Lạc Thiên cứ đi mãi đi mãi, cho đến khi trời nhá nhem tối, hắn mới dừng lại, đi xung quanh một vòng cũng không thấy nơi nào an toàn, hắn bèn trèo lên một gốc cây to để quan sát.Cách phía trước 100 trượng có một dòng suối nhỏ, Lạc Thiên mau chóng qua đó tắm rửa, bắt cá nướng.
Lạc Thiên thuần thục mổ bụng cá đem lên nướng trên than hồng, mùi thơm nức mũi cũng tỏa ra xung quanh.Đang ăn cá nướng ngon lành, Lạc Thiên đôi tai động đậy nghe ngóng, hắn cảm thấy có gì đó đnag nhanh chóng áp sát mình.
Với bản tính không dám chủ quan, Lạc Thiên vội bay vọt lên cây cao gần đó, chân mới chạm cành, đã thấy chỗ hắn vừa ngồi, chễm trệ một con sói bạc trong tư thế vồ mồi.
Đôi mắt nó sắc lạnh nhìn chằm chằm hắn, Lạc Thiên không hoảng không vội, bèn nói với con sói- Aizzzzzz, ngươi nói, là ta may mắn hay ngươi xui xẻo a.
Ta còn đang ngại ăn cá nhạt miệng đâu.
Ngươi lại tự đâm đầu tới, nghĩ thịt ta dễ nhai vậy sao, haha.Con sói nhìn chằm chằm Lạc Thiên như muốn cười nhạo hắn ngốc vậy.
Lạc Thiên thấy thế, cũng không muốn nói nhảm, lao xuống tấn công.Lạc Thiên tụ lực ở mũi kiếm rồi chém liên hoàn nhát vào người con sói nọ.
Thế nhưng khiến hắn phải ngạc nhiên chính là, chiêu thức thông thường không thể tổn thương mảy may đến con sói này.
Đến lúc này hắn mới bắt đầu nghiêm túc đối mặt với nó.Không nghĩ tới ngươi còn có chút bản sự.Nói xong không đợi con sói nhào qua, Lạc Thiên liền vận dụng chiêu thức trong bộ Tinh vân kiếm pháp.
Từ khi tấn thăng Trúc cơ, hắn còn chưa có dịp thể ngộ, nhân lúc này, lấy ra thử kiếm đi.
Chiêu thức sử dụng linh khí trong đan điền, chạy một vòng quanh thân thể, khiến cho bản thân nhẹ nhàng như mây, bước chân lướt đi không phát ra tiếng động, tốc độ cũng được gia tăng một mảng lớn.
Sau khi đến bàn tay sẽ truyền qua kiếm để phóng tới kẻ địch.
Chiêu thức không hề hoa mỹ như tên gọi của nó, chỉ thấy một luồng sáng trắng bắn tới, đâm xuyên qua thân thể bạch lang.
Bạch lang trúng chiêu, kêu thảm một tiếng, mắt nó bắt đầu chuyển sang màu đỏ, nó phẫn nộ gầm lên và lao tới Lạc Thiên nhanh như tia chớp.Thấy chiêu này có vẻ hiệu nghiệm, Lạc Thiên tiếp tục sử dụng Tinh vân kiếm pháp, hắn muốn nhân cơ hội này để mài giũa nó, tìm ra khuyết điểm để có thể khiến cho chiêu thức càng thêm linh động, hoàn mỹ.
Hắn cảm thấy, chiêu này vận dụng cần có thời gian tụ lực nhất định, trong chiến đấu nếu kẻ địch tung chiêu trước, hắn ắt sẽ không kịp ngăn cản.
Thêm vào đó, mỗi lần tụ lực chỉ phát ra một tia linh khí như vậy, không thích hợp quần công.
Càng đánh hắn càng cảm thấy chiêu thức này quá nhiều khuyết điểm.
Không trách nó chỉ có thể xếp hàng Hoàng cấp hạ phẩm.
Lạc Thiên đã có chủ ý, sau khi ra khỏi nơi này, sẽ thay đổi một bộ kiếm pháp phẩm chất cao hơn.Lạc Thiên cố ý không hạ sát thủ, tránh các bộ phận trí mạng mà chém.
Kịch chiến nửa canh giờ, Bạch lang càng thảm thiết đau đớn kêu gào, nó nhận ra tên nhân loại này đang lấy nó làm đá mài dao, càng trở nên phẫn nộ, nhưng nó cũng không thể làm gì, chỉ đành phẫn nộ chạy đi.Thế nhưng Lạc Thiên nào có ý định buông tha nó, hắn vội lướt đuổi theo, mượn thời gian đuổi theo bạch lang, tụ lực chém thêm vài nhát.
Bạch lang khắp nơi đều là vết thương, nó bắt đầu chạy chậm lại và gục hẳn xuống.
Nó bị mất máu quá nhiều và không thể gượng tiếp nữa.
Lạc Thiên bước sang cạnh thi thể bạch lang, xử lí thi thể của nó, lấy đi những thứ giá trị như lông, răng nanh.
Bạch lang cấp bậc quá thấp nên còn chưa hình thành nội đan, thứ này chỉ xuất hiện từ ma thú cấp 3 trở lên tương đương với nhân loại Trúc cơ cảnh.Yêu thú và ma thú có cấp bậc phân chia tương tự nhau và đều tương ứng với cấp bậc cảnh giới của nhân loại.Từ cấp 1 đến cấp 3 là sơ cấp tương ứng với 3 cấp bậc tiên đạo đầu tiên của nhân loại là Luyện khí, Luyện cốt, Trúc cơ.Từ cấp 4- 6 là trung cấpTừ cấp 7-9 là cao cấp.
Cấp 9 đã khai mở linh tríCấp 10 có thể hóa hình.Bởi vì nhân loại và yêu tộc liên minh nên yêu tộc cũng có lãnh địa của riêng mình, ngoài những nơi đó ra thì các nơi thâm sơn khác, là địa bàn cư trú của ma thú cấp thấp.
Nhân loại cố tình không ngăn cản chính là để tông môn đệ tử gia tộc, có nơi rèn luyện phát triển.Tuy con ma thú kia chỉ là ma thú cấp 2, kém hắn 1 cảnh giới, nhưng lại là ma thú biến dị, da dày thịt béo, tốc độ nhanh nhạy, hắn cũng phải bỏ ra một phen công phu, linh lực cũng có chút cạn kiệt.
Sau khi tiêu diệt được Bạch lang, Lạc Thiên cũng cảm thấy có chút quá sức, trên người cũng có vài vết thương nhẹ, hắn nhảy lại trên thân cây, không phát hiện thêm nguy hiểm gì mới đem tấm lông sói đắp lên người rồi ngủ thiếp đi..