Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt: Cô Gái Chớ Càn Rỡ

"Ưm. . . . . ."

Nụ hôn cuồng nhiệt mà bá đạo để lên đôi môi mềm mại của cô, đem hết tất cả sự hốt hoảng cùng luống cuống của cô hút vào trong, cô tránh không thể tránh chỉ có thể chịu đựng. Nụ hôn của anh trước sau như một, đều mang theo sự bá đạo, hôn đến khi cô không thở nổi.

Hai tay dán thật chặc trên lồng ngực của anh, chiếc lưỡi của anh đang linh động đùa nghịch môi của cô, không ngừng quyến rũ cô, bá đạo muốn cô đón nhận anh, phối hợp cùng anh.

Mộ Diễn chỉ cảm thấy thân thể mình căng thẳng, Hạ Hạ, người khiến anh không nhịn được muốn cất giấu, ích kỷ chỉ muốn chiếm đoạt cho riêng mình, loại ham muốn này khiến anh cũng phải kinh ngạc

Ngón tay khẽ vuốt đôi môi sưng đỏ của cô, giọng nói của Mộ Diễn vốn rất trầm bây giờ lại càng trầm hơn, mê ly đầu độc lòng người, "Hạ Hạ, tôi đã lâu không muốn em rồi."

Không muốn cái gì?

Mộ Diễn cười khẽ, anh cười lên thật đẹp, khóe mắt đang cười bỗng nhạt đi, anh nghiêm túc và lạnh lùng, khiến cả người anh vừa ôn hoà vừa mị hoặc, nhất thời Tử Ca thấy sửng sốt. Ngón tay của anh dọc theo môi của cô, xẹt qua cằm cô, xẹt qua cổ cô, cuối cùng dừng ở trước ngực. Tử Ca bừng tỉnh, trên mặt đỏ bừng, nhịp tim càng ngày nhảy càng nhanh, hết lần này tới lần khác ngón tay của anh không nặng không nhẹ đặt tại bộ ngực mềm mại của cô, khiến cô khẩn trương cực độ và cực độ. . . . . . Mong đợi. . . . .

Ánh mắt Mộ Diễn nhìn chằm chằm cô, giốn g như tất cả suy nghĩ của cô đều bại lộ trước mắt anh, Tử Ca thất bại che kín ánh mắt, giọng nói đã dính vào chút nghẹn ngào, "Mộ Diễn. . . . . . Tôi không muốn. . . . . ."

"Không muốn cái gì?" Anh hỏi, ngón tay lại không chịu dừng lại , một cái nút áo bị cởi ra , chiếc áo màu đen phủ lên da thịt của cô, thân thể trắng nõn xinh bày ra trước mắt anh, từ từ nỡ rộ, mang theo một chút khẩn trương.

"Lưu manh."

"Tôi cho là, Hạ Hạ thích tôi đối xử như vậy." Ngón tay trượt vào bên trong, di động trên da thịt nhẵn nhụi của cô, từng điểm từng điểm quyến rũ tâm tình của cô

Bàn tay rộng lớn dao động trên đường cong của cô, Tử Ca chỉ cảm thấy thân thể mình đều tê dại , cả người nóng rực bị lửa đốt cháy, kích tình triền miên thiêu cháy lý trí

Không gian chỉ còn tiếng thở dốc, anh cúi người nhìn cô gái phía dưới, trên gương mặt nhuộm một chút đỏ, đôi mắt đã có một tầng sương mù, đôi môi mềm mại hơi sưng lên, trên người của cô tản ra khí thái êm dịu.

Tay dán lên lồng ngực bên trái của anh. Ở nơi đó, nhịp đập trầm ổn khiến trong lòng Tử Ca dâng lên cảm giác khó chịu. Tâm của Mộ Diễn sẽ không vì cô mà nhảy lên, cô đối với anh không có tầm ảnh hưởng, ngay cả một giọt nước tạo nên sự rung động cũng không đủ.

Tay, ngăn chặn bàn tay của anh, trong tròng mắt của Tử Ca đã nhuốm lệ, "Mộ Diễn, anh yêu tôi sao?"

Đáy mắt có lệ xông lên, Tử Ca cảm thấy tâm tình của mình hỏng bét

Tử Ca cắn môi dưới, cô nghiêng đầu không nhìn vào ánh mắt của Mộ Diễn , cô không muốn anh đụng cô như vậy. Tại sao một người đàn ông đối với người phụ nữ không có cảm giác vẫn có thể cùng nhau triền miên không dứt?

Cho nên, tôi không muốn anh đụng vào tôi, cái loại cảm giác trượt chân ngã xuống đó khiến tôi không cách nào chịu đựng được.

Thân thể anh cứng đờ, trong nháy mắt con ngươi tràn đầy băng, Tử Ca chiếm giữ hoảng sợ, dọn dẹp tâm tình bi thương của mình, cô khẽ cắn môi trong lòng âm thầm đề phòng , Hạ Tử Ca sẽ không bị ánh mắt rét lạnh ấy làm hại, chẳng qua chỉ đau một cái mà thôi.

Tròng mắt rũ xuống, khóe miệng bứt lên sự vui vẻ cùng khổ sở đến ngay cả mình cũng không hiểu nổi, "Tôi biết, nơi này không thuộc về tôi. Cho nên, Mộ Diễn, chúng ta không tiếp tục nữa có được không?"

Không tiếp tục dính líu nữa cũng sẽ không tiếp tục hãm sâu thêm nữa.

Mộ Diễn, tôi không muốn đắm chìm trong vòng xoáy này nữa, ánh hào quang chớp nhoáng này muốn đem con người ta hủy diệt. Mộ Diễn, anh có biết, thân thể của một người phụ nữ dành tặng cho một người đàn ông giống như mang theo một tâm nguyện, một khát khao không? Khát khao được ôm ấp được che chở hàng ngày cùng cảm giác được sống và được yêu. Người phụ nữ đó, chỉ mong ước thế thôi

"Câm miệng! Cô có tư cách gì muốn tôi buông tay? Khuya khoắt tôi chạy đến nơi này để nghe cô nói những câu này sao?"

Tử Ca không lên tiếng, cô kinh ngạc liếc mắt nhìn Mộ Diễn sau đó cúi đầu xuống, có lẽ là tự mình đa tình, Tử Ca chỉ cảm thấy nỗi khổ trong lòng có đọng lại một chút, lặng lẽ nở một nụ cười trên khoé mắt.

"Đừng để cho tôi nghe được những lời này một lần nữa, Hạ Hạ, thả hay không thả, do tôi quyết định." Cổ tay bị nắm lấy, lực đạo như muốn bóp nát xương của cô, khóe mắt vì đau đớn mà rơi lệ, Tử Ca cắn răng nhìn về phía Mộ Diễn, sắc mặt của anh xanh mét, trên người rét lạnh đem người khác đóng băng lại một chỗ, "Hạ Hạ, chớ vọng tưởng đến người đàn ông khác"

Mộ Diễn đứng dậy mở cửa xe đi ra ngoài, một tầng khí lạnh rưới vào, theo bản năng Tử Ca rùng mình một cái, cô vội vã kéo quần áo bọc lại thân thể của mình.

Đứng ở một bên sườn xe , Mộ Diễn hít sâu một cái quay đầu nhìn, chỉ thấy Tử Ca ngồi ngẩn người ở trong xe, tóc dài chiếu nghiêng xuống che đi khuôn mặt của cô, Mộ Diễn không nhìn ra hiện tại cô đang mang vẻ mặt gì, không nhịn được rống, "Còn không xuống."

Cô cho là cửa xe mở ra, người đàn ông sẽ biến mất khiến, Tử Ca cảm thấy buồn cười, anh lại kéo cô đi xuống, trực tiếp lôi vào phòng khách

"Mộ Diễn, anh buông tay, tự tôi đi được."

Một tay Tử Ca lôi kéo cái váy, một tay bị anh dắt lảo đảo đi theo, chạy về phía trước, cô chỉ cảm thấy tay chân của mình không đủ dùng, tức giận muốn rút tay về lại bị bóp chặt hơn, chỉ có thể mặc cho anh dắt đi.

Mộ Diễn trầm mặt kéo cô vào phòng ngủ, đem cô ném lên trên giường sau đó lưu loát phân phó, "Ngủ."

Tử Ca bị anh ném xuống giường đầu óc choáng váng, đang lúc ngẩng đầu lên, chỉ thấy Mộ Diễn đã cởi bỏ áo khoác ngoài, lộ ra thân thể to lớn , "Không ngủ được thì chúng ta liền vận động"

Mộ Diễn một câu cũng không nói khiến Tử Ca hốt hoảng chui vào chăn trong, Mộ Diễn nhìn cô động tác của cô khoé miệng hơi cừơi , anh nằm xuống thuận tiện đem cô ôm vào trong ngực, cô đỏ mặt đưa lưng về phía Mộ Diễn, thế nào cũng không chịu quay đầu lại. .

Da thịt tiếp xúc thân mật khiến Tử Ca cảm thấy không quen, cô nhắm mắt lại giả bộ ngủ, nhưng trong lòng khẩn trương muốn chết, hết lần này tới lần khác người đàn ông phía sau không thuận theo, cũng không chịu buông tha quấn lấy thân thể của cô, cô không dám giãy giụa quá đáng sợ đánh thức thú tính đang ẩn núp sâu bên trong con người anh.

Tử Ca chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt xông lên đầu, cô chỉ cảm thấy, chỉ cảm thấy người đàn ông này bề ngoài nghiêm chỉnh, sao lại thích vụng trộm như vậy . . . . . .

Hô hấp vững vàng của người đàn ông phía sau khiến Tử Ca không giữ được thăng bằng, tại sao anh không cảm thấy lo lắng liền ngủ thiếp đi như vậy?

Tử Ca cảm thấy mệt mỏi, giằng co một lúc sau đó ngủ thiếp đi.

Trong bóng tối, con ngươi đột nhiên mở ra, anh nhìn chằm chằm trong cô gái trong ngực, hô hấp, đột nhiên dồn dập!

Đáng chết! Giả bộ cái gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui