Cô nhấc con dao trong tay lên nhưng chính lúc đó cổ tay lại bị Murphy bắt lấy.
Cảm giác trời đất quay cuồng ập tới, cảnh tượng trước mắt dần dần trở nên mơ hồ, ngón tay hình như không nghe theo lời cô.
“Cạch!”
Cơ thể nhẹ bẫng, cán dao từ trong tay rơi xuống.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
*
Lúc tỉnh dậy lần nữa, Kinh Hạ phát hiện mình đã không còn ở phòng sách đó.
Xung quanh là mùi thuốc khử trùng nồng nặc, đèn sợi đốt trên đỉnh đầu lắc lư, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Cô cử động, phát hiện hai tay mình bị trói, giờ này đang nằm trên giường với khăn trải giường màu trắng mềm mại. Bốn cạnh giường bị buộc cố định bằng dây trắng, xà ngang không cao phía trên treo đầy những loại công cụ tình dục.
Tường màu trắng, gạch màu trắng, đèn màu trắng, đồ dùng bằng sắt tỏa ánh sáng lạnh...
Xung quanh yên tĩnh đến lạ thường làm cô rơi vào trạng thái mê man, cho đến khi một vài ánh sáng yếu ớt vụt qua.
Đó là một bức tường gắn đầy màn hình.
Giờ phút này, tất cả các màn hình đang phát các giai đoạn khác nhau, nhưng đại loại hình ảnh đều giống nhau, chính là ảnh Murphy lạm dụng tình dục phụ nữ châu Á mà ông ta “sưu tầm” được.
“Đẹp không, đồ sưu tầm của tôi?”
Cửa phòng tối bị đẩy ra, Murphy từ bên ngoài bước vào, tươi cười thân thiết chỉ vào Kinh Hạ: “Nhìn thử xem.”
Kinh Hạ không trả lời, ông ta cũng không giận, chậm rãi đi đến mép giường ngồi xuống, đưa tay sờ mái tóc đen dài lộn xộn trên tấm ga trải giường màu trắng của cô.
Mái tóc đen mượt hơi xoăn, phản quang trên tấm lụa.
Murphy nhìn đến có chút thất thần, không nhịn được mà cảm thán: “Cô thực sự rất đẹp.” Nói xong ông ta cười một cách lo lắng, sau đó nâng đầu Kinh Hạ dậy, buộc cô quay mặt vào những màn hình trên bức tường kia.
Những người phụ nữ cao có thấp có đang rên rỉ xin tha, liên tục uốn éo quyến rũ động lòng người.
Bên tai vẫn có âm thanh điên cuồng, bàn tay đang đỡ mặt Kinh Hạ lúc này lại bóp chặt mặt cô, giọng nói u ám giận dữ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đáng tiếc cho cô và bọn họ giống nhau, là những kẻ khốn nạn, là ả đàn bà phóng túng, là loại phụ nữ buông thả nên bị đùa giỡn.
“Á...” Một cơn đau truyền tới từ da đầu, người đàn ông đột nhiên kéo chặt tóc cô.
Kinh Hạ nhỏ tiếng kêu theo bản năng, nhưng trong khoảnh khắc mở miệng, giữa răng và môi có một chút mát lạnh ngọt ngào. Cô không kịp phản ứng, hai môi đã bị khép lại, vật lạ trong miệng theo hơi thở giãy giụa dần dần đi vào bụng và dạ dày.
Cơ thể sớm nhận ra sự khác biệt, dường như bị đưa vào một nắm củi. Đầu tiên là hơi nóng, sau đó di chuyển khắp nơi, cuối cùng dừng lại ở bụng nhỏ rồi đi xuống.
Cho dù chưa từng tiếp xúc bao giờ nhưng Kinh Hạ cũng biết rõ mình đã nuốt phải thứ gì - Ma Cốc, là một loại thần dược giúp tinh thần con người duy trì tính phấn khởi.
Tinh thần vừa mới khôi phục lại bắt đầu mơ hồ, giờ phút này những cảnh ân ái nam nữ kinh tởm trước mắt hiện lên trong mắt cô, lại có tác dụng kích tình khác hẳn.
Các giác quan xung quanh cơ thể giống như bị phóng đại vô hạn, những tiếng rên rỉ cao vút vang lên bên tai, làm chân cô bất giác ướt đẫm.
Trong sự hoảng hốt, Kinh Hạ cảm thấy bên cạnh lún xuống, cơ thể của người đàn ông không biết từ lúc nào đã ở trên người cô, vừa phấn khích vừa nặng nề thở dốc.
Bốn phía dường như có chút ánh sáng màu đỏ hơi yếu, đó là máy quay mà Murphy đã cài đặt.
Hỗn độn và không có sức đều làm cô hoảng sợ, Kinh Hạ giãy giụa muốn trốn. Nhưng ngay sau đó, cô đã bị Murphy túm lấy cổ quay về.
“Roẹt!” Âm thanh chói tai sắc bén vang lên.
Cô bỗng nhiên cảm thấy một sự mát lạnh lan tỏa từ cổ xuống chân.
Nóng bức, hỗn độn, cô dường như rơi vào vòng xoáy đầy thủy tinh sắc nhọn, choáng váng và vụn vỡ không ngừng kích thích tinh thần yếu ớt của cô.
Thật không đúng lúc, một giọng nói lành lạnh đột nhiên vang lên bên tai.
“Nếu đôi tay bị trói thì em nên làm gì?”
“Đầu tiên đừng dùng chân, đừng hao tốn sức lực, hãy dùng khuỷu tay.”
“Đây là cơ hội em có được từ trên người khác, nhưng nó chỉ có một lần thôi, đừng lãng phí.”
Hóa ra là như vậy...
Hóa ra là như vậy.
Hóa ra so với cô thì Hoắc Sở Trầm hiểu về Murphy nhiều hơn.
Anh biết Kinh Hạ không biết uống rượu, nhưng không hề nói đến việc rượu vang đỏ mới là thuốc giải. Và tất cả đều là vì dùng làm mồi thử cho cô…
Có lúc, yếu ớt mới là vũ khí mạnh nhất của chúng ta.
Bởi vậy, sự hoài nghi trước kia của cô hoàn toàn đã nghĩ thông.
Tại sao Hoắc Sở Trầm không hoàn toàn tin tưởng cô nhưng vẫn giữ cô lại để dạy dỗ.
Bởi vì một khi cô bị đưa đến nơi này và mất mạng thì New York lại có thêm một nạn nhân mà chẳng giải quyết được vấn đề gì.
Nhưng nếu cô có thể sống sót ra ngoài, Hoắc Sở Trầm nhất định đã sớm chuẩn bị bước đi tiếp theo cho mình.