Mỗi Lần Mất Trí Nhớ Đều Có Bạn Trai Mới



Lê Húc sửng sốt một chút, sắc mặt của anh thay đổi, có lẽ là bị lời nói của Tang Trạch dọa sợ.

“Không, không có!”

Tang Trạch ngồi xổm xuống bên cạnh anh, lòng bàn tay đặt lên gáy anh, sau đó đỡ anh đứng lên khỏi mặt đất, để anh dựa vào lồng ngực của mình.

Lê Húc phát hiện Tang Trạch ôm mình từ phía sau, còn Trúc Phi Tinh ở phía trước vẫn đang đè nặng lên người anh, khiến anh nghẹn đỏ cả mặt.

“Các người làm gì vậy!”

Tang Trạch đứng sau lưng anh, cánh môi dán vào lỗ tai của anh, cọ qua cọ lại.

“A Húc, em vẫn luôn muốn ngoại tình, chẳng lẽ em không muốn bọn anh làm như vậy với em sao?” Hắn mở miệng cắn vào vành tai của Lê Húc, cơ thể của Lê Húc run lên giống như bị điện giật.

“Ưm…!”


Trúc Phi Tinh đứng đằng trước cũng bắt đầu cởi quần áo của Lê Húc ra, khi cởi đến quần của Lê Húc, hắn chợt “a” một tiếng, sau đó quay sang nói với Tang Trạch.

“Anh đè em ấy lại, để tôi cởi sạch quần áo của em ấy xong thì chúng ta trói em ấy lại.”

Lợi dụng cơ hội khi sợi dây thừng được cởi ra, Lê Húc vội vàng giãy giụa, nhưng Tang Trạch vừa giữ chặt lấy anh lại vừa tiến đến gần lỗ tai của anh, cười khẽ mấy tiếng.

Nghe thấy tiếng cười trầm thấp của Tang Trạch vang lên bên tai mình, sắc mặt của Lê Húc trở nên tái xanh: Không hiểu tại sao lúc trước anh lại cảm thấy kiểu người ôn tồn lễ độ giống như Tang Trạch đúng là mẫu người mà anh thích, người này nào có ôn tồn lễ độ, hắn chính là một tên thần kinh!

Lê Húc trốn tránh đến nỗi cơ thể đã xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, cuối cùng anh vẫn bị Trúc Phi Tinh dùng dây thừng trói chặt tay chân lại.

Quần áo của anh đã bị lột sạch, anh chỉ có thể cuộn tròn người lại giống như con tôm để tránh lộ ra của quý của mình.

Nhưng ngay sau đó, anh nhận ra mình đã làm một tư thế vô cùng sai lầm… Tư thế này vô tình làm mông của anh bị lộ ra ngoài.

Trúc Phi Tinh áp hai chân của anh vào ngực mình, sau đó duỗi tay sờ soạng cặp mông của Lê Húc.

Lê Húc vô cùng hoảng sợ, anh muốn bỏ hai chân xuống, nhưng Tang Trạch đứng phía sau chợt xoay đầu anh lại, sau đó hôn lên môi anh.

Tang Trạch cụp mắt xuống, ngón tay nhéo cằm của Lê Húc.

Lê Húc bị hắn hôn đến mức không thở nổi, anh phát ra mấy tiếng “ưm a” bị kìm nén trong cổ họng, khuôn mặt gần trong gang tấc của Tang Trạch được phản chiếu trong đôi mắt đang trợn tròn của anh.

Tang Trạch chạm vào cổ của Lê Húc, mãi đến khi Lê Húc bị hôn đến mức khuôn mặt trở nên đỏ bừng thì hắn mới chịu dừng lại.

Lê Húc lập tức há to miệng thở hổn hển, “Khụ khụ… Ưm! Đừng!”

Không biết từ khi nào Trúc Phi Tinh đã mở gói bôi trơn mà Tang Trạch mang đến ra, sau đó xoa lên mông của Lê Húc, tấm thảm sạch sẽ trong phòng ngủ cũng bị hắn làm dây đầy dầu bôi trơn ra.

Một tay Trúc Phi Tinh giữ chặt lấy chân của anh, tay còn lại xoa nắn cúc huyệt của anh, sau đó nhét một ngón tay vào bên trong.

Hắn cúi đầu nhìn Lê Húc, ánh mắt sâu thẳm không thấy đáy, khuôn mặt tuấn tú đến lạ thường.


“A Húc, tôi sẽ làm cho em thoải mái, được không?"

Lê Húc bị ánh mắt của Trúc Phi Tinh dọa sợ, theo bản năng anh cảm thấy hơi hoảng hốt, anh trợn tròn mắt.

“Anh, anh bình tĩnh một chút… Chúng ta có thể thương lượng, thương lượng về mối quan hệ giữa hai chúng ta… Ô…”

Ngón tay của Trúc Phi Tinh ra ra vào vào trong cúc huyệt của anh, Lê Húc vô thức nhíu mày lại, anh ngẩng đầu, sau đó há miệng thở hổn hển, nhưng lúc này ánh đèn trên trần lại quá sáng, khiến anh bị chói mắt.

Anh nhắm mắt lại, một giọt nước mắt còn đọng trên đuôi mắt trượt xuống đến má thì bị Tang Trạch thè lưỡi liếm sạch.

Lê Húc chịu đựng cảm giác dị vật ở trong cúc huyệt ngày càng ra vào mạnh mẽ hơn, anh nhắm chặt mắt lại, lúc này, anh chỉ nghe thấy tiếng hít thở chồng chéo bên trong phòng ngủ.

Lê Húc có cảm giác choáng váng như thế giới đang bị đảo lộn, có thứ gì đó sắp phá vỡ lớp băng sâu nhất trong tâm trí của anh… Nhớ lại, nhớ kỹ lại… Đột nhiên, Lê Húc mở mắt, phát ra một tiếng rên rỉ đè nén trong cổ họng, cảm giác đau đớn khi có thứ gì đó tiến vào bên trong khiến đầu óc của anh tỉnh táo lại, anh lập tức quay về thực tại.

Khuôn mặt xinh đẹp khiến người khác kinh ngạc của Trúc Phi Tinh đang nhẹ nhàng cọ vào sống mũi của anh, đối phương cúi đầu nhìn Lê Húc, trong mắt mang theo vài phần trầm mê và say đắm.

“A Húc…”

Lê Húc lập tức nghiêng đầu qua một bên, vẻ mặt hơi hốt hoảng, anh muốn chạy trốn nhưng lại không có chỗ nào thoát.

Tang Trạch đang giữ chặt lấy phần gáy của anh, cánh môi dán vào lỗ tai anh, thậm chí hắn còn nắm lấy eo của anh, không cho anh né tránh hay chống đối Trúc Phi Tinh.


“Em có thích hai người bọn anh làm như vậy không?”

Lê Húc phải mất một lúc mới hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Tang Trạch, anh có cảm giác vô lý không thể giải thích được.

“Tôi, ưm a… Tại sao tôi phải vui vẻ chứ?” Hành động xâm phạm của Trúc Phi Tinh quá hung ác, hơn nữa đối phương lại hiểu rất rõ cơ thể của Lê Húc.

Khoái cảm tình dục mà Trúc Phi Tinh mang lại quá mãnh liệt, thậm chí còn làm cho Lê Húc cảm thấy hơi sợ hãi.

Đôi tay bị trói chặt đưa về phía trước cố vùng vẫy, cuối cùng cũng nắm được ngón tay của Trúc Phi Tinh, anh lập tức mở miệng cầu xin hắn.

“Chậm, chậm một chút… A…”

Trúc Phi Tinh nắm lấy tay của anh, sau đó đưa lên môi của mình để hôn một cái, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt Lê Húc.

“A Húc, có phải rất thoải mái không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận