Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới

Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu

Ám Nguyệt thành, trong một đại sảnh nào đó.
Alan mặt xanh đen nghe Cương Khắc báo cáo, hỏi: “A Tây Na nói nhân loại là bằng hữu của nàng sao?”.
Cương Khắc sợ hãi nói: “Thật a, tướng quân! Rất nhiều binh sĩ cũng nghe thấy, A Tây Na đại nhân còn xuất kiếm chém thuộc hạ trước, kém điểm thì thuộc hạ không còn mạng sống rồi”.
“Nhân loại đáng chết! A Tây Na đến cùng là xem trọng cái gì ở hắn chứ?” Alan nghiến răng nghiến lợi nói, tâm tình hắn hiện tại như có hỏa thiêu, A Tây Na ngày thường không chút nhìn hắn, thậm chí một con mắt cũng không, giờ lại xưng hô nhân loại mới quen không lâu là bằng hữu, còn vì hắn mà ra mặt, thực là không thể nhẫn được nữa.
“Được rồi, Cương Khắc, ngươi đi xuống đi” Một thanh âm nhàn nhạt khác vang lên.
“Dạ, Kiều Sắt Phu đại nhân” Cương Khắc kính sợ đối với người này không chút thấp hơn thượng quan Alan, hắn hành một lễ rồi khom người lui xuống.
“Bằng hữu của ta, thật không biết dã man nữ kia có điểm gì mà khiến ngươi si mê như vậy. Ngươi muốn có nữ nhân, tùy tiện trảo là một bó, có cần ta tặng một đám cực phẩm mị ma nữ nô không?” Kiều Sắt Phu vừa rót rượu vừa chậm rãi nói.
Kiều Sắt Phu bề ngoài như nhân loại, hẳn là biến dị huyết mạch, hiện vẻ ưu nhã trầm lặng trái ngược với khí chất thô bạo của Alan.
“Hừ, không cần” Alan hừ lạnh một tiếng, “Ngươi không phải cũng có hứng thú đối với trưởng công chúa sao? Chỉ bất quá vị điện hạ kia tuy mỹ lệ lại là một khối băng sơn, tình thú gì đều không có a, ta cũng không hiểu tại sao ngươi lại thích nàng?”.
Ngu xuẩn, ta đương nhiên khác ngươi! Kiều Sắt Phu vẫn cười lạnh, trên mặt vẫn thản nhiên như không: “Người với người khác nhau, yêu thích cũng bất đồng mà. Ta vừa về đến Ám Nguyệt thành, còn không biết nhân loại Trần Duệ kia đến cùng là như nào đây?”.
“Chỉ là một phế vật vận khí tốt mà thôi!” Alan cắn răng nói: “Nhân loại này chừng mười ngày trước rơi vào ma giới, bị binh sĩ canh cửa tóm được, lúc thẩm vấn thì tên là Arthur, là một quý tộc không chút lực chiến đấu. Vốn lúc ấy A Nhĩ Đạt Tư đại sư thu hắn để thử dược, nhưng không được mấy ngày liền kỳ tích trở thành học đồ của A Nhĩ Đạt Tư đại sư, còn được Hi Á điện hạ thừa nhận. Cũng không biết tên này có gì hấp dẫn người, mà A Tây Na cùng tiểu công chúa cơ hồ mỗi ngày đều tìm hắn”.
Kiều Sắt Phu hơi suy nghĩ một chút rồi nói: “Nói như vậy, chỗ dựa lớn nhất của hắn là được vị ám tinh linh đại sư coi trọng. Tiểu công chúa ta hiểu rõ, chẳng qua vì hiếu kỳ thôi, trưởng công chúa hẳn cũng vì muốn lung lạc A Nhĩ Đạt Tư thôi. Chỉ bất quá hiện tại A Nhĩ Đạt Tư tự thân khó bảo, hẳn rất nhanh sẽ rời đi Ám Nguyệt thành. Đến lúc đó nhân loại này sẽ mất đi giá trị, dù cho ngươi băm hắn thành bảy tám đoạn cũng không ai ngăn cản đâu”.
“Có vị kia ra tay, A Nhĩ Đạt Tư tất bại không nghi ngờ” Alan chuyển giận thành vui, không ngừng gật đầu nâng chén với Kiều Sắt Phu: “Ngươi nói đúng, tới, làm một chén!”.
Ngoại viện vương cung, trong thực nghiệm thất của A Nhĩ Đạt Tư, sau khi ba nữ ly khai, trong thực nghiệm thất chỉ còn lại A Nhĩ Đạt Tư cùng Trần Duệ, tiểu liệt ma giỏi đoán tâm tình, cũng hiểu được chuyện bất thường, đã sớm lui ra.
A Nhĩ Đạt Tư lôi ra từng quyển sách dày, “đề luyện yếu lĩnh”, “thông dụng dược tề phối phương”, “độc dược bổ di”…
“Trần Duệ, những quyển sách này là ta tặng cho ngươi” Vị ám tinh linh thở dài một hơi: “Sau này khi không có ta ở bên, ngươi phải dụng tâm học. Tuy ngươi có đại tông sư truyền thưa, nhưng học không có cơ bản, quyết không được lơ là. Chỉ cần nỗ lực, tất có một ngày thành tựu của ngươi sẽ chấn kinh cả ma giới”.
Trần Duệ cả kinh nói: “Đại sư, phát sinh chuyện gì vậy? Ngài muốn đi đâu sao?”.
“Ta rất có thể sẽ phải rời đi Ám Nguyệt thành” A Nhĩ Đạt Tư lắc lắc đầu, thần sắc u ám nói ra nguyên nhân.
Ma giới cường giả vi tôn, không riêng gì quyền thế, các lĩnh vực khác cũng cạnh tranh rất kịch liệt. Thế giới dược tề học quy củ khá đặc thù, nếu muốn trở thành dược tề đại sư, có hai con đường, một là hướng đế đô dược tề sư đồng minh, thông qua hệ liệt khảo hạch phức tạp, bao gồm cả trong thời gian nhất định chuẩn xác chế thành bạch sắc dược tề, mà lại còn phải được ít nhất hai vị đại sư công nhận.
Con đường thứ hai là dưới sự chứng kiến của dược tề sư đồng minh, trực tiếp khiêu chiến một vị đại sư thành danh, nếu như thành công thì trực tiếp tấn cấp đại sư, đại sư thất bại sẽ bị mất tư cách đại sư, bên thua ba năm sau mới có thể khiêu chiến hoặc tiến hành khảo hạch. Nếu như người bị khiêu chiến không tiếp nhận, coi như là thất bại.
Chẳng qua người khiêu chiến cũng không phải khong có mạo hiểm, cần áp lên một lượng tài phú khổng lồ làm đánh cược, nếu thất bại lượng tài phú này sẽ thuộc về vị đại sư bị khiêu chiến, mà trong ba năm sau cũng không thể tiếp tục khiêu chiến.
Trần Duệ cuối cùng đã minh bạch, như vậy có điểm giống với đánh bạc, tài phú đối với một vị dược tề sư là vô cùng quan trọng, bởi vì luyện kim thuật là một môn khoa học tiêu tốn khổng lồ, dù là dược tề học hay chế khí học, đều cần lượng lớn tiền tệ chống đỡ. Cho dù là khảo hạch đẳng cấp luyện kim sư hay học tập tài liệu cũng phải trả phí đắt, cho nên một luyện kim sư sẽ tìm kiếm thế lực có tài lực ủng hộ cho mình, và đương nhiên cũng sẽ phục vụ thế lực đó. Trần Duệ thầm nghĩ, cùng so sánh, chính mình miễn phí học đồ thực quá dễ làm.
A Nhĩ Đạt Tư chính mình từng bởi vì nợ tiền tài, thụ chúng nhân khinh miệt, hắn tại đánh cược cùng một vị đại sư thất bại, khuynh gia bại sản, cơ hồ mất đi lòng tin. Ngay thời khắc tồi tệ nhất này, A Nhĩ Đạt Tư gặp trưởng công chúa Hi Á, lúc đó nàng mới mười sáu tuổi, vừa tiếp nhận Ám Nguyệt thành không lâu, nhưng rất có mắt nhìn người, vì A Nhĩ Đạt Tư đề cung tư kim. A Nhĩ Đạt Tư sau khi trở thành đại sư, cũng kiên nghị cự tuyệt lời mời từ đế đô, một mực lưu lại Ám Nguyệt thành hiệu trung với Hi Á.
Trần Duệ lộ ra vẻ rõ ràng, không trách được vị ám tinh linh đại sư này lại tôn kính từ tận đáy lòng với Hi Á công chúa.
A Nhĩ Đạt Tư khẽ thở dài: “Mấy tháng trước, ta nhận được thư của Tả Lạp đại sư cùng Khảm Phổ đại sư mời ta đến đế đô, đầu nhập nhiếp chính vương, nhưng bị ta quả quyết cự tuyệt. Hôm nay dược tề sư đồng minh đột nhiên truyền tấn ma pháp tới, dược tề sư Tang Đức Lỗ chính thức khiên chiến ta, hiện hai vị đại sư đang cùng Tang Đức Lỗ đến Ám Nguyệt thành, hai ngày nữa sẽ đến”.
Rượu mời không uống, quả nhiên rượu phạt đã đến.
A Nhĩ Đạt Tư là trợ thủ đắc lực của Hi Á, nếu như có thể đánh bại thì thanh vọng của Ám Nguyệt thành cũng như Hi Á sẽ chịu tổn thất lớn. Rất rõ ràng, đây là thủ đoạn nhằm suy yếu thực lực của trưởng công chúa Hi Á từ vị nhiếp chính vương. Đế đô cách Ám Nguyệt thành rất xa, dù là cưỡi phi hành thú nhanh nhất cũng mất gần một tháng, ma pháp truyền tấn lại hiện tại mới tới tay A Nhĩ Đạt Tư, xem ra đối phương có ý giết không kịp trở tay đây!
“Đại sư, bất luận đối phương có mưu kế như nào, cũng phải có thực lực thực hiện mới được” Trần Duệ suy nghĩ một chút rồi nói: “Chỉ cần ngài đánh bại Tang Đức Lỗ, âm mưu của đối phương sẽ biến mất, mà lại còn được thêm một khoản tiền a”.
“Chuyện này ta tự nhiên rõ ràng, nhưng là ta không phải đối thủ của Tang Đức Lỗ” A Nhĩ Đạt Tư cười khổ nói: “Tang Đức Lỗ là dược tề sư thiên tài kiệt xuất nhất đế quốc, năm đó ta tại khảo hạch dược tề sư thì hắn đã có danh xưng đệ nhất thiên tài dược tề sư rồi. Mà người này thực lực đầy đủ tiến cấp đại sư, rất nhiều đại sư còn phải kính trọng hắn. Nghe nói hắn từng phát thệ, nếu nwh không nghiên cứu ra độc dược mạnh nhất, hắn sẽ tuyệt không tham gia đại sư khảo hạch. Hiện nay hắn khiêu chiến ta, một phương diện là chịu mệnh lệnh của nhiếp chính vương, một phương diện khác là ở nghiên cứu độc dược có bước tiến lớn, muốn dùng là ta bàn đạp tiến cấp đại sư. Vừa rồi ta đã nghị sự cùng trưởng công chúa thật lâu, nhưng cũng không có cách ứng phó”.
Trần Duệ thử hỏi một câu: “Đại sư, nếu như ngươi lập tức liên hệ cùng Tang Đức Lỗ, nói là nguyện ý hiệu trung với nhiếp chính vương, có thể ngăn trận chiến này không?”.
A Nhĩ Đạt Tư vội lắc đầu nói: “Vốn ta đã từ chối lời mời, giờ cũng không muốn tiếp nhận. Ám tinh linh chúng ta tuy không chính trực gì, khoan dung là một loại giả dối, nhưng chúng ta ghi nhớ ân tình, sẽ tuyệt không rời bỏ Hi Á điện ta, ta tính sẽ bị trục xuất ba năm, sau đó kiệt lực trở thành đại sư, quay lại phục vụ cho điện hạ”.
Chỉ bất quá, nếu vị nhiếp chính vương này đã có lòng đối phó với Hi Á, như vậy A Nhĩ Đạt Tư có thể quay lại sau ba năm hay không còn khó nói đây. Dù là vị ám tinh linh đại sư này còn may mắn sống sót, thì với tình thế nguy ngập của Ám Nguyệt thành, Hi Á có thể trụ được ba năm hay không cũng khó nói!
Một điểm này, cả Trần Duệ cũng nghĩ ra, đương nhiên A Nhĩ Đạt Tư trong lòng hiểu rõ.
A Nhĩ Đạt Tư cũng không nói gì thêm, tiếp tục thanh lý dược tề cùng thư tịch, làm tốt tùy lúc rời đi.
Trần Duệ cũng không giúp A Nhĩ Đạt Tư thu dọn, mà nhíu mày không thôi. Vị đại sư này học thuật thập phần nghiêm cẩn, tuy có chút giảo hoạt của ám tinh linh, nhưng lúc chỉ điểm hắn không bảo lưu lại chút nào, không chút kì thị chủng tộc. Đồng thời vị đại sư này hiện tại là ô dù tốt nhất bảo vệ cho hắn, bất luận là vì mình hay vì người cũng phải tìm cách giúp đỡ.
Còn có, hiện tại siêu cấp hệ thống đình trệ không tiến, độc dược của Tang Đức Lỗ không biết chừng sẽ là cơ hội đột phá…
Trong trầm tư, một kế hoạch lớn mật dần được hình thành trong đầu Trần Duệ.
“Đại sư, khoan đã! Không nên bi quan quá sớm, chúng ta không nhất định sẽ thua, nếu như kế hoạch của ta thành công…” Trần Duệ suy nghĩ cặn kẽ rồi cười nói: “Có lẽ, chúng ta trước tiên có thể thảo luận phân chia chỗ tiền cược kia như nào thôi”.
Câu nói này làm động tác A Nhĩ Đạt Tư khựng lại, hai mắt trợn tròn.
Lúc này trong lãnh địa Ám Nguyệt thành, người hữu tâm tự nhiên rêu rao tin hai ngày sau Tang Đức Lỗ sẽ khiêu chiến đại sư A Nhĩ Đạt Tư, tin tức này cũng thành chuyện được bàn tán nhất trong thành.
Hai ngày qua rất nhanh, đúng như ma pháp truyền tấn nói, một hàng người đến từ đế đô hiện ra bên ngoài Ám Nguyệt thành.
Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui