Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!

Thời gian hơn hai năm, hơn bảy trăm ngày không gặp Cố Mặc Thành, Niên Nhã Tuyền cho là cô sẽ quên, hoặc là sẽ không có bất kỳ phản ứng nào.

Nhưng, không phải.

Hôm nay gặp lại anh ta, cô mới phát hiện, dù sao cũng từng yêu, cũng không phải dù một chút cảm giác cũng không có.

Có điều, cũng chỉ có chút đau lòng, ngoài ra cũng chẳng còn cảm giác gì khác..

Thấy cô không nói lời nào, nụ cười của Cố Mặc Thành càng thêm nhu hòa, "Tiểu Tuyền, đã lâu không gặp, càng ngày càng đẹp!" Cố Mặc Thành nói thật lòng, từ lúc Niên Nhã Tuyền bước vào đại sảnh của buổi tiệc, hắn ta đã thấy cô rồi.

Hơn hai năm không gặp, Niên Nhã Tuyền thay đổi quá lớn, lớn đến mức hắn cơ hồ còn nghi ngờ cô gái này có phải đã từng giây từng phút quay vòng xung quanh hắn trong suốt hai năm trời.

Hàn Huệ Minh kéo kéo cô gái đang đứng sững sờ ra đó, lúc này Niên Nhã Tuyền mới hoàn hồn, nhẹ giọng từ chối, "Cảm ơn ngài Cố có lòng, có điều tôi không cần, tôi cũng không có ý định bồi thường lễ phục cho bọn họ!"

Nụ cười của Cố Mặc Thành chợt cứng đờ, hắn thật sự không hiểu Niên Nhã Tuyền cũng lắm cũng chỉ là gả cho một tên trợ lý mà thôi, lấy đâu ra dáng vẻ cao ngạo như vậy, lại còn dám gây thù chuốc oán với các danh gia vọng tộc của Việt Thành.

"Tiểu Tuyền, đừng náo.."


Giọng nói của Cố Mặc Thành vừa vang lên, một cặp tình lữ đi vòng qua đám người đến trước mặt Niên Nhã Tuyền, người đàn ông vừa hay chỉnh lý xong trang phục của mình, "Nhã Tuyền, có chuyện gì?"

Là Tống Từ và Lục Khải Hàng.

Lúc Hoắc Lăng Trầm gọi điện thoại đến, Lục Khải Hàng và Tống Từ đang ngồi trong xe, dang lau gươm vuốt kiếm..

Sắc mặt của phu nhân nhà học Tần vẫn khó coi như cũ, thấy người bước tới là Lục Khải Hàng, lên tiếng giọng nói khá lịch sự, "Cậu Lục à, cậu cũng định chịu trách nhiệm giúp cô ta sao?"

Lục Khải Hàng ôn thuận cười một tiếng, nho nhã lễ độ trả lời, "Vâng, Nhã Tuyền còn nhỏ, không cẩn thận chọc phải các vị, tôi thay cô ấy xin lỗi mọi người!

Trọng Hải Trình nhịn không được giật giật ống tay áo của Lục Khải Hàng, nhỏ giọng nhắc nhở," Cậu Lục, Hoắc tổng gọi điện thoại cho anh, không phải nhờ anh xin lỗi bọn họ.. "

Biết Lục Khải Hàng là hạng người gì, Hoắc Lăng Trầm còn đặt biệt dặn dò Trọng Hải Trình.

Lục Khải Hàng đương nhiên biết phong cách làm việc của Hoắc Lăng Trầm, nhưng đây không phải là phong cách của anh ta. Người hiểu rõ anh đều biết, nếu như lúc Lục Khải Hàng anh cười mà vẫn không giải quyết xong chuyện, đợi đến lúc anh nổi giận rồi, vậy cũng đừng hòng giải quyết gì cả.


Một màn này rơi vào trong mắt mọi người, bởi vì không nghe được Trọng Hải Trình nói gì, tất cả mọi người đều cho rằng anh ta đang cầu xin Lục Khải Hàng làm chủ cho phu nhân Niên Nhã Tuyền của mình. Bao gồm Cố Mặc Thành, cũng thật sự cho rằng Niên Nhã Tuyền gả cho Trọng Hải Trình.

Bà Nghiêm bình thường vốn không coi ai ra gì, lúc này cho dù Cố Mặc Thành và Lục Khải Hàng có đứng ở đây, thái độ của bà cũng rất ngang ngạnh," Đẻ cô ta xin lỗi trước đi, sau đó thì đền lễ phục cho con gái tôi gấp ba lần! "

" Đúng! "Trong đám đông có không ít người cũng phụ họa theo!

Lục Khải Hàng cũng không hề tức giận, vẫn mỉm cười nhìn Niên Nhã Tuyền như khi nãy," Nhã Tuyền, lại tinh nghịch rồi! Có bị thương hay không? "Giọng nói của anh có phần trách cứ, nhưng trong mắt không có một tia trách tội Niên Nhã Tuyền.

Bà Chương đứng bên cạnh nói chen vào," Cậu Lục, người bị ngã sấp xuống chính là con gái của chúng tôi, không phải cô ta.. "

Lục Khải Hàng quay người lại," Tôi biết mọi người muốn để cô ấy xin lỗi, cũng không phải không thể. Nhưng không phải nên nói rõ nguyên nhân sự việc trước, rồi mới quyết định là ai xin lỗi hay sao? "

Mục Quắc Quắc tức giận chỉ vào Niên Nhã Tuyền," Hiệu trưởng Lục, ai cũng thấy cô ta hất rượu đỏ vào người chúng em, lại còn đẩy chúng em nữa, người sai rõ ràng là cô ta đấy? Vì sao chứ? Vì sao bao nhiêu đàn ông ưu tú như vậy đều đứng về phía cô ta! Dựa vào đâu chứ! "

Niên Khinh Trúc bị tức đến xém chút ngất đi, nghiêm nghị quát lớn," Mục Quắc Quắc, câm mồm! "


Ngay trước mặt nhiều người như vậy, bị mẹ của mình răn dạy, Mục Quắc Quắc tức tím người, dậm chân bình bịch.

Khẽ cắn môi, cô ta không để ý đến câu răn đe của mẹ mình nữa, đánh bạo hỏi Lục Khải Hàng," Hiệu trưởng Lục tại sao lại muốn thay Niên Nhã Tuyền giảng hòa, hai người có quan hệ gì? "Câu hỏi này tất cả mọi người đều nghi hoặc.

Lục Khải Hàng nhìn thẳng vào cô gái không biết trời cao đất dày kia, không chút hoang mang trả lời," Tôi là hiệu trưởng của bạn học Nhã Tuyền, học sinh xảy ra chuyện, người làm hiệu trưởng như tôi không thể ngồi yên không để ý đến. Nếu như hôm nay đổi lại là em, tôi cũng sẽ không mặc kệ! "Phải xem quan tâm như thế nào, quan tâm ở trình độ nào mà thôi.

Lý do rất hợp lý, làm cho không ai có thể phản bác được.

Ngay lúc này, một giọng nói cà lơ phất phơ vang lên," Hàn Huệ Minh, cái thằng trời đánh này lại gây họa cho ông đây nữa rồi! "Đám người quay đầu lại, từ bên ngoài có một nhóm người đang đi vào, cầm đầu chính là Hàn Tiêu, đằng sau đi theo một dàn bảo tiêu.

Ý cười trong mắt Lục Khải Hàng nhịn không được, nút áo trên người Hàn Tiêu còn bị cài lệch nữa, thằng nhóc này chắc là đang đắm chìm trong biển ân ái bị một cú điện thoại Hoắc Lăng Trầm lôi tới đây!

Hàn Huệ Minh nhìn người vừa bước vào, như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc (Ý chỉ khó hiểu), sao Hàn Tiêu lại tới đây? Còn nữa anh ta có ý gì chứ? Qua một hồi mới phản bác lại," Này, là đám phụ nữ này gây chuyện trước đấy có được không? Nhã Tuyền đã không so đo với mấy người họ rồi. Có một số người cứ y như bị bệnh chó điên vậy, lên cơn là đi cắn người! "

Hàn Huệ Minh nói chuyện vẫn tương đối hung ác, trực tiếp ví von từng thiên kim danh viện thành bệnh chó dại!

Mười mấy cô gái tức giận bây giờ lại cộng thêm mười mấy cặp bố mẹ cũng tức giận theo, ai cũng muốn hợp sức xé nát Hàn Huệ Minh!

Con gái nhà họ Tần có tính tình tùy hứng, đương nhiên chịu không được cái thái độ này của Hàn Huệ Minh, phẫn nộ chỉ vào cậu ta nói," Anh nói ai là chó đấy! Anh nói thêm một chữ nữa xem, tin cô đây cắt lưỡi của anh đi không! "


Hàn Huệ Minh cười lạnh một tiếng, lập tức hề hề giả bộ như sợ chết," Aiyaya, tôi sợ lắm đấy! "

Thái độ của cậu ta chọc tức con gái nhà họ Tần trực tiếp bổ nhào tới, may mắn có người lôi cô ta lại, bằng không chắc sẽ cào nát cái gương mặt thanh tú của tên Hàn Huệ Minh bất cần đời kia mất.

Hàn Tiêu đi tới, một cước đá vào đùi Hàn Huệ Minh," Nói chuyện kiểu gì đấy? Nếu không biết nói thì đừng nói là được rồi, anh mày phải dẫn mày về giáo dục lại mới được! "

Có ai lại không nhìn ra một cước kia của Hàn Tiêu, căn bản không đau cũng không ngứa đấy có được không? Hàn Tiêu và Lục Khải Hàng rõ ràng có thái độ bao che khuyết điểm, làm cho mấy người có liên quan tức run tay.

Cố Mặc Thành nhìn xem trận náo loạn này, trong lòng đã nắm chắc, cho rằng Trọng Hải Trình đã chuyển được Lục Khải Hàng và Hàn Tiêu tới làm chỗ dựa cho mình. Dù sao anh ta là trợ lý thân cận của Hoắc Lăng Trầm, loại chuyện này có thể kinh đến động hai người kia, cũng là bình thường.

Hắn quay đầu nói với trợ lý bên cạnh," Trợ lý Dương, viết chi phiếu cho mấy vị danh viện, giá gấp ba. "

" Vâng! "Trợ lý Dương đang định lấy chi phiếu ra.

Niên Nhã Tuyền vội vàng đi tới đè bút máy của trợ lý Dương lại, hít sâu một cái, không hề nhìn sang Cố Mặc Thành," Cảm ơn ý tốt của Cố tổng, nhưng tôi không cần, chuyện ngày hôm nay, là lỗi của tôi! "

Mắt thấy người bị cuốn vào chuyện này càng lúc càng nhiều, cô đành phải quay người đối mặt các vị phụ huynh và thiên kim danh viện, chuẩn bị xin lỗi. Nhưng lại bị Hàn Tiêu tay mắt lanh lẹ ngăn lại," Aizz, aizz.. Chân tướng mọi việc đã có người nói cho tôi biết rồi! Sai không ở chỗ của Niên Nhã Tuyền, tôi nói này mấy người ỷ đông bắt nạt một cô gái như vậy, vui lắm à?"Hoắc Lăng Trầm cũng đã lên tiếng rồi, Hàn Tiêu cũng không sợ đắc tội bất cứ người nào trong số họ.

Mọi người đều là im lặng, sao Hàn Tiêu ném ra mấy câu Niên Nhã Tuyền đã không còn một chút trách nhiệm nào nữa rồi?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận