Chap 5
"Yuri, cô có muốn ăn gì không? Tôi sẽ ra ngoài mua về cho cô." - Jessica cố tìm cách làm cho Yuri cảm thấy thoải mái và vui vẻ, nhìn người phụ nữ trước mặt lòng cô bỗng trở nên nặng trĩu và áy náy, nhưng hơn ai hết cô biết bản thân không nên thể hiện nó ra bên ngoài, không khí đã đủ ngột ngạt lắm rồi.
Yuri khẽ lắc đầu: "Thời gian qua tôi gần như đã mất hoàn toàn vị giác, hơn nữa cơ thể quá lâu không được vận động bây giờ đi lại cũng rất bất tiện."
Jessica suy ngẫm một hồi, chợt nghĩ ra điều gì đó, cô hào hứng hỏi: "Có phải Yuri thích viết và đọc sách lắm phải không? Tôi sẽ lấy ipad cho cô, tôi đoán sẽ có rất nhiều điều thú vị cô muốn biết."
Lần này Yuri có vẻ nhiệt tình hưởng ứng theo: "Tôi nghĩ đó là một ý kiến hay! Cảm ơn cô, Jessica!"
Đặt tách trà lên bên giường, Jessica bây giờ mới có dịp ngắm nhìn Yuri khi cô ấy đang chăm chú đọc sách. Dù dáng vẻ gầy yếu nhợt nhạt nhưng không hề làm lu mờ đi nét đẹp nhu mì của vị tiểu thư này, so với lúc ngủ say trên giường, bây giờ Yuri càng trở nên xinh đẹp và hấp dẫn hơn theo một cách khác, cả Jessica là phụ nữ còn có phần rung động nói chi đến tên chồng biến thái kia. Mà không, theo lý mà nói cuộc hôn nhân này không hề tự nguyện, cho nên Yuri ngoài danh nghĩa ra cô ấy cũng không hề đồng ý cuộc hôn nhân giả này.
Yuri đang chuyên tâm đọc sách, trên bắp chân truyền đến cảm giác chạm vào khiến cô giật mình hơi thu về.
"Tôi sẽ mát xa chân giúp cô, tuy thời gian dài không đi lại được nhưng cô không phải bệnh nhân, tôi cũng sẽ cố gắng hạn chế tiêm thuốc mê cho cô, tôi tin rằng cô sẽ sớm sinh hoạt bình thường trở lại thôi." - Jessica mỉm cười đề nghị giúp đỡ.
"Tôi..." - Yuri cảm thấy không thoải mái cho lắm nhưng nhìn ánh mắt chân thành của người trước mặt khiến cô mủi lòng không nỡ từ chối, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý: "Cảm ơn cô!"
Cứ thế, những đề nghị nhỏ nhặt khác của Jessica cũng dần được Yuri đồng thuận theo.
"Tôi đúc cô sẽ tiện hơn, cơ thể cô bây giờ thích hợp ăn cháo thôi."
Lần này Yuri cũng lười phải từ chối, so với việc e ngại cô sẽ tập học cách đón nhận sự chăm sóc của Jessica.
Nhưng lần này...
"Thay vì lau người, Yuri đã tỉnh lại rồi tôi nghĩ cô nên tắm thôi, phòng tắm ở ngay trong phòng nên sẽ không có camera giám sát, sẽ không sao đâu."
"Được rồi, cái này tự tôi có thể làm được..." - khuôn mặt điểm lên tia đỏ vì ngượng khi Jessica đang định dìu cô vào trong phòng tắm.
Như hiểu được tâm ý người bên cạnh, Jessica không nhiều lời buông bàn tay đã đỡ lấy cơ thể Yuri ra khiến cô ấy chới với bám vào cánh cửa gần đó: "Tôi không nghĩ tự tắm vào lúc này là một ý kiến hay đâu."
Ngâm mình trong bồn tắm đầy xà phòng, Yuri kéo kéo vạt áo Jessica khi cô ấy đang xoắn tay áo lên định chà lưng cho mình: "Thay vì một mình tôi thấy ngại, Jessica cũng tắm chung với tôi đi!"
"Hả?"
"Cô không tự tin với cơ thể của mình sao?"
"Ha, làm gì có chuyện đó. Cơ mà..." - Jessica tự dưng cảm thấy mặt mình nóng bừng lên khi tưởng tượng cảnh cả hai đang tắm cho nhau: "Thôi đi, kỳ lắm! Để tôi tập trung tắm giúp cô, ngâm mình lâu quá không tốt đâu."
Yuri không cam tâm hất nước lên người Jessica: "Vậy giờ tắm được chưa? Từ sáng đến giờ tôi xấu hổ rất nhiều lần rồi đó, công bằng một chút đi!"
"Này... đừng trẻ con như vậy, ướt hết rồi...Yah!"
Tiếng hét cá heo vang lên khiến người ngồi trong bồn tắm bị giật mình, mọi hành động theo đó ngưng lại hoàn toàn, để yên cho Jessica tắm giúp mình.
"Thật là, tôi đã bảo đừng nghịch mà, ướt hết người tôi rồi!" - Vừa tắm cho Yuri, Jessica vừa phàn nàn.
"Yuri, cô giận tôi sao?" - Jessica nhướng mày nghi hoặc khi thấy Yuri không còn nói chuyện với mình nữa.
"..."
"Cô muốn nhìn thấy cơ thể tôi như vậy sao?"
Ai đó quay mặt đi làm giá: "Không hứng thú!"
Jessica mỉm cười trêu: "Tôi cũng đâu định làm điều đó cho cô."
Nhìn thấy vẻ mặt ấm ức dỗi như đứa trẻ không được cho quà của Yuri, Jessica phì cười, tùy hứng đưa bọt xà bông bôi lên má cô: "Ngoan nào! Lát tắm xong tôi lấy kẹo mút cho cô nha!"
"Hừm! Đáng ghét!"
.
.
.
Sau khi lau người và thay quần áo mới cho Yuri xong, đặt cô ngồi lại giường, Jessica cũng đi tắm vì quần áo bị dính nước của mình.
"Vừa rồi trông cô ấy đáng yêu thật!" - Jessica mỉm cười khi hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó, trong phút chốc, cô đã hoàn toàn quên mất tình cảnh đáng thương của người phụ nữ này.
.
.
.
Dùng khăn lau khô tóc mình, Jessica bước ra khỏi phòng tắm bỗng giật mình hốt hoảng khi trong phòng xuất hiện thêm vị khách lạ mặt, còn Yuri với khuôn mặt tái nhợt dường như đang kiềm nén điều gì đó.
"Mau đi đi, cậu không nên xuất hiện ở đây!"
Taeyeon bức xúc nắm lấy cổ tay Yuri: "Tôi không đi đâu nữa hết, rõ ràng cậu không hề hôn mê như hắn ta vẫn nói với mọi người, có phải cậu bị tên đó giam cầm và uy hiếp hay không?"
"Làm ơn đi! Cậu đang muốn gì kia chứ? Phá hỏng hạnh phúc gia đình người khác hay sao? Cậu có đủ sức mạnh và can đảm đó không?"
Jessica như kẻ ngu ngơ không hay biết gì về cuộc đối thoại này, dù vậy cô đang trở thành khán giả bất đắc dĩ.
"Hai năm qua tôi luôn nổ lực không ngừng để có được thứ sức mạnh có thể chống đỡ mọi thứ, tôi tin rằng bản thân đã đủ mạnh mẽ để đạp đổ bức tường khốn kiếp này, chỉ cần cậu còn muốn bên cạnh tôi."
Trước sự kiên định trong đôi mắt đen thân quen chứa đầy sự yêu thương và nỗi nhớ, Yuri thoáng chốc đã dao động, nhưng cô đã kịp cắt ngang dòng cảm xúc ấy.
"Đừng ảo tưởng nữa, chúng ta không có khả năng đâu, nếu muốn hai năm trước tôi đã chọn cậu rồi."
"..."
"Mau về đi!"
"Yul, cậu vẫn nhu nhược và không bao giờ tin tưởng tôi, cậu làm tôi thấy thất vọng quá."
Jessica cũng bị cuộc trò chuyện tâm tư chùng xuống, nhưng còn chưa kịp tỉnh táo, người phụ nữ lạ mặt ấy đã rời khỏi phòng lướt ngang qua người cô, bỏ lại một câu khiến Jessica đứng hình.
"Hãy chăm sóc tốt cho Yul, chuyện hôm nay tôi đến đây coi như không hề nhìn thấy, tôi đã vô hiệu hóa camera rồi."
Jessica nhìn lại tấm danh thiếp được dúi vào tay mình trước khi Taeyeon hoàn toàn rời khỏi.
"CEO sao?"