Mạt Thế Chi Ôn Dao


Edit: Trang Nguyễn
Thấy Ôn Dao gật đầu, An Ninh vội vàng hỏi: "Có phương pháp giải quyết không?"
Ôn Dao cau mày nhìn một hồi lâu, mới gật đầu nói: "Phải thử một chút."
An Ninh cũng không có cách nào khác, tuy tinh thần lực của cô không tệ, nhưng cô ngoại trừ sử dụng cơ bản, đành bó tay chịu trói với tình huống thế này.
Vốn nghĩ đưa hắn về căn cứ Ô Lan, sau đó xem có tìm được trực thăng đưa hắn về căn cứ Hoa Trung trị liệu hay không.
Trước mắt cô bé này nói có biện pháp, cho dù An Ninh hơi chần chừ, nhưng cuối cùng vẫn quyết định để Ôn Dao thử một lần.
Dù sao Vân Lưu nói cho cô biết, tình huống Tần Thiếu Minh đã rất nguy hiểm rồi.
Các cô tìm một nơi có bóng mát, sau đó An Ninh đặt Tần Thiếu Minh xuống, còn lấy ra một chiếc áo kê dưới đầu hắn.

truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Ôn Dao ngồi xếp bằng bên người Tần Thiếu Minh, sau đó thả ra một tia tinh thần lực, từ từ tiến vào bên trong biển ý thức của hắn.
Vừa đi vào Ôn Dao đã cảm nhận một sự bài trừ, đây là bản năng của biển ý thức, vốn có thể từ chối xự xâm lấn của tinh thần lực khác.
Ôn Dao cũng không dám quá mức khinh xuất, dù sao Ôn Dao không muốn thương tổn đối phương, còn hi vọng đối phương có thể sớm tỉnh lại nói cho mình biết một ít tin tức về căn cứ Hoa Tây đây này.
Sau khi tiếp xúc đến tinh thần thể của đối phương, rất nhanh Ôn Dao "thấy" tinh thần lực màu xám quen thuộc kia...
An Ninh ngồi ở một bên Tần Thiếu Minh, cô biết rõ bây giờ Ôn Dao đang sử dụng tinh thần lực tiến hành trị liệu, cho nên chỉ trầm mặc nhìn qua nhìn lại bọn họ, không dám phát ra bất cứ âm thanh gì làm ảnh hưởng đến Ôn Dao.

Mà Vân Lưu lại có chút kích động, hưng phấn nói không ngừng trong đầu cô.
【Chủ nhân chủ nhân, em biết tinh thần lực của cô bé này rất mạnh, không nghĩ đến lại lợi hại đến như vậy! Lại có thể dễ dàng tiến vào biển ý thức của người khác! Còn có, còn có...!cô bé......!】
An Ninh có chút tâm thần không yên, Vân Lưu nói cũng không tập trung nghe được.
Đợi Vân Lưu thao thao bất tuyệt một đống, mới phát hiện chủ nhân nhà mình không đúng, nó vội vàng an ủi::
【Chủ nhân, chị đừng lo lắng, cô bé kia rất lợi hại, có lẽ không có vấn đề gì quá lớn.

Nhưng tên kia nhất định bị hao tổn tinh thần lực rồi.

Sự hao tổn này khác hẳn hao tổn tinh thần lực, tinh thần lực bị hao tổn cũng là một chuyện rất phiền phức ở Tu Chân giới, nhưng dù sao cũng không bị mất mạng.】
An Ninh gật gật đầu, cũng không nói chuyện, thấy sắc mặt Ôn Dao từ từ trở nên tái nhợt, trái tim cũng dần dần nhấc lên cao.
Mà vẻ mặt Tần Thiếu Minh cũng bắt đầu trở nên thống khổ...!thân thể không tự chủ bắt đầu run rẩy cả lên.
Hai bàn tay An Ninh đặt trên đầu gối dần dần siết chặt, đột nhiên, Vân Lưu quát to lên.
【Chủ nhân! Có biến!】
An Ninh đã bảo Vân Lưu hỗ trợ chú ý tình huống chung quanh, nghe có biến, cô lập tức đứng lên.
【Tình huống như thế nào? 】
【Có không ít thứ tiến về phía chúng ta.】

An Ninh nhìn thoáng qua Ôn Dao và Tần Thiếu Minh, lại quan sát lười biếng Đại Hoàng nằm sấp bên người Ôn Dao, quyết định chính mình tự đi qua xem.

truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Lúc An Ninh quay người rời đi, Đại Hoàng nhấc lên mí mắt liếc nhìn An Ninh, sau đó tiếp tục canh gác cho chủ nhân của mình.
Mấy phút sau, An Ninh trở về, so sánh với trước đó, ngoại trừ vẻ bên ngoài mệt mỏi thêm một chút, cũng không có gì khác.
Cô phát hiện lúc này Ôn Dao đang từ từ uống một lọ thuốc, không khỏi kinh hỉ hỏi thăm: "Tốt rồi?"
"Ừm."
Ôn Dao gật gật đầu, cảm giác tinh thần lực bị cạn sạch dưới tác dụng của thuốc đang từ từ khôi phục, vẻ mặt cũng dần dần dịu lại.
Chuyện này Ôn Dao chắc chắn trăm phần trăm là do tên Dư Thanh Dương kia giở trò quỷ, hơn nữa đã lâu không gặp, tinh thần lực của đối phương càng ngày càng thêm quỷ dị rồi, phí không ít công phu của mình, bây giờ đầu còn có chút đau đớn từng cơn đây.
"Vậy lúc nào anh ấy có thể tỉnh lại?"
Ôn Dao lắc đầu, tuy Ôn Dao trợ giúp đối phương loại bỏ tinh thần lực quỷ dị kia dây dưa, nhưng tinh thần lực của hắn bị hao tổn còn nghiêm trọng hơn người trước kia.
Chậm một chút, nói không chừng tên này biến thành kẻ ngu hoặc chết não luôn rồi.
Nhớ đến bản thân còn cần từ trong miệng đối phương biết được tin tức căn cứ Hoa Tây, Ôn Dao lấy một lọ thuốc khôi phục tinh thần lực do chính mình điều chế từ trong không gian đưa cho An Ninh.
An Ninh nhận ra đây là thuốc gì, trên người cô cũng có không ít.
Một ít là thông qua nhiệm vụ từ hiệp hội dị năng lấy được, một ít là trước kia Tần Thiếu Minh cho mình đấy, còn lần này đi ra ngoài là căn cứ trưởng cho mình.

Nhưng những thứ đó đều kèm hơn lọ trong tay cô, vừa nhìn đã biết phẩm chất rất tốt.
Đột nhiên cô nhớ đến, kiếp trước không có những loại thuốc này, mà Ôn Dao cũng không tồn tại ở kiếp trước.
Như vậy, trong này có phải có liên quan đến nhau hay không?
Nắm thật chặt bình thủy tinh trong tay.
Được rồi, cho dù có liên quan thì có quan hệ gì với cô?
Mỗi người đều có bí mật của mình.
Nghĩ lại mình, chẳng phải cũng có bí mật không muốn cho người thứ hai biết sao?
Hít sâu một hơi, An Ninh nâng đầu Tần Thiếu Minh lên, rót thuốc vào trong miệng hắn.
Sau tất cả, cô do dự thật lâu, cuối cùng khẽ cắn môi, lấy từ trong không gian một lọ nước tinh khiết đưa cho Ôn Dao.

truyện được đăng tại truyenhd1.com: hongtrang301
Ôn Dao nhìn nước tinh khiết đưa đến trước mặt mình, có chút nghi hoặc.
Với tư cách dị năng giả hệ thủy, Ôn Dao không thiếu nước.
An Ninh mấp máy miệng, rủ mắt nhỏ giọng nói: "Nước này có chút công hiệu đặc thù, cô bé có thể dùng thử."
Trọng sinh đời này cô không thích nợ nhân tình của ai, lần này quả thật Ôn Dao đã giúp bọn cô.
Cho dù nói thế nào, An Ninh vẫn rất biết ơn.
Trước lúc Vân Lưu ngủ say đã lợi dụng thời gian cuối cùng chứa đầy vài bình nước linh tuyền, còn là loại dồi dào linh khí nhất.
Lần này Vân Lưu tỉnh lại, nói cho cô biết dòng suối nhỏ kia đã biến mất, cho nên mấy bình nước này đã là nước linh tuyền cuối cùng rồi.

An Ninh cũng do dự, không biết có nên đưa nước linh tuyền này cho Ôn Dao hay không.
Dù sao trước kia coi như cô lấy cho em trai cùng đồng đội của mình dùng, cũng đều pha loảng nhiều lần đấy.
Cứ đưa trực tiếp nguyên nước như vậy, đối với cô mà nói thật ra vô cùng mạo hiểm.
Nhưng không biết vì sao, An Ninh cảm thấy cho Ôn Dao cũng không có việc gì, Ôn Dao sẽ không nói cho những người khác biết.
Ôn Dao mở to mắt nhìn, dường như nghĩ đến điều gì, đưa tay tiếp nhận, tùy ý bỏ vào trong không gian.
Thấy Ôn Dao dường như không thèm để ý, An Ninh há to miệng, cuối cùng vẫn không nói gì thêm.
Lúc nên phát hiện dĩ nhiên sẽ phát hiện thôi.
Ôn Dao nghỉ ngơi một hồi, đợi tinh thần lực khôi phục một phần, Ôn Dao vỗ vỗ Đại Hoàng, ra hiệu nó cần phải trở về.
Sau đó lại nhìn An Ninh bọn hắn một chút, nghĩ có lẽ nên mang bọn hắn về cùng hay không.
Bây giờ hình thể Đại Hoàng coi như ngồi ba người cũng hoàn toàn không có vấn đề rồi đấy, chỉ là nó luôn luôn cao ngạo, lại không thích nhân loại.
Ngoại trừ Ôn Dao, người có thể ngồi trên lưng nó ít càng thêm ít, hơn nữa đều phải là người có cùng quan hệ với Ôn Dao.
Động tác Ôn Dao làm cho An Ninh chú ý, cô cũng biết nếu Ôn Dao không dẫn bọn hắn đi, vậy bọn hắn cần phải tốn nhiều thời gian mới trở về căn cứ.
Ở kiếp này cô luôn luôn thanh lãnh, vẫn duy trì một khoảng cách nhất định với những người khác, nhưng cô sẽ không ngốc chuyện gì cũng đều một mình gắng gượng.
"Chúng tôi có thể cùng em trở về không?"
Đại Hoàng hừ lạnh một tiếng, dùng ánh mắt cực kỳ xem thường từ trên cao nhìn xuống An Ninh, trong mắt ghét bỏ không cần nói cũng biết.
Hừ, chỉ bằng mi, còn muốn ngồi trên lưng bổn đại gia?
Nằm mơ!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận