Mất Rồi Xin Đừng Tìm


Một bộ của Lương Học Đông, một bộ của Trương Thiên Thành. 
Vũ Linh Đan vô thức cầm lên bộ váy dạ hội của Trương Thiên Thành tặng, là một chiếc đầm trễ vai màu xanh lá thẫm, chất vải hơi cứng, chiết eo đơn giản, không rườm rà, đơn giản trong sáng.

Trương Thiên Thành hiệu quả rõ phong cách của CÔ. 
So ra thì chiếc váy mà Lương Học Đông đưa tới có vẻ lộng lẫy hơn. 
Dưới chiếc đầm cổ chữ V khoét sâu, cả phần lưng gần như lộ ra hết, chỉ có một sợi dây mỏng manh ở phần cổ để cố định, chất liệu mềm mại bám sát lên người, lờ mờ thấy được trên váy có những đường chỉ bạc thêu như sao băng. 
Thế nhưng phong cách này có phần quả gợi cảm. 
Lương Học Đông gọi điện thoại tới, sau khi xác nhận vài lần rằng Vũ Linh Đan đã nhận được hàng thì cười hài lòng, “Đây là mẫu mới nhất trong buổi trình diễn của Givenchy, tôi thật sự không nghĩ được ra ai mặc nó lên quyến rũ hơn cô.” 

“Nhưng tôi đã chuẩn bị xong váy dạ hội rồi” 
Vũ Linh Đan từ chối khéo. 
“Yên tâm, chắc chắn cô sẽ không thất vọng khi mặc lên, nhất là đến tối, ờ...!Đây là một bí mật” 
Lương Học Đông có vẻ đắc ý, anh ta tự cho rằng không đời nào Vũ Linh Đan từ chối, nhưng vẫn nói: “Xem như là nể mặt tôi đi” 
Kết thúc cuộc gọi, Vũ Linh Đan kéo rèm cửa lại.

Trong căn phòng tối, Vũ Linh Đan có thể thấy những ngôi sao thêu bằng sợi bạc đang tỏa sáng lấp lánh. 
Vũ Linh Đan nhếch mép cười châm biếm, chiêu trò này của Lương Học Đông cũng tương đối thu hút. 

Đáng tiếc là cô từng được biết quá nhiều kiểu váy dạ hội từ Vũ Hải Yến, chút chiêu trò này vẫn chưa đủ để khiến lòng cô lăn tăn.

Cô lập tức mặc lên không do dự, một dải sao được mở rộng ra bừng sáng, kéo dài từ eo cho đến gót chân.

Cả ngân hà như chuyển động theo mỗi bước đi của Vũ Linh Đan. 
“Chà!” 
Vũ Linh Đan nhoẻn cười, dưới ánh sáng mờ tối, cô búi tóc hờ hững, sau đó cầm trang sức lên xem rồi lại đặt xuống. 
Đây là món quà duy nhất và không gì sánh bằng mà mẹ tặng cho cô, có tên gọi Độc nhất vô nhi, giờ đem ra phối cùng chiếc váy của Lương Học Đông, cô bỗng cảm thấy làm nhục sợi dây chuyền đó. 
Vũ Linh Đan thay một bộ trang sức bình thường, đơn giản rồi đi mới chợt nhận ra không biết Lương Học Đông đã mò được địa chỉ nhà mình từ bao giờ mà đã lái chiếc Porsche màu xanh hoàng gia đứng đợi trước cửa. 
Không biết vì sao mà Vũ Linh Đan bất giác ngó nhìn quanh, không thấy Trương Thiên Thành đầu, cũng thở phào nhẹ nhõm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận