Không Hối Tiếc


Takuya cùng cậu quay trở lại phòng tiếp khách, lúc này đang tiến hành lễ ký kết, sau đó lãnh đạo công ty khởi động quả cầu thuỷ tinh.

Takemichi không nhìn lên sân khấu nữa, cậu đi thẳng đến phòng nghỉ phía sau hậu trường.

Chưa kịp mở cửa, cậu đã nghe thấy âm thanh ầm ĩ bên trong qua cánh cửa dày và nặng vọng ra.

Takuya không nhịn được cười, nói với Takemichi:-Cậu gây ra vấn đề nghiêm trọng này, vừa nãy mới thông báo cho Atshushi chuyện này, cậu ấy không dám làm gì cậu, nhưng Kazushi thê thảm rồi, ầm ĩ suốt từ lúc Atshushi bước vào cửa, ngay cả cấp trên cũng không chịu nổi nên đi trước rồi, bây giờ e rằng chỉ có một mình Yamaghishi đang phải chịu đựng.

-Nếu nói trước cho cậu ấy biết thì chuyện sẽ càng rắc rối thêm thôi.

- Takemichi nói rồi đẩy cửa bước vào.


Nếu nói cho Atshushi biết vào lúc cậu đưa ra quyết định thì cậu ấy nhất định sẽ lấy công việc ra để phàn đối, tất cả mọi kế hoạch làm việc sẽ bị gián đoạn.

Lịch trình làm việc của cậu ấy đã được sắp xếp xong từ nửa năm trước, thay đổi vào lúc này sẽ rất bất lợi, dù sao cậu ấy đã trờ thành một nghệ sĩ rất nổi tiếng rồi nên không thể mạo hiểm như vậy.

Tất cả mọi người trong công ty đều hiểu điều này nên những người biết chuyện đều không để lộ ra bất kỳ thông tin nào.

Khi 2 người bước vào, không ai chú ý đến họ.

Atshushi đang đứng quay lưng với phía họ, hai tay chống nạnh, trút một loạt những lời tức giận lên người ngồi đối diện, nét mặt Yamaghishi đầy vẻ cam chịu.


Rốt cuộc là công ty muốn gì? Sao dám động vào người của tôi? Cậu ấy mới ra ngoài được hai tháng, khi quay vê mọi thứ đều thay đổi là sao? Quan hệ giữa tôi và Take-chan như thế nào mọi người đều biết? Từ thời học sinh, chúng tôi đã không bao giờ rời xa nhau.

Bây giờ tính sao? Người quan trọng thế nào mà điều người của tôi đi? Nói cho mọi người biết, tôi tuyệt đối không đồng ý.

Yamaghishi giải thích một cách yếu ớt: Đây là quyết định của Takemichi, tôi nói thế nào cậu cũng không tin! -Tôi đương nhiên không tin.

Cậu nghĩ tôi dễ bị lừa sao? Nếu không phải là các người ép thì sao cậu ấy lại đồng ý như thế? Các người nghĩ cậu ấy sẽ không phản đối gì sao? Hừ, tôi tuyệt đối sẽ không để các người toại nguyện, chỉ cần tôi còn ở cái công ty này, đừng hòng ai hy vọng bắt nạt được cậu ấy.

-Bốp bốp bốp!.

.

_________________________________________________________Chap hôm nay đến đây thôi, tại đang thi nên mình bí quá, chap sau mình sẽ viết bù cho mọi người=)), cảm ơn và hẹn gặp lại ở chap sau~ (+_+)(=_=) Pai pai!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận