Khí Vận Lập Thiên



Trần Vũ có thể rõ ràng cảm nhận được trong huyết mạch của mình, có một dòng khí ấm áp tự do di chuyển, làm cho từng tế bào hân hoan nhảy nhót…

Không biết từ lúc nào, Trần Vũ đã đi đến bên cạnh cây nhỏ, tay vươn ra khẽ chạm vào nó.


Đột nhiên…

Xoạt…

Cây nhỏ chấn động dữ dội, toàn thân bộc phát ánh sáng tím chói lòa, làm cho Trần Vũ nhịn không được nhắm mắt lại.


Ngay lúc này, cây nhỏ kia hóa thành một điểm sáng, bay vào trong mi tâm của Trần Vũ, biến mất không thấy gì nữa.


Cùng lúc đó, trong đầu Trần Vũ đột nhiên vang lên một giọng nói điện tử.


- Thanh Linh Tổ Mộc nhận chủ, phù hợp điều kiện kích hoạt Hệ Thống Khí Vận Lập Thiên, hệ thống đang khởi động, đồng bộ tất cả dữ liệu…

Nhưng lúc này Trần Vũ lại không có tâm trạng để ý, hoặc chính xác hơn là hắn không nghe được, bởi vì ý thức của hắn đã tiến vào một không gian rộng lớn vô biên.


Nơi này bao la bát ngát, nhìn không thấy giới hạn, giống như tinh không vũ trụ, nhưng lại trống trải, không có bất cứ vật chất gì.


- Đây là nơi nào? Sao ta lại ở đây?


Đang lúc hắn hoang mang, đột nhiên ở nơi xa xôi vô tận, có một điểm sáng lấp lóe, trong đầu Trần Vũ không khỏi hiện lên ý niệm.


- Có ánh sáng… phải đến xem mới được…

Ý niệm này vừa lên, thân ảnh hắn lập tứ biến mất, lần nữa xuất hiện, đã ở trước mặt “điểm sáng” kia.


Trần Vũ.


- ???

Thần sắc hắn dại ra, đầu óc không cách nào bình tĩnh, nói năng lộn xộn.


- Vừa rồi là cái gì… ta na di… ta dịch chuyển tức thời… con mẹ nó… ta thành thần tiên sao?

Qua rất lâu Trần Vũ mới bình tĩnh lại, đưa mắt nhìn “điểm sáng”.


Chỉ thấy trước mắt là một cái cây cao tầm ba mét, cành lá tỏa ra ánh sáng màu tím lung linh, rễ cây cắm vào trong một vùng không gian hỗn độn màu tử kim, nơi đó tạo thành một vòng xoáy, giống như trung tâm thiên hà.


Thần thánh, trang nghiêm, tinh khiết, cao quý… là tất cả từ ngữ mà Trần Vũ có thể hình dung được cái cây kia.


Chính là cây nhỏ vừa rồi Trần Vũ nhìn thấy, bất quá so với lúc trước chỉ cao nửa thước, hiện tại đã tới ba mét.


- Cái cây này…

Thời điểm Trần Vũ còn đang kinh ngạc, trên tử thụ bộc phát ra ánh sáng chói lòa, bao phủ lấy thân ảnh của Trần Vũ.


Trong óc Trần Vũ đột nhiên hiện ra một hình ảnh giống như phim 3D, “hắn” đứng ở ngoài tinh không, nhìn về một nơi kỳ lạ.


Đó là một ngọn núi lớn đến không cách nào hình dung, sừng sững đứng ở trong vũ trụ, giống như định hải thần châm.


Tu Di Sơn.


Tên của ngọn núi kia lăng không xuất hiện ở trong đầu Trần Vũ, giống như có người quán đỉnh, giảng giải tất cả tri thức cho hắn.


Dưới chân núi là một vùng hải vực bao la vô tận, Trần Vũ ước chừng, phạm vi ít nhất cũng tương đương thiên hà Milky Way của Hệ Mặt Trời.


Vô Tận Hải!


Tên của nó là Vô Tận Hải.


Ở bốn phương hải vực, quay xung quanh Tu Di Sơn có bốn đại châu, theo thứ tự là Bắc Câu Lô Châu, Đông Thắng Thần Châu, Tây Ngưu Hóa Châu cùng Nam Thiện Bộ Châu.


Mỗi một châu đều có diện tích vô cùng to lớn, phải dùng năm ánh sáng tính toán, số lượng sinh linh lại càng không cách nào thống kê.


Ánh mắt Trần Vũ dọc theo thân núi nhìn lên cao, chỉ thấy trên đỉnh núi là một cây đại thụ mà xanh ngọc khổng lồ, cao không biết bao nhiêu tỷ km, tán cây phủ khắp thiên hà, giống như phỉ thúy lấp lánh, thần thánh mà uy nghiêm, cao quý lại tinh khiết.


Nó là Thanh Linh Tổ Mộc, thiên địa linh căn của thế giới kia.


Lấy Thanh Linh Tổ Mộc làm trụ cột, từ gốc cây bắt đầu, có tất cả 33 tầng trời chồng chất lên nhau, tạo thành Tam Thập Tam Thiên Giới hùng vĩ tráng lệ.


Trong Tam Thập Tam Thiên Giới khung cảnh tuyệt đẹp, quần tiên tiêu dao tự tại, tuy vẫn có tranh đấu, nhưng tổng thể mà nói khá tường hòa, xem như thái bình thịnh thế.


Đột nhiên hình ảnh kia biến mất, ánh mắt Trần Vũ hoa lên, lần nữa nhìn rõ ràng, khung cảnh đã hoàn toàn thay đổi.


Chỉ thấy thế giới tường hòa kia đã biến mất, thay vào đó là một khung cảnh cực kỳ tang thương.


Nước biển vốn trong xanh, linh khí dào dạt, lúc này lại đen ngòm, bốc lên mùi tanh tưởi.


Tứ đại châu có ba châu hoàn toàn tan vỡ, biến thành từng mảnh nhỏ trôi dạt trong hải dương đen ngòm, còn lại một châu cũng tàn tạ, địa mạo thay đổi, nhiều nơi giống như hố boom, bốc lên khói đen ngùn ngụt, bao phủ phạm vi hàng triệu km.


Cây đại thụ kia bị người chém tận gốc, mặt cắt bóng loáng như gương, Tam Thập Tam Thiên Giới sụp đổ 32 tầng, chỉ còn lại tầng trời duy nhất ở trên cùng, nhưng nhìn bộ dáng, chỉ sợ chèo chống không được bao lâu.



Nhưng càng kinh khủng hơn là quy tắc Không Gian của thế giới này, gần như hoàn toàn đảo lộn, giống như từng trang giấy bị người vò lại nhồi nhét vào nhau, Hạ giới, mảnh vỡ Thiên giới dung hợp thành một mớ hỗn độn, khiến cho không gian xuất hiện hiện tượng trùng điệp cực mạnh, một khi rơi vào, có thể từ đầu này của đại châu, xuất hiện ở đầu bên kia, hoặc đi đến di chỉ của tam đại châu khác, hoặc xuất hiện ở trong biển rộng vô biên, thậm chí có thể xuất hiện ở trên đỉnh Tu Di Sơn, hoặc trong mảnh vỡ Thiên giới…

Đột nhiên tất cả hình ảnh tan vỡ, hóa thành một tiếng thở dài nghe đến não lòng truyền vào trong tai Trần Vũ.


- Xin nhờ…

Tuy rất nhẹ, thậm chí mơ hồ gần như ảo giác, nhưng Trần Vũ vẫn có thể cảm nhận ra, kia là thanh âm của một nữ nhân.


Thời điểm hắn kinh ngạc, trước mặt lại xuất hiện lít nha lít nhít điểm sáng, giống như bầu trời đầy sao bay về phía hắn, cho đến khi tới gần, Trần Vũ mới phát hiện đây là do vô số văn tự biến thành.


Loại chữ này rất giống kiểu chữ thời Văn Lang Âu Lạc mà Trần Vũ từng được xem trong các viện bảo tàng, tuy không hiểu, nhưng bất kỳ người Việt nào nhìn thấy, đều sẽ bất giác sinh ra cảm giác thân thuộc, như một loại bản năng ăn sâu vào trong huyết mạch.


Nhưng để Trần Vũ kinh ngạc là, hắn rõ ràng không nghiên cứu những chữ kia, lúc này lại có thể hoàn toàn xem hiểu, còn biết kiểu chữ kia tên là gì.


Thiên Đạo Chi Tự.


Tên như ý nghĩa, chỉ có loại văn tự này, mới có thể chuyên chở được ý chí của Thiên Đạo, mới có thể diễn dịch quy tắc và pháp tắc trong vũ trụ.


Văn tự này không thể học, không thể diễn giải, không thể ghi chép, không thể truyền ngôn… chỉ có Thiên Đạo cho phép ngươi biết, ngươi mới có thể biết, Thiên Đạo không cho, ngươi vĩnh viễn không cách nào hiểu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận