Mau Xuyên Tay Thiện Nghệ Boss Thần Bí Liêu Không Ngừng


Đợi đến khi hai người đi đến bục phía trước, người chủ trì bắt đầu chương trình, ông ta dùng hết lời để ca ngợi cô dâu và chú rể, ca ngợi tình yêu của hai người họ.Tô Ấu Thanh đứng ở trong đám người, cô cảm thấy trái tim đau đớn.Cô biết tình cảm của nguyên chủ lưu lại ở trong cơ thể đang ảnh hưởng đến cô.Tại sao lại khó chịu như vậy?Là tại vì mắt cô ấy mù mới nhìn trúng người đàn ông này?Tức giận đúng không?Là do người phụ nữ giả dối này đúng không?Cô yên tâm, cho dù cô hận hay cô oán thì tôi sẽ báo thù cho cô.


Tôi sẽ khiến cho đôi nam nữ ở trên đài kia nhận được trừng phạt thích đáng.Khóe miệng Tô Ấu Thanh gợi lên một nụ cười lạnh lùng tàn nhẫn."Tôi không cho phép cô phá hư đám cưới ngày hôm nay."Đúng lúc này, đột nhiên tay cô bị người khác dùng lực nắm lấy.Tô Ấu Thanh quay đầu nhìn lại thì thấy một khuôn mặt quen thuộc.Nhất thời trong lòng rít gào.Hệ thống thống, cậu cút ra đây cho tôi! Cậu nói xem, lúc nào Thịnh Trạch Xuyên đi đến bên cạnh tôi? Không phải anh ta đang đứng bên cạnh ba mẹ Thịnh hả?[Hệ thống bị điểm danh: Tôi là một gã hệ thống đủ tư cách, điều kiến tôi chú ý nhất là đối tượng của nhiệm vụ.

Còn nữa tôi không gọi là hệ thống thống, trước mắt tôi là AI trí năng có kỹ thuật tiên tiến nhất trong cục bảo vệ thời không…]Ngươi có thể không cần nói như vậy, cái tên hệ thống vô dụng nhà ngươi.[Hệ thống vô dụng: (▼ヘ▼#)]…"Này, cô đang suy nghĩ gì?"Thịnh Trạch thấy cô im lặng ngơ ngác, nhíu mày hỏi.Năm năm trước Tô Ấu Thanh rất dễ hiểu, là bao cỏ không có đầu óc; năm năm sau Tô Ấu Thanh về nước, cả người lộ ra sự cổ quái khiến cho người ta không nhìn thấu cảm thấy khó chịu nhưng lại không nhịn được bị hấp dẫn."Tôi nghĩ cái gì?"Tô Ấu Thanh đang 'trao đổi thân cận' với hệ thống thì bị Thịnh Trạch Xuyên đánh gãy.

Giờ phút này anh chỉ thấy Tô Ấu Thanh ngẩng đầu nhìn hai người thân mật ngọt ngào ở trên bục, trong ánh mắt đột nhiên xuất hiện u buồn, khó chịu nói, "Tôi đã nói từ trước, tôi không phải là Tô Ấu Thanh của năm năm trước đây.


Lần này tôi trở về chỉ muốn tham gia đám cưới, tận mắt nhìn thấy anh ấy hạnh phúc.

Tôi có thể làm gì hơn? Tôi không thể làm căi gì."Nói xong, trong ánh mắt càng thêm u sầu.Thịnh Trạch Xuyên nhìn thấy bộ dáng này của cô, đều hiểu những lời nói của cô, không thể làm gì hơn, nhưng khi anh nhìn thấy ánh mắt của cô lộ ra sự bi thương bởi vì Thịnh Lạc Khê, anh lại nghĩ đến cảnh cô kiêu ngạo trước mặt anh, nhưng chỉ thu hồi sự kiêu ngạo và tôn nghiêm của mình trước Thịnh Lạc Khê… Vì Thịnh Lạc Khê mà tự nguyện chịu tổn thương…Chỉ nghĩ đến đây, trong lòng Thịnh Trạch Xuyên dâng một cỗ cảm giác không thoải mái.


Giống như đầu mãnh thú kìm nén trong lòng đang gào thét, mãnh thú tức giận, hận không thể lay cô tỉnh, để cho cô mở to mắt nhìn, trên thế giới này không chỉ có một người đàn ông là Thịnh Lạc Khê, còn có…Còn có cái gì?Nghĩ đến đây, trong đầu Thịnh Trạch Xuyên trống rỗng, trong lòng dâng lên một cảm giác xa lạ, loại cảm giác này khiến anh cảm thấy mơ hồ và sợ hãi."A~"Đúng lúc này, trên đài vang lên một tiếng hét chói tai."Không thấy nhẫn, nhẫn cưới!"Phù dâu đứng ở bên cạnh Bạch Ưu Ưu nhạn chóng che miệng lại, nhìn hộp nhẫn trống trơn trong tay."Cái gì? Không thấy nhẫn cưới?""Tại sao không thấy nhẫn cưới?""Lẽ nào nó bị người khác trộm đi?"…Hiện trường hỗn loạn.Người chủ trì hoảng hốt, cục diện gần như không thể khống chế.Ba mẹ nhà họ Thịnh đứng ra khống chế cục diện, để người trong phòng hóa trang trở về phòng, và tìm ở trong đường đi tới.Bạch Ưu Ưu dựa vào trong lòng Thịnh Lạc Khê, anh ta vỗ vai cô ta rồi an ủi.Tô Ấu Thanh đứng dưới bục, khóe miệng khẽ giơ lên.Trò hay, bắt đầu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận