Không Bằng Duyên Thiển

Editor: lonbia214
Beta – er: Sakura Trang
"Bà xã, hôm nay Nãi Tích và Nãi Trà đều đã đi đến nhà bà ngoại, chúng ta ra ngoài ăn cơm đi?" Chu Triển Nguyên đứng lên, đi đến bên người vợ đang sắp xếp lại tủ bát nói. Ánh nắng đầu thu đặc biệt ấm áp, rọi vào người cô gái đứng trước cửa sổ, như nhuộm màu phấn vàng nhàn nhạt ấm áp.
Ôm cô từ phía sau, Chu Triển Nguyên nhẹ nhàng than thở một tiếng: "Bà xã, đã lâu rồi không được ôm em như vậy" từ sau khi Nãi Tích ngủ lại ở trường cấp hai, con gái sợ tối liền chuyển sang phòng của bọn họ, cho nên, khụ khụ, có chút việc, không thể không kiềm chế.
"Buông ra, em còn muốn rửa chén." Tiếu Hàm lấy khuỷu tay đẩy anh một cái, thật là, kết hôn đã nhiều năm như vậy rồi, làm sao lại vẫn dính như vậy, con gái cũng đã lớn như vậy.
"Không được, hôn anh một cái anh mới buông." Chu Triển Nguyên ăn vạ, ôm eo của cô không buông. Từ sau khi sinh con, Tiếu Hàm vẫn ghét bỏ eo của mình đầy mỡ, cũng không quá thích anh ôm ấp cô như vậy, nhưng mà anh cảm thấy, từ sau khi sinh con, dáng người của Tiếu Hàm rõ ràng trở nên tốt hơn, lúc trước, cô quá gầy, ăn cũng ăn không mập, vẫn là như thế này mới tốt, ôm thoải mái.
"Đừng, em đang bận."
Tác oai tác quái hôn lên sau gáy của cô, Chu Triển Nguyên khó có được mà buông tay ra, con trai con gái đều đã không có ở nhà, nếu buông tha cơ hội tốt như vậy, thì thật sự anh quá ngu ngốc.
"Bà xã..." hôn lên cổ của cô, hai tay dần dần thu hẹp, không tồi hôm nay không phải mặc váy liền. Thăm dò vào bên hông, da thịt mát lạnh bóng loáng làm cho ánh mắt của anh tối sầm lại, nếu như vừa rồi chỉ là đùa giỡn, như vậy giờ phút này thực sự là dừng không được rồi.
Trên bồn rửa trong nhà bếp, sau lưng là đá cẩm thạch lạnh buốt, phía trước là lửa nóng của anh.
Loại cảm giác này, dường như làm cho cô tan vỡ.
Xong việc, tùy anh ôm lấy cô vào phòng tắm tắm rửa, mà sau đó những thứ lộn xộn kia, tự nhiên cũng là do anh xử lí, ai bảo lúc cô đang dọn dẹp anh lại chạy đến quấy rối?
Hài lòng dụ dỗ bà xã đi ngủ, không muốn thừa nhận bản thân mình đã hơn bốn mươi tuổi tổng giám đốc Chu hấp ta hấp tấp chạy đi dọn dẹp nhà bếp, sau đó lại đặt đồ ăn bên ngoài, lúc này, nhất định là Tiểu Hàm không có đủ sức lực ra ngoài ăn cơm, anh cũng không nỡ để cho người ngoài nhìn thấy bộ dáng ngây ngô này của cô.
Đây là lòng riêng của anh, mỗi lần sau khi thân mật, mắt cô đầy nước cùng đôi môi anh đào cong lên giận dữ, luôn làm cho anh hận không thể lại tiếp tục tấn công một lần nữa.
Mấy năm qua cô giáo Tiếu không muốn chấp nhận một chút nào, đàn bà 30 như lang như hổ là sự thật, hoàn hảo dáng người của anh Triểu Nguyên nhà cô giữ gìn không tệ, không có xu hướng phát tướng khi trung niên, bằng không thì, cô thật không biết sẽ có ý nghĩ gì với một đống mỡ.
Sau đó, kì thi cấp ba vội vàng đi qua cô giáo Tiếu chợt phát hiện, cô chưa tới thời kỳ mãn kinh, nhưng mà thân thích của mình giống như hơn một tháng rồi không có đến thăm cô.
Như vậy, trừ bỏ khả năng kinh nguyệt không đều ra, tính sót kỳ an toàn cộng thêm việc không có sử dụng biện pháp an toàn một lần nào đó băng hỏa dung hợp, giống như trở thành ngòi dẫn nổ.
Rồi sau đó, chủ nhật về nhà Nãi Tích và em gái Nãi Trà vừa mới lên tiểu học nhận được một tin tức, bọn họ phải làm anh trai chị gái a!
Bỏ đi đứa bé là không có khả năng, đừng nói việc cha mẹ già hai bên sau khi biết tin tức này vui mừng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, ngay cả hai vợ chồng bọn họ cũng không thể đưa ra quyết định này.
Cuối cùng là, Tiếu Hàm không thể làm gì khác hơn là may mắn vợ chồng bọn họ đều không phải ăn cơm nhà nước, giáo viên của trường học tư nhân tương đối tự do.
Lúc bạn nhỏ Nãi Lạc sinh ra, Chu Triển Nguyên ngồi ở bên người bà xã nghe được bà xã suy yếu tự nói vơi bản thân mình một câu: Sinh tiếp em liền theo họ anh! Sinh con chỉ sợ cô giáo Tiếu thật sư không lựa lời nói.
Hàm hồ! Sản phụ lớn tuổi dễ dàng sao!
Cha của ba đứa trẻ không cảm tháy áp lực được rất lớn, ngược lại vỗ vỗ ngực bày tỏ sau này mình nhất định sẽ chú ý, chú ý không cho bà xã là cô trúng đạn vào kỳ an toàn.
Thật ra thì, bà xã sinh nhiều hơn nữa anh cũng nuôi nổi, chỉ là anh nghĩ không muốn lại làm hòa thượng, đàn ông bốn mươi tuổi cũng coi như cường tráng mà!
Từ sau khi em trai nhỏ Nãi Lạc sinh ra, từ ở trọ lại trường cấp hai bạn nhỏ Nãi Tích bắt đầu khôi phục cuộc sống học ngoại trú, bởi vì cậu nói, ba mẹ chăm sóc em trai là chức trách của họ, cho nên thay tả lót gì gì đó, vẫn là giao cho lão cha lão mẹ các người tới đi, cậu phụ trách lừa gạt em gái trở về phòng của em ấy thôi.
Nếu như là Nãi Trà và Nãi Lạc ở chung trong một căn phòng, đoán chừng cha thực sự phát điên. Cho nên thân là anh cả cậu phải tự giác ngộ giúp đỡ cho ba ba thôi.
"Bà xã, đưa Nãi Lạc đến nhà ông bà nội đi thôi?" Sau khi có một đứa con nhỏ hết sức dính lấy mẹ Chu Triển Nguyên hết sức lâm vào hối hận thật sâu tội nghiệp mà chớp mắt mấy cái. Từ sau khi có con trai, bà xã cũng không có liếc mắt nhìn anh, hiện tại anh cuối cùng cũng hiểu rõ cảm nhận sau khi con gái ra đời của bà xã rồi!
Đứa bé này cũng đã hai tuổi, mỗi đêm đều muốn dính lấy mẹ của nó, tách ra không ôm liền liều chết mà khóc, cuộc sống như thế có muốn để cho anh sống nữa hay không đây?
"Chính anh đi nói với con đi." Cô giáo Tiếu bình tĩnh xếp quần áo, mắt điếc tai ngơ đối với lời nói của chồng. Chuyện này, kể từ khi Nãi Lạc cai sữa bị anh nhắc qua không ít lần, nhưng mà mỗi lần con trai vừa khóc, lúc đó chẳng phải anh là người đầu tiên đau lòng sao?
Dường như là quyết tâm hạ cái quyết định gì đó, Chu Triển Nguyên mấp máy môi, đi về phía phòng khách, đi tìm con trai nhỏ đang chơi đùa với chị gái.
"Nãi Lạc, con có muốn trở thành nam tử hán giống như anh trai của con hay không?"
"Muốn,.." giọng nói ngây thơ trả lời.
"Như vậy, chuyện thứ nhất mà nam tử hán cần làm chính là tự mình ngủ... Nãi Lạc có thể làm được không?"
Nghiêng đầu, nhìn chị gái, người bạn nhỏ rất rối rắm, tự mình ngủ = rời khỏi mẹ = nam tử hán, phải lựa chọn như thế nào đây?
Chị gái Nãi Trà thiện lương phỏng chừng là muốn học tập anh, làm một người con gái tốt giúp đỡ cha me, với ba ba cùng nhau dụ dỗ em trai: "Nãi Lạc sang ngủ với chị có được hay không a? Chị ngủ một mình có phần sợ, chính là anh trai đã đi đến trường học, không có ai ngủ chung với chị." Một người vừa lên tiểu học như em gái Nãi Trà nháy mắt to tròn vô tội, điên cuồng phóng điện đối với em trai.
Lúc bị bị điện giật phải năm mê ba man người bạn nhỏ Nãi Lạc mới tỉnh ngộ lại, giường nhỏ của cậu, đồ chơi của cậu, nụ hoa cao su nhỏ của cậu đều đã chuyển qua phòng của chị gái, người cha vô lương tâm còn để lại một câu: "Nếu đái dầm, nhớ rõ tự mình giặt chăn mền."
Cha, ngươi thật quá đáng! Tuổi mụ cậu mới ba tuổi, tuổi chẵn tròn hai tuổi rưỡi thôi!!!
Chị gái tốt bụng cực kỳ dịu dàng mà vỗ vỗ đầu em trai: "Không sợ, nếu như đái dầm, chị giúp em, giúp em ném khăn trải giường vào trong máy giặt." Vóc dáng em trai không có cao bằng máy giặt sẽ bị thương!
"Hay là, nhờ anh trai giặt khăn trải giường giúp em." Người chị gái nào đó kiên quyết không thừa nhận là bé cố ý, ai bảo anh trai luôn lấy ảnh chụp đái dầm trước đây của bé mà cười nhạo.
Cho nên, chờ đến khi chủ nhật Nãi Tích về nhà, trừ bỏ phải làm một đống bài tập ngoài ý muốn, còn phải thay em trai giặt khăn trải giường rôi ngã! Nãi Lạc em là cố ý có phải hay không? Bình thường cũng không đái dầm, chủ nhật cậu về nhà một lần liền nước tiểu nước tiểu!
Em trai nhìn thấy anh trai về nhà mới dám yên tâm mạnh dạn mà đái dầm thực ra là thật sự còn non, Nãi Trà sờ khuôn mặt non mềm của em trai mà suy nghĩ như vậy, xem ra chủ nhật cô không cần phải đút cho Nãi Lạc ăn nhiều, đây đều đã là phản ứng sinh lý rồi.
Cuối cùng anh trai cũng nổi bão, thảm thương cho em trai Nãi Lạc cũng chỉ có thể vuốt mắt đáng thương, cời truồng kéo khăn trải giường đi đến máy giặt, ai bảo anh trai cậu đang nổi giận, chị gái đang xem trò vui?
Chu Triển Nguyên cực kỳ vừa ý, con trai nhỏ biết tự mình giặt khăn trải giường, chuyện tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui