Hoa Lay Ơn


Ngày thứ hai, em trai nào đó vừa học xong liền đến chỗ của Cổ Kỳ, trong tay xách một túi mua sắm của siêu thị.Khách sạn Cổ Kỳ ở có đồ làm bếp, nhưng xưa nay cô không dùng, cô không biết nấu cơm, bình thường đều gọi thức ăn ở ngoài, thấy Lạc Thiên Dịch mua một đống nguyên liệu nấu ăn bày ở trên bàn bếp, cảm thấy rất mới mẻ.Nhưng cô không vô giúp vui, trò chuyện với Lạc Thiên Dịch vài câu, tiếp tục ngồi trên ghế mây ở cửa sổ sát đất đọc sách, cảm nhận hơi nóng cuối cùng của buổi hoàng hôn trước khi mặt trời xuống núi.Hôm nay Cổ Kỳ không đi ra ngoài, chỉ mặc một bộ váy trắng dài, lộ ra hai chân trắng nõn như sữa bò, hai đùi cô gác lên ghế đẩu, hai chân vắt chéo nhau, chỉ thấy mu bàn chân cô tinh tế tỉ mỉ, móng chân cắt ngắn sạch sẽ, sáng bóng, lòng bàn chân trắng mịn xinh đẹp.Lạc Thiên Dịch đứng ở quầy bếp làm việc bận rộn, phòng bếp khách sạn là kiểu bếp mở, từ góc độ của anh có thể nhìn thấy mái tóc xõa tự nhiên của Cổ Kỳ lúc dựa lên ghế mây, thấy hai chân trắng nõn của cô gác lên ghế đẩu.Anh nhìn một lúc lâu, cúi đầu cắt hoa quả, cười.Anh thích cảm giác đi cùng với cô, thấy cô ở bên cạnh mình thì rất vui vẻ.Làm một phần hoa quả và các món nguội, Lạc Thiên Dịch đi tới, nửa ngồi bên cạnh Cổ Kỳ."Chị, ăn chút trái cây đi.”Ánh mắt Cổ Kỳ từ trang sách nâng lên, đôi mắt đẹp hướng về phía em trai hot boy nào đó.Cổ Kỳ đã thật lâu không thấy anh mặc đồng phục, mỗi lần anh xuất hiện, đều mặc quần áo bình thường trưởng thành và đẹp trai, hình như anh muốn thu nhỏ chênh lệch tuổi của bọn họ."Tiểu Thiên, ước muốn của cậu là gì?" Cổ Kỳ hỏi.Lạc Thiên Dịch nghĩ nghĩ, anh nhìn Cổ Kỳ, không nói ra."Hửm? Không nói cho chị?”Anh mấp máy môi, cười nhẹ một tiếng, ngọa tàm hiện lên."Muốn kết hôn với chị Cổ Kỳ, có tính không?”Cổ Kỳ: ".


.

.”Ước mơ như vậy cũng quá không có triển vọng rồi, đàn ông con trai không phải nên có kế hoạch sự nghiệp lớn lao sao?"Có lẽ cậu còn không biết mình muốn cái gì." Cổ Kỳ nhận lấy mâm đựng trái cây, dùng nĩa trắng cắm một miếng dưa Hami.Nhìn cô ăn dưa Hami, Lạc Thiên Dịch cười cười, đứng lên, đi đến phòng bếp."Chị à, em biết mình muốn cái gì.”Giọng điệu anh hững hờ, nhưng lại vô cùng chắc chắn.Ăn vài miếng dưa, lại ăn thêm mấy trái nho, Cổ Kỳ nghiêng đầu nhìn về hướng phòng bếp.Ở quầy bếp, Lạc Thiên Dịch muốn làm mì Ý, lúc này đang chăm chú cắt thịt bò.Hôm nay chàng trai mặc một chiếc áo len màu đen, ống tay áo kéo lên, lộ ra một đoạn cánh tay thon dài mạnh mẽ, đường nét gò má tinh tế, sống mũi gồ lên, hiện lên vẻ nam tính.Trong nháy mắt như vậy, Cổ Kỳ nghĩ đến Cổ Như Tâm.Mỗi khi đến mùa đông, anh sẽ dùng cơ thể giúp cô làm ấm giường, chờ cho nóng lên, anh sẽ nhét một túi nước ấm vào trong chăn, sau đó lẻn về phòng của mình, thậm chí anh còn giúp cô giặt quần áo vớ tất, ngay cả quần lót cũng giúp cô giặt, rõ ràng anh nhỏ hơn cô hai tuổi, lại như một bảo mẫu tỉ mỉ, chăm sóc các mặt sinh hoạt của cô, bây giờ suy nghĩ một chút, tình yêu của anh quá hèn mọn.Giờ này phút này, cô lại có một loại cảm giác, Lạc Thiên Dịch đang chăm sóc cô, nhưng rõ ràng anh nhỏ hơn cô.

.


.Sau một tiếng, em trai nào đó đã làm mì Ý xong, đặt hai đĩa lên trên bàn ăn, đặt thêm hai đóa hoa bách hợp, thắp nến, anh tắt đèn trong phòng.Lúc này Cổ Kỳ đang đọc sách, ánh sáng đột nhiên tối đi, không khỏi quay đầu, liền nhìn thấy một bàn đồ ăn lãng mạn ánh nến sau lưng.Hình như em trai này rất rảnh, cũng không biết đã làm bài tập xong chưa.Cổ Kỳ nghĩ như vậy, thế là cũng hỏi như vậy.Lạc Thiên Dịch: "Sau khi ăn bữa tối xong rồi làm bài thi, rất nhanh.”Cổ Kỳ không nói gì, kéo ra ghế ngồi đối diện anh, lần đầu tiên ăn bữa tối với ánh nến cùng anh.Bữa tối ánh nắng rất lãng mạn, nhưng cái món mì Ý này.

.


.vô cùng mặn.Nuốt xuống một ngụm mì, Cổ Kỳ uống một ngụm nước chanh, mặt không có cảm xúc."Thế nào?" Hotboy dùng ánh mắt mong chờ nhìn chăm chú vào cô, giống như đang chờ đợi sự khen ngợi từ cô.Cổ Kỳ dùng khăn giấy ăn lau miệng, nói: "Cũng không tệ lắm.”Ngay lập tức, em trai Lạc cười: "Lần đầu tiên em làm.”"Rất tuyệt, vô sự tự thông*.”(*) Không có thầy dạy cũng tự biết.Đạt được khen thưởng, lông mày Lạc Thiên Dịch giương nhẹ, một bộ rất hài lòng.Sau đó anh dùng cái nĩa cuốn lấy một ít mì, cúi đầu nếm một miếng, một giây sau, dừng lại nhổ ra..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận