Hoàng Hậu Thất Sủng

Mạc Thiên Ngôn: 27t, thân phận bí mật( đọc rồi sẽ biết), là người được Hạ Nguyệt cứu---------------o0o----------------
Kể từ ngày cô trốn ra được Lãnh cung, trong triều đình ai cũng tin Lương Hạ Nguyệt đã chết... Còn Hạo Thần...khi biết Hạ Nguyệt chết, hắn suốt ngày bỏ bê việc triều chính, làm bạn với rượu, hắn luôn tự trách bản thân, tất cả là tại hắn, nếu hắn không đưa nàng vào Lãnh cung, có lẽ...nàng đã không vì bệnh mà chết. Hắn vẫn luôn cho rằng nàng mắc bệnh mà chết mà không biết rằng Kim Liên đã hại nàng. Nhưng...Hạo Thần hắn thấy dường như có điều gì đó ủy khúc trong cái chết của Hạ Nguyệt, rốt cuộc nàng mắc bệnh gì mà chết, đến Thái y cũng không tìm ra...Bản thân hắn...chỉ là vẫn có cảm giác nàng vẫn còn sống...
Còn Hạ Nguyệt, sau khi ra khỏi cung, nàng đợi khi mọi chuyện ổn định, cô đã cùng Lăng Lăng dùng số ngân lượng của Lạc Tâm mở Cửu Thiên Y Quán, nhờ vào kiến thức y học ở hiện đại, cô đã chữa trị cho rất nhiều người, kiếm tiền sống qua ngày. Tối hôm đó, Hạ Nguyệt đang ngồi bào chế thuốc thì nghe có âm thanh lạ. Lạ thật, giờ này đã khuya lắm rồi, còn ai tìm đến đây nữa chứ? Bỗng từ cửa sổ, một thanh niên lạ nhảy từ ngoài cửa sổ vào phòng, người đầy máu. Trên người anh ta còn mặc bộ đồ đen, mặt đeo chiếc mặt nạ. Có lẽ anh ta vừa bị truy sát. Dù cho anh ta có là ai, cô cũng sẽ giúp đỡ, cô không thể thấy chết mà không cứu. Hạ Nguyệt tháo chiếc mặt nạ của anh ta ra, hắn còn khá trẻ, gương mặt như được điêu khắc, đẹp đến mê người.
Thiên Ngôn nhìn cô gái trước mặt, ánh mắt thoáng bất ngờ, đây không phải là Lương Hạ Nguyệt sao? Nàng ta đã chết rồi cơ mà. Hắn chưa kịp lên tiếng, một cơn đau ập tới, hắn mất dần ý thức, mắt từ từ nhắm lại. Hạ Nguyệt thấy hắn ngất xỉu, vội đưa hắn vào phòng, cô cởi áo hắn ra, nhìn vào vết thương trên ngực hắn. Vết thương này rất nặng, chắc hẳn là hắn có nội công rất lớn, với vết thương này thì người bình thường chắc đã sớm mất mạng. Tuy nhiên, hắn cũng không phải là thần, nếu không chữa trị thì trong vòng một canh giờ sau sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng ở thời đại này, dụng cụ y tế còn thiếu thốn, hơn nữa, cô cũng chưa bao giờ làm phẫu thuật ở đây, cô không thể đem tính mạng của con người ra đánh cược được. Dù vậy, cô cũng phải thử, Hạ Nguyệt liền đem dao kéo và các dụng cụ khác ngâm nước sôi để khử trùng. Sau đó, cô dùng kéo gắp mảnh phi tiêu ghim vào ngực hắn ra, chú ý không chạm các mạch và làm tổn thương đến nội tạng. Vì không có cồn để rửa vết thương, Hạ Nguyệt đã dùng rượu để rửa vết thương rồi dùng dao cắt bỏ phần thịt bị hoại tử. Xử lí xong vết thương, cô dùng chỉ khâu vết thương, rồi dùng lá tơ mành và lá cây quyển bá mà cô đã bào chế từ trước cầm máu. Cuối cùng, Hạ Nguyệt quấn một miếng vải trắng cho hắn rồi đi ra ngoài cho hắn nghỉ ngơi

Cô vừa đi ra, một thân áo đen nhảy vào cửa sổ trong phòng, nhìn nam nhân nằm trên giường
" Cuối cùng cũng tìm được công tử, nhưng công tử sao lại không mặc áo thế này? Không được, phải mang người về phủ trị thương, bây giờ phải rời khỏi đây mới được!"
Nghĩ ngồi, thân ảnh đen đó cuộn tấm mền quanh người Thiên Ngôn rồi vác hắn nhảy ra khỏi phòng...
----------------o0o---------------
Sáng hôm sau, cô vào phòng xem hắn như thế nào thì thấy chiếc giường trống trơn, cửa sổ mở toang. Xem ra hắn không sao nên đã đi rồi. Hạ Nguyệt cũng chẳng mấy bận tâm về việc đó, cô rủ Lăng Lăng ra chợ tìm mua dược liệu về làm thuốc. Đi đến đoạn chợ nọ, cô thấy hai đứa bé ăn mặc rách rưới, ngồi trong góc chợ , đứa bé trai lớn đang ôm đứa bé gái nhỏ, thấy cô đi qua, đứa bé trai níu lấy váy cô

- Tiểu thư, xin tiểu thư hãy giúp Hoa Hoa!- Đứa bé trai vừa khóc nấc, vừa khẩn khoản cầu xin sự giúp đỡ của cô
Hạ Nguyệt ngồi xuống, thấy đứa bé gái mặt tái mét, có lẽ do mất nước nghiêm trọng nhưng xem ra vấn đề không chỉ đơn giản là mất nước.
- Em gái của ngươi có triệu chứng gì khác không?- Hạ Nguyệt hỏi
- Em gái của tiểu nhân bị co giật, nôn hết mọi thứ ra ngoài, đau bụng dữ dội rồi ngất xỉu ạ!

- Mau đưa em gái của ngươi đến Cửu Thiên Y Quán mau!- Hạ Nguyệt sau khi nghe cậu bé kia nói, mặt cô thoáng biến sắc
Cô đi mua thêm một số thảo dược rồi chạy nhanh về quán, nếu cô đoán không nhầm, thì đứa bé gái kia, đích thị là đã mắc phải bệnh thổ tả ( hay còn gọi là dịch tả ở hiện đại), nếu không chữa trị sớm, bé gái kia sẽ tử vong và bệnh sẽ lan nhanh thành đại dịch, cô không thể để điều đó xảy ra!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận