Phó bản thứ bảy: Ma quỷ (hoàn).
______________________________
Sự cố đất đá trôi bất quá cũng chỉ là một nhạc đệm quan trọng trong chuyến lữ hành của An Thúy mà thôi, nhưng lại nhấc lên một trận nghị luận rất lớn, từ lúc ban đầu là phát tiết cảm xúc của mình đến nghị luận liên quan đến pháp luật và những thay đổi trong nhân văn, rất nhiều nhân sĩ chuyên nghiệp đưa ra nghi vấn, vì sao xã hội này sẽ biến thành dáng vẻ này? Vậy người nào sẽ chịu trách nhiệm chính?
Chuyện ngoài ý muốn này đã phát triển trở thành một hiện tượng mà tất cả tầng lớp đều tham gia biện luận chú ý.
Mà An Thúy cùng Lạc Trầm Ngư trong lúc vô ý nhấc lên gợn sóng này, lại lên đường tiếp tục cuộc lữ hành.
Bầu không khí đã biến hóa vi diệu, biến hóa này chủ yếu đến từ Lạc Trầm Ngư.
Hắn sinh ra một loại tình cảm với An Thúy, thế cho nên trong mắt hắn toàn bộ thế giới đều phảng phất rực rỡ hẳn lên, tất cả oán hận trong trí nhớ của hắn đều trở nên không quan trọng gì, cái gì mà báo thù cái gì mà tra tấn đều đã không còn quan trọng.
An Thúy mới là quan trọng nhất.
Loại tình cảm này phức tạp bá đạo như thế, tác động toàn bộ thể xác và tinh thần của hắn, khiến hắn vừa vui sướng vừa khổ sở, trước nay chưa từng có, lần đầu tiên trải qua.
Lữ hành đi bộ là thế giới hai người vui vẻ, hắn đi theo cô đi qua lại giữa mấy núi nghèo, khi trời mưa gió lớn thì hắn bung dù chắn gió cho cô, khi cô ở thác nước tắm thì hắn ở bên ngoài nâng cao cảnh giác mà trông chừng, bùa đuổi muỗi mất đi hiệu lực thì hắn liền ngồi xổm bên cạnh đuổi muỗi suốt đêm cho cô, cô phát sốt cảm mạo thì hắn gấp đến độ xoay quanh, có người leo núi được cứu có ý đồ đi theo bọn họ lữ hành, thì hắn âm u mà ở bên cạnh uy hiếp đuổi người ta đi……
Đêm khuya, bọn họ ngẫu nhiên hôn nhau rất sâu, hắn kích động mà vùi đầu ở cổ cô, gắt gao ôm cô, ngón tay vì phát run mà chạm vào da thịt cô, còn sợ móng tay sẽ cắt trúng cô, được cô chạm vào làm cho cả người hắn phát run……
Nhưng mỗi lần hạnh phúc cực hạn như vậy qua đi thì chính là hư không vô tận, hắn miên man suy nghĩ, suy đoán tình cảm của An Thúy đối với hắn, cô thích hắn sao? Hay chỉ là xuất phát từ áy náy? Mỗi lần có xúc động muốn hỏi rõ ràng, hắn lại sợ nghe được câu trả lời, trong lòng tự cho mình một đáp án: Ai sẽ thích một con quỷ chứ? Nếu…… Nếu hắn còn sống thì tốt rồi.
【 Bộ dáng một khắc không rời vẫn luôn chuyên chú nhìn chằm chằm vào đại lão của chúng ta này thật đáng yêu!! 】
【 Năng lực đồng cảm của tôi quá mạnh, đột nhiên cảm thấy thật chua xót.
】
【 Tôi muốn chơi phó bản này và cùng một con quỷ yêu đương, tôi có phải là điên rồi không?? 】
【 Lầu trên bình tĩnh chút, đây chính là phó bản cấp S, không phải quỷ nào cũng có tâm tư đẹp như vậy đâu, hơn nữa tâm cơ của quỷ rất nguy hiểm, nếu không phải là đại lão của chúng ta, thì đã sớm bị hắn giết mấy trăm lần, căn bản là sẽ không phát triển được đến cục diện hiện tại đâu! 】
An Thúy thích chuyến lữ hành này, cho dù không phải tất cả đều thuận buồm xuôi gió, cũng coi như là gian khổ, nhưng chứng kiến sự tráng lệ hùng vĩ của núi sông, thì sẽ ý thức được bản thân rất nhỏ bé, phát hiện cục đá đè ở trong lòng nào đó cũng bất quá là chỉ như thế mà thôi.
Đây là một chuyến trải nghiệm rất thú vị.
Thu đi đông tới, một quý đã qua.
Phương bắc bắt đầu có tuyết rơi, sông đóng băng.
An Thúy cùng Lạc Trầm Ngư rơi xuống một hang núi, di động không có tín hiệu, ở bên trong xoay sở vài ngày mới tìm được đường ra, vừa ra liền nhận được điện thoại khẩn cấp.
thời điểm xuống núi, máy bay trực thăng quân dụng cũng vừa mới dừng lại ở ven đường.
Hồng Nữ rốt cuộc cũng xuất hiện.
Cô ta xuất hiện vô cùng cao điệu, cũng không biết là có phải là lão đối thủ Bồ Hồng Đề đã xuống sân khấu khiến cô ta cảm thấy thiên hạ đã mất địch thủ hay không, cô ta phát một video, tuyên bố bản thân sắp sửa kéo thế giới này vào trong bóng tối, cô ta sẽ khai đao ở thành phố C đầu tiên.
Video này vừa xuất hiện, các cư dân mạng cho rằng ngày mùa đông nhảy ra người điên, trung nhị bệnh, có người khuyên cô ta mau đi uống thuốc, có người nói tiểu tỷ tỷ lớn lên không tồi nhưng đáng tiếc là bị điên, có người báo nguy, có người ở thành phố C đặt dấu chấm hỏi nói thành phố C đắc tội ngươi sao?
Không có mấy người để ý, cho dù là cảnh sát, ngay từ đầu cũng không để ý nhiều, mỗi năm đều sẽ có một số kẻ điên nhảy ra, hưng sư động chúng đi bắt, cuối cùng xác nhận đều là người từ bệnh viện tâm thần chạy ra.
Nhưng mà vào đêm video được phát ra đó, thành phố C đã xảy ra một trận động đất nhỏ, mặt đường nứt ra một khe hở, trong khe hở có núi lửa đang bùng nổ trào ra một lượng ác khí rất lớn, những ác khí đó trong nháy mắt liền bao phủ hết thành phố C.
An Thúy lên máy bay trực thăng, nhìn video trên điện thoại, chính là video máy bay truyền thông quay thành phố C từ trên không trung xuống, toàn bộ thành phố C biến thành một cục bột đen quỷ dị rất lớn, mọc ở đó như một quả bom hẹn giờ, tùy thời đều có khả năng nổ mạnh.
Ai cũng không biết nhân dân ở thành phố C hiện tại thế nào, thông tin bên trong cũng bị chặt đứt, internet cũng không có, giống như biến thành một không gian khác, ngay cả đại thiên sư lợi hại cũng sợ hãi ác khí nồng hậu như vậy, nên không dám bước vào.
Mọi người ở mấy thành phố xung quanh đều kinh hoảng thất thố chạy ra bên ngoài, trên đường cao tốc đều đang kẹt xe, vé máy bay vé xe lửa vé xe càng là một vé khó cầu.
Chuyện ở thành phố C phát sinh chưa đến hai ngày, Hồng Nữ đã phát ra một video mới, cô ta nói nơi tiếp theo là thành phố V.
Lần này thành phố V cũng rối loạn, mọi người kinh hoảng thất thố mà trốn ra bên ngoài, sự cố phát sinh, phá phách cướp bóc phóng hoả, phảng phất như là mạt thế đã buông xuống.
Nhưng thành phố V cũng không xuất hiện ác khí, cô ta lại phát video ha ha ha cười nhạo một phen, nói kỳ thật là đang lừa bọn họ, chỗ tiếp theo là thành phố G mới đúng.
Có vết xe đổ của thành phố V, thành phố G chỉ có một số người lập tức chạy, người còn lại đều lâm vào chần chờ, kết quả thành phố G đêm đó cũng thiếu chút nữa là bị ác khí bao phủ, nếu không phải là do đại sư của hiệp hội Thiên Sư thà rằng tin có còn hơn không, đi trước một bước qua đó chuẩn bị, thì hậu quả không dám tưởng tượng.
Mà bởi vì như vậy, nên thần kinh của nhân dân cả nước hiện tại đều đang căng thẳng, sợ nơi tiếp theo bị Hồng Nữ điểm danh là thành phố của bọn họ, buổi tối ngủ cũng ngủ không tốt, trường học tạm dừng đi học, đi làm cũng không có tâm tình, cơ hồ là cả nước đều chết.
An Thúy và Lạc Trầm Ngư ngăn cách với thế nhân mấy ngày nay, bên ngoài đã xảy ra đại nhiễu loạn như vậy.
An Thúy rất kinh ngạc, cô liên lạc với đại sư Viên Tuệ, “Kinh thư tôi hoàn thiện vô dụng sao?”
“Ai, tiểu hữu có điều không biết, đúng là ít nhiều do kinh thư cô bổ toàn, nên mọi người mới có thể chống được đến hiện tại, nếu không thì ác khí của thành phố C đã lan ra bốn phía, thật sự là đạo cao một thước ma cao một trượng a!”
Tại sao lại như vậy? Hồng Nữ trong nguyên tác tuy rằng cũng là đại phiền toái, nhưng mà lần này cô đã bổ toàn kinh thư trước, để mọi người cùng nhau tu luyện linh lực, chính là vì có thể nhẹ nhàng giải quyết được Hồng Nữ, kết quả cô ta thế nhưng cũng thăng cấp?
Tóm lại là phải đi một chuyến đến thành phố C.
Các phương tiện truyền thông trung thực đã phát sóng trực tiếp sự xuất hiện của An Thúy cho người xem, bởi vì là hình thức thấy quỷ, cho nên bọn họ lại gặp được Lạc Trầm Ngư.
Chỉ là giờ này khắc này ai cũng không có công phu đi nghị luận Lạc Trầm Ngư, bọn họ nhón chân mong chờ, hy vọng An Thúy có thể đánh vỡ khốn cảnh hiện tại.
Bọn họ liền nhìn thấy An Thúy rút mũi tên, nhắm ngay về phía đoàn ác khí đen đặc ở trước, mũi tên rời cung, va chạm với ác khí, bộc phát ra hào quang thánh khiết mãnh liệt, những hào quang đó cắn nuốt tinh lọc hắc ám.
Mọi người nhìn thấy một đoàn màu đen kia lập tức thiếu đi một khối, lộ ra một góc của thành phố, mơ hồ nhìn thấy mọi người trong một góc thành phố kia hoặc ngã xuống đất hoặc là còn đang giãy giụa xin giúp đỡ, tóm lại là thoạt nhìn tất cả đều bị đe dọa đến tính mạng.
Nhưng không bao lâu, một góc thành phố vừa được mở ra lại bị ác khí bao phủ.
“Vô dụng, ngọn nguồn vẫn luôn có ác khí toát ra, tinh lọc bao nhiêu thì sẽ bổ sung bấy nhiêu.” An Thúy buông cung tiễn, “Đến đó phong ấn ngọn nguồn trước.”
“Ngọn nguồn ở trung tâm thành phố, có chút xa, đi hết đoạn đường này không biết là tiêu hao bao nhiêu linh lực, đến đó không biết có còn đủ linh lực để phong ấn nó không?”
“Dù sao thì cũng phải đi, chuyện ở nơi này không phải không để ý liền sẽ tự giải quyết.” An Thúy nói: “Như vậy thì thế nào, tôi bảo hộ đại sư không bị ác khí xâm nhập trên đường, các vị bảo trì thể lực và linh lực để phong bế khe hở?”
“Việc này rất vất vả, hơn nữa người cô cần phải bảo vệ không chỉ có chúng ta, còn có các vị quân nhân, tiểu hữu, cô chịu được không?” Đại sư Viên Tuệ lo lắng nói, rốt cuộc thì bọn họ cũng không biết hiện tại bên trong thành phố C có cái gì, bọn họ đối phó với quỷ quái thì có thể, đối phó với những thứ khác thì không được, cho nên mới có một đội quân nhân đồng hành bảo hộ bọn họ.
An Thúy còn chưa lên tiếng, Lạc Trầm Ngư liền mặt vô biểu tình mà lên tiếng: “Không cần bọn họ, tôi tới.”
Lạc Trầm Ngư là một con Quỷ Vương, tự nhiên là lợi hại hơn so với quân nhân, hơn nữa hắn có thể đối phó với quỷ quái cũng có thể đối phó với những thứ khác.
Nhưng mà hắn là một con lệ quỷ, trên người còn có nhiều nghiệp hỏa văn như vậy, những người khác còn có chút kiêng kị hắn, chứ đừng nói là tin tưởng hắn.
Trong lúc nhất thời hai mặt nhìn nhau, cuối cùng động tác nhất trí mà nhìn về phía An Thúy.
“Không sao, A Ngư rất lợi hại, cậu ấy có thể làm được.” An Thúy nói.
Lạc Trầm Ngư nhìn về phía An Thúy, mắt đào hoa vẫn tối tăm, ngón tay thon dài xinh đẹp vui vẻ động động.
Vì thế đoàn người liền mở ra một chiếc xe buýt đi vào, linh lực từ trong cơ thể An Thúy trào ra ngoại trừ Lạc Trầm Ngư bên ngoài thì mọi người đều bao phủ ở trong đó, Lạc Trầm Ngư đi theo ngoài xe.
Sau khi tiến vào thành phố C, bọn họ như đã tiến vào một nơi tối tăm duỗi tay không thấy năm ngón, bật đèn cũng nhìn không được, chỉ có thể nhờ vào linh lực của An Thúy tinh lọc để lộ ra một chút cảnh sắc xung quanh để nhìn đường, cứ như vậy mà chậm rì rì đi đến phía trước, thật sự là cực kỳ tiêu hao thời gian và linh lực.
Dọc theo đường đi không có gặp được kẻ gì tập kích, mấy người bình an không có việc gì mà đi tới khe hở.
Linh lực An Thúy một bên tiêu hao một bên tái sinh, đã cảm giác được có chút mỏi mệt, cũng may là các vị đại sư cũng không rớt dây xích, liệt trận vẽ bùa rất nhanh, phong bế cái khe hở không ngừng trào ra ác khí kia.
An Thúy bắt đầu tinh lọc ác khí, vì thế mọi người bên ngoài đều có thể nhìn thấy màu đen đang phai màu, từ nồng đậm đến bình thường, lại đến nhạt màu, một tầng tiếp một tầng, máy bay trực thăng của truyền thông bay tới bay lui ở phía trên, muốn quay được cảnh xuất sắc nổi bật.
Sau đó không lâu, bọn họ liền tìm thấy bọn An Thúy trong màn đêm mông lung, vô cùng dễ thấy, lúc này, màn đêm đã buông xuống, trong thành phố đen nhánh tĩnh mịch này, trên người một người phát ra ánh hào quang lộng lẫy bắt mắt như kim cương dưới ánh mặt trời.
Hào quang trên người cô phát ra đang không ngừng tinh lọc khiến cho những thứ dơ bẩn kia hôi phi yên diệt, hình ảnh này bất luận là xem qua bao nhiêu lần đều cảm thấy rất thần thánh, khiến người ta nhịn không được mà quỳ bái.
Rất nhanh, ác khí đã được tinh lọc đến chỉ còn lại có một tầng sương mù hơi mỏng, những người khác đều vui mừng khôn xiết, trong lòng An Thúy lại ẩn ẩn cảm giác được có một tia không thích hợp, có chút thuận lợi quá mức, trong không khí phảng phất như có cái gì đang lặng yên kích động, cô ngửi được mùi tanh trước bão táp.
Cô không khỏi nhíu mày tự hỏi, lẩm bẩm tự nói: “Luôn cảm thấy thiếu gì đó……”
【??? 】
【 Đừng làm tôi sợ chứ! 】
【 Khẩn trương, đại não của tôi nháy mắt cuốn lên gió lốc, sau đó đầu óc choáng váng, quả nhiên là chuyện động não này không thích hợp với tôi.
】
【 Còn thiếu cái gì??? 】
Đáp án rất nhanh đã được công bố.
Một trận tiếng cười nữ tính sắc nhọn đột nhiên vang lên, An Thúy quay đầu, chỉ thấy một đạo bóng đỏ đột nhiên đánh úp lại, chỉ là còn chưa gần lại gần, thì Lạc Trầm Ngư đã bay tới, xanh đỏ va chạm vào nhau lại tách ra, thần sắc Lạc Trầm Ngư ngưng trọng, dừng ở bên người An Thúy.
Máy quay của đài truyền hình lập tức nhắm ngay xuống phía dưới, khán giả cũng vội vàng ngồi ngay ngắn.
“Không biết là người hay là ma, rất lợi hại.” Lạc Trầm Ngư nói.
Hồng Nữ vẫn duy trì trang phục mấy trăm năm trước, một thân hồng y, một đầu tóc đen, trang điểm đậm, trên cổ cũng có nghiệp hỏa văn, so với Lạc Trầm Ngư thì nhiều hơn, đậm hơn.
Cô ta đứng ở trên cột điện, lấy tư thế trên cao nhìn xuống mà nhìn An Thúy, cười cười nói: “Lão hữu, đã lâu không gặp nha.”
Lão hữu??
“Không cần giả vờ, ta biết khẳng định là ngươi.
Năm đó ngươi và ta cùng nhau đến Phiếu Miểu Sơn cầu học, tư chất của ngươi cao hơn ta, đáng tiếc là quá mức cổ hủ, cả ngày chỉ muốn cứu vớt thiên hạ, nhưng ngươi nhìn xem, mấy trăm năm sau ai còn nhớ rõ ngươi? Nhân tâm hiểm ác, ngươi còn không rõ, nhìn thế giờ không hề có linh khí này đi, nó đã sớm không có giá trị để bảo hộ!” Cô ta nhìn An Thúy, cảm xúc trào dâng, “Không bằng cùng ta rửa sạch nhân gian, tạo một thế giới mới!”
An Thúy: “?” Nữ nhân còn trung nhị hơn cô kia hình như là đang nói chuyện với cô?
Các đại sư khác cũng hai mặt nhìn nhau, khẩn trương mà nhìn về phía An Thúy.
Trên mạng, số lượng nghị luận của các cư dân mạng điên cuồng bò lên:
【 Cái gì?? Mấy trăm năm sau? Phiếu Miểu Sơn?? Không phải như tôi nghĩ chứ!! 】
【 Ngay cả quỷ quái cũng có, nhảy ta một lão tổ mấy trăm năm trước dường như cũng không phải là chuyện gì ngoài ý muốn phải không?? 】
【 Nếu đúng như vậy, thì tôi giống như đột nhiên lý giải vì sao đại sư Trúc Thanh lại bảo vệ Lạc Trầm Ngư.
】
【 Đại sư Trúc Thanh ngàn vạn không cần phải vứt bỏ chúng ta! 】
Sự trầm mặc của An Thúy ở trong mắt Hồng Nữ xem ra là cự tuyệt, vì thế biểu tình cô ta biến đổi, trở nên căm hận và điên cuồng, “Hừ, được rồi, ngươi tiếp tục gàn bướng hồ đồ, thì chớ trách ta không nhớ tình cũ.
Ngươi không biết sao? Cô hồn dã quỷ chiếm cứ thể xác của ngươi đã đưa chân kinh năm đó các ngươi canh phòng nghiêm ngặt ta cho ta, hiện giờ ta đã biết phương pháp khống chế như thế nào để đem linh lực chuyển thành ác khí, cho dù là ngươi, thì cũng đừng mơ tưởng ngăn cản ta!”
An Thúy: “……” Hiểu rồi, cô ta thế nhưng là coi cô là Bồ Hồng Đề chân chính, coi Alice thành cô hồn dã quỷ.
Hơn nữa cô còn biết mình tính thiếu cái gì, cô là tình sai trình độ độc và ngu xuẩn của vị chủ bá kia, Alice cư nhiên lại đưa kinh thư cho Hồng Nữ!
Trong phòng phát sóng trực tiếp Thúy Thúy 524:
【…… Tôi đột nhiên cười ầm lên một trận là chuyện như thế nào? 】
【 Ha ha ha ha ha ha ha xem ra người nào đó mặc dù tiến vào nhân vật nữ chính, nhưng ở trong mắt người khác thì cũng chỉ là cô hồn dã quỷ ha ha ha 】
【 Nữ chính cũng không phải ai cũng có thể chơi được, không cẩn thận một chút là đã bị Boss vai ác coi cô hồn dã quỷ.
】
【 Có chút ngưu bức nha, chủ bá chơi nhân vật pháo hôi thành nữ chính 】
Vì thế Alice lại bị kéo ra cười nhạo một trận.
Bầu không khí trong phòng phát sóng trực tiếp không tồi, nhưng hiện trường ở phó bản thì lại là đại chiến chạm vào là nổ ngay.
Hồng Nữ coi An Thúy trở thành Bồ Hồng Đề đối thủ một mất một còn của mình, thành phố C rõ ràng là bẫy rập chuẩn bị cho cô, cố ý chờ linh lực và thể lực của cô tiêu hao đến không sai biệt lắm thì mới ra, vì chính là muốn lộng chết cô.
Cô ta cho rằng chỉ có An Thúy sẽ là trở ngại của mình, chỉ cần cô chết, thì chuyện của cô ta có thể thực hiện được.
Sau khi cô ta phát xong ngôn xong, thì đám người An Thúy mới đột nhiên phát hiện bốn phía thế nhưng ẩn núp vô số ác linh và tà thần, dưới sự vây quanh của bọn chúng, thì bọn họ thoạt nhìn rất nhỏ bé yếu ớt, gió lạnh mùa đông ẩn giấu hơi thở âm lãnh trên người bọn chúng, Hồng Nữ đã sớm có dự mưu.