thu hút người khác phái.
Những triệu chứng này rất phù hợp với tình trạng của tôi.
Phật bài là một loại bùa hộ mệnh Phật giáo độc đáo của Thái Lan, nó được chia thành chính quy và âm bài, chính quy là loại được các nhà sư ban phước cho cá nhân trong các ngôi chùa ở Thái Lan, sau đó được tiêu thụ, để lấy tiền xây dựng cơ sở vật chất cho các ngôi chùa Phật giáo, mà âm bài, là từ A Tán (một cư sĩ tu hành tại gia) tự mình thiết kế, chế tác các phật bài, làm ra liên quan đến các linh hồn, tà ma,! Nếu đeo lâu, hoặc cung phụng sai cách, sẽ bị phản phệ(*), nói chung là những người nào không kiểm soát được thì không khuyến khích thỉnh âm bài.
(*)Phản tác dụng lại, phản ngược trở lại.
Hầu hết các loại phật bài Cửu Vĩ Hồ đều là âm bài, chỉ có loại phật bài Cửu Vĩ Hồ do Long Bà Niên và A Tán làm mới là thật, A Tán hiểu rõ tiếng Triều Châu, đặc biệt thích khắc một một từ 'minh' lên mặt của phật bài do mình chế tác để phân biệt.
Mà miếng phật bài Cửu Vĩ Hồ này của tôi đích thực có một từ "Minh" rõ ràng ở mặt sau, có nghĩa là nó là chính quy, không cần phải cung phụng và nó sẽ không phản phệ tôi.
Tuy nhiên, cách cơ bản nhất để điều khiển phật bài phát huy tác dụng, là sau khi thỉnh phật bài, cũng vào ngay đêm đó phải tụng niệm tâm pháp tương ứng với phật bài, người dùng thông qua tâm pháp cảm ứng được hiệu lực của phật bài, sau đó mới có thể sử dụng, nhưng tôi nhận phật bài rồi cũng chưa có niệm qua tâm pháp gì cả, chỉ là lúc nằm ngủ mơ mơ màng màng thấy một bóng đen vuốt mặt của tôi thôi!Tuy nhiên, mặc kệ là thế nào đi nữa, cuộc sống của tôi đã bị ảnh hưởng bởi miếng phật bài Cửu Vĩ Hồ này rồi, thậm chí tôi đã mất đêm đầu tiên mà không rõ lý do, người kia vẫn là thứ tôi không thể nhìn thấy hoặc chạm vào được, tôi thật sự hoảng sợ, loáng thoáng cảm giác, đối phương có lẽ là một con quỷ!Nghĩ đến đây, tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc, sốc lại tinh thần, bắt taxi đi đến bệnh viện thẩm mỹ, muốn tìm tên giám đốc nọ, tôi muốn trả lại phật bài Cửu Vĩ Hồ, tôi không áp chế được thứ này.
Trên mạng có nói rằng, sau khi thỉnh phật bài, khi không muốn cũng không được tùy ý vứt bỏ, nếu không sẽ bị phật bài phản công mạnh mẽ, nếu là trước đây tôi nhất định sẽ không tin những lời viển vông như vậy, nhưng sau khi trải qua đêm qua, tôi không thể không tin.
Nhưng sau khi tôi đến bệnh viện thẩm mỹ, bệnh viện thẩm mỹ đó sớm đã đóng cửa, nên tôi nhanh chóng gọi vào số điện thoại của giám đốc, thì được nhắc số này không tồn tại.
Lần này, tôi thực sự trợn tròn mắt, sao lại vừa khéo như vậy?Tôi cảm thấy mình bị đối phương gài bẫy, nhưng tôi cảm thấy không thể giải thích được, từ khi làm phẫu thuật laze đến khi thỉnh được phật bài Cửu Vĩ Hồ này, tôi đã tiêu tốn tổng cộng 3.
000 tệ, chẳng lẽ bên kia chỉ vì sợ tôi tìm tới cửa làm loạn nên đóng toàn bộ cửa bệnh viện thẩm mỹ?Không có khả năng, nhưng trong nhất thời tìm mãi không thấy người nào cả, tôi cũng không có biện pháp, trên đường trở về, khi đi ngang qua một cây cầu, tôi rất muốn ném phật bài kia vào trong sông, nhưng tôi không có dũng khí, sợ bị phản phệ lại, càng sợ những vết bớt đầy trên mặt lại quay về.
Khi đó, tôi vẫn còn cảm thấy may mắn, vì đây là đồ thật, có lẽ cơn ác mộng đêm qua sẽ không đến nữa, nhưng đến nửa đêm, khi cái lạnh lẽo quen thuộc dán lên phía sau lưng tôi, tôi biết, tôi xong rồi!Editor: AlissaĐăng ngày 30/3/22.