Mỉm Cười Vì Đời Có Lắm Niềm Vui

- Mày có chắc không Đào?
- Tao nghe rõ ràng mà, 666 giải 6.
- Anh Sĩ, có nên theo không?
- Đen tình đỏ bạc. Đứa nào tình yêu kém may mắn thì đánh.
- Nói vậy là anh không theo?
- Đúng thế.
- Tính sao đây Sếu?
- Phân vân quá. Thôi tốt nhất không đánh.
- Ba người đúng là nhát chết, được, mình tôi đánh.
- Nếu trúng nhớ cho tao chút tiền nha.
- Phải đó, tao và mày là anh em thân thiết mà.
- Chúng mày dẹp ra, nếu nó trúng tao là huynh trưởng phải được khao đầu tiên.
- z.z
o0o

Thành Lâm năm nay 16 tuổi, dáng cười cao ráo bộ dạng hiền lành. Cậu học ở trường NewC, một ngôi trường ngoại quốc bậc nhất tỉnh. NewC có khuôn viên rộng, thiết kế theo lối cổ điển của Pháp, tuy chỉ là trường trung học nhưng lớn và nổi tiếng hơn tất cả trường đại học của Khánh Hoà. Nơi đây có chất lượng giảng dạy tốt nhất, hệ thống nhất, và học phí mắc nhất. Số tiền học phí, sách vở dụng cụ, học thêm, học bồi dưỡng, ngoại khóa gộp lại ngót chục triệu.
Học sinh của trường có bốn nhóm. Nhóm một chiếm 70%, đây là nhóm gia đình có điều kiện, vì biết NewC là trường cao cấp nên không ngần ngại mở hầu bao để nhà trường chăm sóc con em mình. Nhóm thứ hai chiếm 20%, là nhóm con em giáo viên trong trường, nhóm này nhờ quen biết nên được giảm học phí.
Nhóm thứ ba chiếm 9,9 %, đây là nhóm học sinh nghèo vượt khó nên được nhận học bổng của trường, ăn ngủ đều do trường lo, tiền sách vở học phí có nhà hảo tâm chi trả, một nhóm rất có tương lai.
Nhóm cuối cùng chỉ chiếm 0,1%. Đó là những kẻ như Lâm. Mẹ hắn bị chết do tai nạn, cha làm phụ hồ cửu vạn, hai cha con sống ở nhà thuê. Ông Phan, ba hắn đã phải cắn răng đi vay tiền cho hắn học ở trường này. Lâm là kẻ biết nghĩ, hắn biết thương cha và đủ trình độ để hiểu hoàn cảnh gia đình, hắn luôn chuyên tâm học hành. Nhưng ở đời đâu chỉ có mình ta.
- Thằng nhóc đang dắt xe đạp là ai đó.
- Thằng Lâm đó anh, nhà thằng đó nghèo như chó bày đặt rúc vào NewC.
- Từ hồi vô trường tới giờ nó toàn lủi thủi một mình, cứ giờ ra chơi là chui vào một góc nhắm tịt mắt.
- Nhìn rách vậy mà chảnh lắm nha, hum trước em ra tán nó mà nó không thèm nhìn.
- Vậy sao. Gọi nó ra đây.
Cách nhà để xe 10m, thằng Lâm đang lách con xe cọc cạch ra khỏi đám xe đạp điện thì bị một nhóm ba nam một nữ chặn lại.
- Ê nhóc, từ từ nào, về sớm làm gì?
Thằng Lâm giật mình, nó biết nhóm bốn người này. Tên anh cả kia là Khải, học lớp 11, nhà tên này tiền nhiều như núi, cha hắn quen biết rộng, ở trường này thằng Khải là một trong những thằng không sợ trời không sợ đất. Hai thằng kia là Ben và Bon, là đệ của thằng Khải, con nhỏ tóc vàng uốn xoăn là Nguyệt, hot girl tai tiếng của trường.
- Dạ, anh Khải kêu em ạ?
- Là kêu mày đó, nghe nói mày chảnh lắm đúng không?
- Dạ không có đâu anh Khải, em đâu dám chảnh đâu anh.
- Đm mày còn chối à?
Lũ khốn nạn không biết đúng sai phải trái, chúng chả cần lí do, cứ thế lao vào nện thằng Lâm tới tấp. Đừng cú đạp, từng phát sút, thằng Lâm ôm đầu chịu trận, nó không kháng cự, nó không nên kháng cự, và không thể kháng cự.
o0o
- Ơi trời ơi, ra gần hết rồi, còn có 5 lô cuối thôi. 66 ơi là 66.
- Xem tiếp đi, biết đâu trúng đấy. Mà mày đánh bao nhiêu.
- Đầu chót, bao hai chân, ba càng, mạnh giải sáu. Tất cả hết 2 triệu. Nhất định trúng, ông trời nhất định thương em.
- Giải nhất ra rồi, vẫn không có 66. Chắc toạch rồi.
- Đừng trù em. Ba mươi chưa phải là Tết, chắc chắn kì tích ở giải đặc biệt.

- Mong là thế. Còn mỗi một giải thôi. Sắp ra rồi.
- Trời ưi là trời, sao hồi hộp vậy nè.
- Sắp ra rồi, sắp rồi.
- Lâu quá vậy.
- Từ mày, sắp rồi.
- Hay máy anh nghẽn mạng.
- Ra rồi! Hình như là 666
- Yeah! Đã quá Pepsi ơi.
- Ồ không. Chính xác hơn là 667. Á! Mày cầm dao đi đâu thế. Tính tìm con mẹ đồng cô lấy đầu thật sao?
o0o
- Về rồi hả Lâm, vô ăn cơm đi con, ủa, trời ơi sao người con toàn....con bị sao thế.
- Không có gì đâu ba.
- Rách hết đồng phục, có phải con đánh nhau ở trường không?
Ông Phan lo lắng cho thằng con hết mức, bình thường ông luôn dạy nó không nên gây gổ với bạn học, việc thằng Lâm bị người ta đánh luôn là điều ông không bao giờ tưởng tượng tới.
- Sao ba hỏi con không nói gì? Có phải con đánh nhau với bạn không?
- Ba đi ra đi, là con đánh nhau với tụi nó đó, tụi nó chê con nghèo, con đánh tụi nó đó, thế thì đã làm sao.
- Ba đã dặn con bao nhiêu lần rồi, đánh nhau không có gì là tốt cả, đánh nhau để được cái gì chứ, họ chê ta nghèo, họ khinh ta, ta có đánh chết họ ta vẫn là kẻ nghèo, ở đời phải biết mình là ai, con không thể cứ nông nổi như vậy.

- Ba đừng nói nữa. Đúng, tụi nó có quyền chê con nghèo. Vì ba tụi nó làm giám đốc còn ba của con chỉ là người làm thuê.
Thằng Lâm trong cơn tức giận đã nói ra những lời mà sâu thẳm trong lương tâm nó biết đây là những con dao đâm tận sâu trong tim ba nó.
Ông Phan không nói gì, ông chỉ lẳng lặng dọn ra mâm cơm, khoắc chiếc ảo bảo hộ lên người, đội chiếc nón lá đã rách gần hết, cặm cụi dắt chiếc xe đạp ra cổng.
- Hôm nay ba mua một con cá, ba đã ăn một nửa, một nửa để phần con. Con ăn cơm xong nghỉ ngơi tắm rửa rồi học bài, xong đi ngủ sớm mai còn đi học. Bát đũa cứ để đấy ba rửa cho, bộ đồng phục có mấy chỗ bị rách, mai đi làm về ba sẽ may lại cho con. Ba đi làm đây.
Đợi khi ba nó đi khuất, thằng Lâm vứt bộ đồng phục ra góc rồi ngồi thu lu một góc với bát cơm trên tay. Nó biết ba nó rất thương nó, nó biết ông đã hi sinh tất cả chỉ để nó có tương lai, nó biết ông không muốn đi bước nữa vì muốn dành hết tình cảm cho nó. Miếng cơm trong miệng nó nhai nhưng không thể nuốt, cổ họng như bị nghẹn lại, nửa khúc cá nó ăn không hề có xương, ba đã nói dối nó, ông chỉ mua nửa con cá, ông ăn phần xương còn để dành phần thịt tươi ngon cho nó. Những giọt nước mắt lăn dài trên má thằng Lâm.....
o0o
Cung VHTT Thanh niên - số 1 Tăng Bạt Hổ - Hà Nội
Buổi mở thưởng quay số hôm nay có sự giám sát của hội đồng giám sát Xổ Số Kiến Thiết thủ đô và rất nhiều quần chúng nhân dân. Trên dàn quay số là năm em gái nhi đồng mặc đồ trắng mũ cano, khi kết quả thứ 3 của giải sáu xuất hiện, gần như toàn bộ dân chơi lô đề miền Bắc đều há hốc mồm, kẻ thì chửi rủa, kẻ thì tấm tắc ngợi khen sự kì diệu của số đề. Ở khu của hội đồng giám sát có đại diện của thanh tra, đài truyền hình, sở, bộ,...và một số nhân vật khác. Trong số đó có một thanh niên mặt trắng ăn mặc sang trọng nhưng lúc nào cũng nhai bim bim.
- Trên trời dưới đất mặt trăng, anh Bính à, có gian lận gì không. Tại sao ba côn lô 666 lại nằm cùng ở giải sáu vậy?
- Thằng Tước, mày hỏi anh anh biết hỏi ai, ông trời lâu lâu chơi shock một lần đó mà, hôm nay mà có thằng bao mạnh 666 thì tụi nhà cái ra đê hết.
Mỉm cười vì đời có lắm niềm vui
Tác giả: Ka Giầy


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận