Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Thầy Nhan H


Trên vách tường trắng có treo một chiếc đồng hồ cổ kiểu Pháp, dường như cả thế giới chỉ còn lại tiếng kim đồng hồ quay tích tắc.

Trong phòng khách chỉ bật một ngọn đèn chiếu lên bóng dáng giao nhau của hai người.

Bàn tay anh ở chỗ riêng tư của cô.

Cô gái ngâgr đầu lên, tự sờ xoạng xoa nắn bầu vú trắng ngần tròn trịa của mình.

Hệt như cảnh dâm đãng trong phim kích dục.

Còn chưa cắm vào đã sướng vậy rồi, thế chẳng phải cắm vào sẽ sướng muốn lên trời luôn sao?

Rốt cuộc là dâm đãng đến mức nào?

Nhan Chí Cương cảm thấy cả não bộ lẫn thứ đồ dưới háng đều như muốn nổ tung.

Tô Mạn giữ gương mặt tuấn tú của anh, để anh đối mặt với mình, rồi lại nắm lấy tay còn lại của anh di chuyển dọc theo âm môi đang dính dớp của mình, tới chỗ hạt đậu đỏ ửng ngay chính giữa vùng bí ẩn non mịn.

Sắc đỏ như anh đào mê người hấp dẫn, cực kỳ đáng yêu, chạm vào thấy hơi lồi lên, ở nơi đó còn có một nốt ruóion dính ướt, khiến nốt ruồi đó sáng lên lấp lánh.

Nhan Chí Cương tức thì muốn rút tay về nhưng lại bị cô đè yên ở đó.

Cô ghé đến bên tai, cánh môi lại chạm vào vành tai anh lần nữa, đầ lưỡi quét qua thùy tai nhạy cảm của anh.


“Ưm....bạn học Tô....!dừng lại đi.” Anh thở gấp, lồng ngực cường tráng phập phồng không ngừng, trong đầu chỉ còn lại một chút lý trí.

“Thầy Nhan, có thích nốt ruôi son ở nơi đó của em không?”

Dục vọng nổi lên trong đôi mắt sâu thẳm của anh, khóe mắt anh cũng đỏ bừng.

Anh nhìn chằm chằm vào nốt ruồi son hẵng còn dính mật dâm đó, hơi thở dồn dập đã thay anh trả lời.

Khóe mắt anh lại liếc nhìn chuỗi Phật châu trên cổ tay, bên dưới là gân xanh đang nhẫn nhịn tột độ.

Anh hít sâu một hơi, đè nén nỗi lòng xao động vì bị dụ dỗ, ngửi mùi đàn hương rất thoảng, dường như đang nhắ nhở anh “tình yêu là một chuyện rất đỗi thật trọng”.

Tình dục cũng thế

Anh không muốn tổn thương ai, cũng không muốn bị ai thương tổn.

Anh nhắm hai mắt lại, dồn hết lý trí rút tay ra khỏi âm đạo ướt đẫm của cô, ngón tay dính dâm thủy kéo thành một sợi tơ, thậm chí còn có tia nước phun ra.

Không phải lập tức phun trào, mà là từ từ chảy xuống từ âm hộ dâm đãng của cô...

Sợi tơ kéo dài không đứt tựa như tình ý dành cho anh, lâu dài đến thế.

Nhan Chí Cương cẩn trọng ôm cô ngồi xuống, rút khăn giấy trên bàn lau âm hộ dưới váy giúp cô.


Âm môi dâm đãng hẵng còn đang mấp máy.

Anh nhìn ánh mắt bi thương lạc lõng của cô, âm thầm sắp xếp lại lòng mình, khẽ nói:” Bạn học Tô...!Tôi không phải là một người biết yêu đương, tôi không biết....!Tôi là một người rất tẻ nhạt”

Viền mắt của Tô Mạn đỏ hoe, hai bầu vú run run trong không khí.

Cô thở gấp, trông như thể chưa được thỏa mãn dục vọng, cực kỳ ấm ức.

Nhan Chí Cương nhẹ nhàng cài lại cúc áo giúp cô.

Đôi mắt nâu sẫm của Tô Mạn ngập tràn mê muội, tựa như giọt sương sau cơn mưa, lấp lánh xinh đẹp.

Cô không khóc, chỉ nhìn anh chăm chú, dịu giọng nói: “Không biết yêu đương....vậy thầy có biết làm tình không?”

Dâm đãng.

Thật đúng là dâm đãng.

Quyến rũ anh một cách trắng trợn, rêu ráo.

Rõ là một người đẹp lạnh lùng cổ điển, nhưng lại như yêu tinh ở đâu tới.

Ánh sáng vàng nhạt phủ lên gương mặt nghiêm nghị tuấn tú, khiến sườn mặt kiên cường cũng như hòa hơn nhiều.

Đèn xông tinh dầu vẫn đang pha hương, mùi phật thủ kết hợp với lavender thoang thoảng phiêu tán trong không khí.

Khoảnh khắc đó, Nhan Chí Cương chỉ ngửi được mùi thoang thoảng trên người Tô Mạn.






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận