Mau Xuyên Tay Thiện Nghệ Boss Thần Bí Liêu Không Ngừng


"Là do cô giở trò đúng không?"Trực giác của Thịnh Trạch Xuyên mách bảo nụ cười vừa rồi của Tô Ấu Thanh không bình thường."Tôi bị oan.

Cậu cả không có chứng cứ thì không nên tùy tiện vu oan cho người khác." Tô Ấu Thanh buông tay, trên mặt sự vô tội.Thịnh Trạch Xuyên nhíu mày, cặp mắt mê người kia nhìn chằm chằm cô, bén trong theo sự nghi ngờ, tìm hiểu nghiên cứu.Tô Ấu Thanh thấy vậy, cô muốn nói cuối cùng giữ im lặng, đúng lúc này, cô nghe thấy ở phía trước có người gọi tên cô.Cô ngẩng đầu, nhìn thấy bên trong đám phù dâu có một cô gái nhìn rất quen, cô ta hoảng hốt chỉ vào cô rồi la lên: "Chính là Tô Ấu Thanh! Là Tô Ấu Thanh lấy nhẫn của Ưu Ưu đi! Nửa giờ trước, tôi tận mắt nhìn thấy Tô Ấu Thanh đi ra từ trong phòng nghỉ của Ưu Ưu! Chắc chắn là cô ta chắc chắn là cô ta nhân lúc không có ai vụng trộm cầm nhẫn đi! Mục đích của cô ta là phá hư đám cưới ngày hôm qua, để Ưu Ưu và cậu hai nhà Thịnh kết hôn không thành công."Cô gái kia vừa nói xong, hiện trường vốn dĩ đang ồn ào, trong nháy mắt yên tĩnh.


Tầm mắt mọi người không hẹn mà cùng rơi xuống người của Tô Ấu Thanh, trên mặt hiện sự nghi ngờ và khinh thường.Tô Ấu Thanh nhìn kỹ cô gái kia, thảo nào cô thấy cô gái kia rất quen? Hóa ra là người phụ nữ đi ra khỏi toilet đụng phải cô đó sao?Chậc chậc, không ngờ người phụ nữ bây giờ không cần nói cũng giống nhau.[Hệ thống: Kí chủ, cô đừng quên, cô cũng là phụ nữ.]Tôi và các cô ấy giống nhau hả?[Hệ thống:...!Đúng vậy, da mặt cô càng dày.]"Cô Tô Ấu Thanh? Cô thực sự là người cầm nhẫn của tôi đi sao?"Đúng lúc này, Bạch Ưu Ưu từ trong lòng Thịnh Lạc Khê ngẩng đầu, hai mặt che mặt, dùng ánh mắt không thể tin nhìn cô.

Trong mặt cặp mặt vừa tròn vừa lớn kia mang theo vài phần sợ hãi.Không sai, đó chính là sợ hãi.Ở màn diễn tự biên tự diễn của Bạch Ưu Ưu, nguyên chủ biến thành một người tội ác tày trời, là người xấu chuyên môn bạt nạt "đóa bạch hoa nhỏ".

Trước kia, Bạch Ưu Ưu không ít lần bị Tô Ấu Thanh "bắt nạt".Mỗi lần đều bị Thịnh Lạc Khê "kịp thời xuất hiện", "anh hùng cứu mỹ nhân".Cho nên khi Bạch Ưu Ưu nhìn thấy "Tô Ấu Thanh" lộ ra biểu cảm sợ hãi thì không ai cảm thấy kỳ lạ."Tô Ấu Thanh, rốt cuộc cô muốn làm gì? Năm năm trước tôi đã nói rõ rằng với cô, tôi Thịnh Lạc Khê chắc chắn không có khả năng thích người phụ nữ độc ác giống như cô! Kiếp này không có khả năng, kiếp sau và kiếp sau nữa cũng không có khả năng! Cô chết tâm đi!"Thịnh Lạc Khê nhìn thấy Bạch Ưu Ưu lộ ra biểu cảm sợ hãi, trong lúc nhất thời lòng tự tin của người đàn ông bành trướng, anh đứng ra và nói.

Anh ta chán ghét nhìn Tô Ấu Thanh, giống như nhìn thấy rác rưởi.Thịnh Lạc Khê vừa nói ra, ngay lập tức hiện trường sôi trào."Ai nha, cô chủ nhà họ Tô thật không biết xấu hổ.


Cậu hai đã nói đến như vậy, vậy mà cô ta không biết xấu hổ dính lên? Hơn nữa dáng vẻ cô ta không kém, không phải là bộ dáng thiếu đàn ông, tại sao…""Vậy là anh không biết rồi! Ở thành phố A, thanh danh của Tô Ấu Thanh đã sớm hủy hoại, có cậu chủ nhà ai dám lấy cô ta?""Xem ra Tô Ấu Thanh dạy mãi không sửa được.

Thịnh Lạc Khê thật đáng thương, bị người phụ nữ như vậy thích.""Không cần nói nữa, Tô Ấu Thanh chắc chắn là người trộm nhẫn.""Không ngờ nhà họ Tô dạy ra một tên trộm.""Có người hay không, nhanh đi báo cảnh sát, có người trộm nhẫn."…Những âm thanh chế giễu khinh thường ở xung quanh giống như một thanh kiếm vô hình cắt lên làn da không che chắn bên ngoài.

Những ánh mắt này rơi xuống người cô giống như hận không thể lột quần áo của cô, khiến Tô Ấu Thanh tức giận cả người run lên.Đó là những điều năm đó cô trải qua.Cô ấy không hề làm gì cả, vì sự tồn tại của cô, ngại thế lực của người khác, những người này đung tất cả thủ đoạn độc ác để hạm hãi cô, hắt nước bẩn lên người cô.


Những người này hận không thể dẫm cô ở dưới chân, khiến cô ngã vào vũng vùn lầy, bị nghìn người khinh thường, để đổi lấy sự vô tội thiện lương của những người nào đó.Nếu ngay cả thiện lương trở nên rẻ mạt như vậy thì thế giới này cần tồn tại để làm gì?Khiến giả dối và dơ bẩn tràn làn, khiến người giả nhân giả nghĩa trở thành chân lý, một thế giới tràn ngập không công bằng và tuyệt vọng, khó trách sau khi cô chết lại có oán khí nặng như vậy.Cô yên tâm, tôi sẽ lấy lại công bằng cho cô, tôi sẽ thay cô dẫm nát những bất công này ở dưới chân.

Những người độc ác và giả dối này phải nhận được báo ứng!Tôi sẽ khiến bọn họ phải trả một cái giá đắt mà họ không tưởng tượng được!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận