Mau Xuyên Công Lược Ca Ca Bệnh Kiều Soái Tạc Thiên!

Editor: Tiểu Long

Beta: Nê

———

"Liliane, em cho ta ăn cái gì vậy?"

Dạ dày huyết tộc không dễ tiêu hóa đồ ăn. Nhưng cái kia vừa nuốt xuống liền dung hòa ngay lập tức.

Hạ Dạ đẩy cô gái ra.

Tiên Tiên bị đẩy liền ngã xuống thảm, cô liền im lặng từ đầu lưỡi phun ra một viên thuốc.

Nhìn Hạ Dạ tức giận, trong lòng nàng liền cảm thấy vui vẻ.

Dĩ nhiên viên thuốc đã được Orleans đổi thành đồ giả!

Nàng vốn dĩ khinh thường việc dùng thuốc để ép buộc tình cảm. Nàng muốn vị thân vương này, tự đem trái tim dâng cho cô! Chỉ vì hành động của Orleans đúng lúc hợp ý nàng nên nàng mới không ngăn cản thôi.


Mà Hạ Dạ có viên động tâm thật thì cũng sẽ biết tác dụng của thuốc.

Nhất kiến chung tình, nói gì nghe nấy. —— trong nửa tháng yêu nhau, bắt đầu từ đây.

Tiên Tiên ngước mắt lên, đôi mắt phát ra ánh sáng đẹp đẽ không tì vết.

Mang theo tình yêu không thể kiểm soát: "Hạ Dạ, ngài cho em uống cái gì, em liền hồi đáp ngài cái ấy."

Tuy nàng nói vòng vo nhưng Hạ Dạ vừa nghe liền hiểu.

Một viên động tâm khác.

Thì ra Liliane biến mất ba ngày, chính là đi tìm viên thuốc này.

Nàng vẫn giống như ba ngày trước, cầu tình yêu của hắn. Thế mà giờ lại dùng loại thủ đoạn ti tiện này!

Hạ Dạ đột nhiên giật mình, trong lòng lại không cảm thấy tức giận.

Tầm mắt hai người chạm nhau, cứ như thiên lôi đụng địa hỏa*. Đôi mắt luôn lạnh băng vậy mà lại hiện lên ánh lửa như đang bốc cháy.

*Ám chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân

Tôn nghiêm của Vương không thể xâm phạm, nhưng do tác dụng của thuốc. Tâm trí hắn liền không còn, huống chi là tôn nghiêm?

"Liliane, em yêu ta sao?" Thanh âm trầm thấp vang lên quanh quẩn trong phòng.

"Hạ Dạ những lời này không phải là em nên hỏi ngài sao?" Tiên Tiên nâng cằm lên hỏi lại, "Ngài có yêu em không?"

"Đương nhiên, nếu em đã hy vọng như vậy thì như em mong muốn." Hạ Dạ liếm môi, gấp đến không chờ được muốn nếm thử máu của nàng có phải rất ngon hay không.

Trong căn phòng tối tăm, hắn đè Tiên Tiên lên thảm, mười ngón tay đan vào nhau, một đôi môi lạnh lẽo tràn ngập nhiệt tình hôn xuống.


Hai người môi răng chạm vào nhau, càng ngày càng sâu, kéo dài mãi không thôi.

"...... Này, cắn em đi Hạ Dạ, máu tươi mang theo tình yêu, có phải __" Tiên Tiên lộ ra nụ cười giảo hoạt, đầu ngón tay vén mái tóc đen, lộ ra một cái cổ trắng nõn như tuyết.

Trái tim huyết tộc không bao giờ đập. Bây giờ lại vì nàng mà bắt đầu loạn nhịp.

Có lẽ là do "thuốc", Hạ Dạ phát hiện bản thân vậy mà không nỡ tổn thương nàng. Nhưng dạ dày không ngừng kêu gào khiến hắn gục đầu xuống, nhe nanh cắn vào da thịt nàng.

Thật ngon, đây là hương vị ngon nhất trên đời.

Hạ Dạ nghĩ.

Tất cả đều là tác dụng của thuốc. Thuốc động tâm sẽ làm cho tình của bọn họ càng mãnh liệt hơn.

Cùng lúc đó, bàn tay Tiên Tiên xuyên qua mái tóc đen của hắn, vuốt ve vành tai thon dài trắng như tuyết.

"Lúc này lại làm chuyện ấy, Liliane xấu xa quá!" Người đàn ông vùi đầu vào cổ của nàng, trên mặt không khỏi đỏ lên. Người luôn luôn kiêu căng lãnh khốc như hắn vì nàng mà trở nên nhu hòa.

Vị máu của nàng làm hắn cảm thấy vô cùng thỏa mãn, lại được nàng xoa dịu, khiến hắn hận không thể... Làm một chút việc mà hắn luôn khinh thường.

Hắn lần đầu quý trọng, nhẹ nhàng bế nàng lên, đi đến bên giường.


Áo choàng đen dừng ở trên người Tiên Tiên.

Hắn khó chịu hỏi: "Em nguyện ý không?"

"Vì Hạ Dạ, em đều nguyện ý."

......

Orleans im lặng ngồi ngoài cửa, ngây ngốc nghe tất cả âm thanh bên trong. Mái tóc vàng ảm đảm, trong lòng anh ta hoàn toàn hỗn loạn.

Không đúng, không đúng không đúng! Rõ rành anh ta đã đổi viên thuốc rồi!

Rốt cuộc, tại sao không thể ngăn cản hướng phát triển này?

Chẳng lẽ vận mệnh yêu nhau của bọn họ, vốn dĩ không ai có thể ngăn cản...?

Orleans vùi má vào hai tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận