Khí Phụ Trọng Sinh Đích Nữ Đấu Trạch Môn


Thông qua khe hở kia, Tô Giáng Thần tận mắt nhìn thấy thân mình của Cầm di nương nằm ở trên bàn, thân mình của hai người đều lõa lồ . Nàng còn có thể rõ ràng nhìn thấy thân tử của cậu ra vào thân mình Cầm di nương như thế nào, Cầm di nương uyển chuyển hầu hạ như thế nào, nếu không phải kiếp trước Tô Giáng Thần cũng là người thê tử, chỉ sợ hiện tại sớm bị dọa cho ngây người.
"Tiểu tâm can, ngươi sinh cho ta một được con trai tốt đi, ta đã tính toán , nếu như không thể chặt đứt huyết mạch của họ Tô kia, dù thế nào, cũng không thể cho người khác chiếm được ưu thế." Tống Phong một bên tăng tốc động tác, một bên xoa bộ ngực đầy đặn của nữ nhân nói: "Gia nghiệp kia rơi vào trong tay của con chúng ta , cùng rơi vào trong tay ta thì có gì phân biệt, nàng nói có phải không?"
"Ừm." Cầm di nương nhàn nhạt lên tiếng, nàng giờ phút này , làm sao có tâm tư suy nghĩ cái khác, chính là toàn tâm toàn ý hưởng thụ ôn tồn trước mắt này.
"Nàng thật quá lợi hại , ta hiện tại đều đã ghen ghét với kẻ họ Tô kia, có thể quang minh chính đại giữ lấy nàng, có thể tùy thời tùy chỗ ngã nhào lên người nàng." Động tác của Tống Phong càng thêm mãnh liệt, đến cái bàn cũng phát ra thanh âm bang bang ,Cầm di nương kia lại càng hoan ái rên rỉ .

Tống Phong cúi người hôn Cầm di nương một ngụm nói: "Chờ nàng sinh đứa nhỏ ra , ta sẽ tìm một ít dược, chậm rãi hạ vào trong đồ ăn của họ Tô kia. Đúng rồi, chỗ muội muội ta, ta cũng sẽ an bài tốt, tuyệt đối sẽ không làm cho nàng ta giành sinh ra đứa nhỏ trước nàng."
Tô Giáng Thần càng thêm cảm thấy lạnh lẽo, kiếp trước, nàng chỉ cho rằng người mà một nhà bọn họ làm hại chỉ có chính mình, nay xem ra, người trong Tống phủ này, từ đầu đến cuối đều tính kế tất cả gia đình nàng .
"Nhưng mà, để cho ta hầu hạ gã họ Tô kia, ta thật sự không cam lòng." Cầm di nương bất mãn nói: "Ta chỉ muốn sinh nhi dưỡng nữ cho chàng. Lão gia, trong lòng ta chỉ có chàng."
"Ta biết, ta đều biết." Trong mắt Tống Phong xẹt qua một tia sắc bén, lập tức đâm mạnh một cái, làm cho Cầm di nương mạnh mẽ chấn động, thân mình lại cuộn mình thành một đoàn, "Tiểu tâm can, nghe lời, chúng ta làm hai tay chuẩn bị, nếu như có đứa nhỏ, mượn danh nghĩa của đứa nhỏ , càng dễ dàng chiếm được gia sản, nếu như không có, Tô Giáng Thần kia sớm hay muộn cũng là người của Tống phủ chúng ta, chỉ cần nàng cam đoan trong phủ các di nương khác cũng không thể đẻ trứng, ta sớm hay muộn cũng có biện pháp chiếm được toàn bộ Tô phủ ."

"Lão thái thái nếu như biết được thì làm sao bây giờ?" Cầm di nương tuy rằng có chút mơ hồ , bất quá cũng không phải là hoàn toàn mơ hồ."Vị kia là nữ nhi của nàng, nếu như biết chàng vị ca ca này tính kế muội muội như thế, lão thái thái làm sao có thể bỏ qua cho chàng?"
Tống Phong cười lạnh nói: "Lão thái thái chính là tham lam tiền tài của Tô gia , mới đem tâm can bảo bối của chính mình gả qua, nàng là chưa nhìn thấy ánh mắt tham lam của lão thái thái khi nhìn thấy những thứ mà Tô phủ kia đưa tới . Hừ, nếu như biết được, chỉ sợ cũng mong ta làm như vậy. Nhiều nhất là chờ đến lúc ta lấy được sản nghiệp của Tô phủ , lại tìm một chỗ thích đáng an trí uội muội ta là được, chẳng lẽ nàng ta còn có thể vì một nữ nhi, mà không nhận đứa con trai này là ta sao?" Nói xong, đâm một phát cuối cùng, thân mình của mềm ngã xuống dưới, tiếp tục nói: "Tiểu yêu tinh, so với đám di nương của ta còn giỏi hơn nhiều, bình thường có phải hay không cũng hầu hạ gã nam nhân kia như vậy ?"
Cầm di nương thỏa mãn thở dài một hơi, sau đó liền ôm cổ Tống Phong nói: "Canh giờ không còn sớm , thiếp còn phải đến chùa , miễn cho để lộ ra dấu vết sẽ không tốt lắm."
Tống phong bắt lấy khối đẫy đà của nàng nói: "Nhanh như vậy đã muốn đi, nàng nỡ lòng bỏ ta lại sao ?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận