Lê Húc bối rối vô cùng, tim anh lúc này đập rất nhanh, không biết là do hồi hộp hay vì lý do gì khác.
Trúc Phi Tinh gác chân Lê Húc lên vai, áp mặt vào bắp chân của anh.
Lê Húc há hốc mồm, hơi mở khẩu hình nghiêng về sau lưng, đèn chùm trên nóc không chói mắt nhưng khiến anh muốn khóc.
Lê Húc lấy cánh tay che mắt, anh cảm nhận được ngón tay ấm áp của Trúc Phi Tình chạm vào mông mình, sau đó nước nhờn mát lạnh chảy xuống mông.
Lê Húc nhắm mắt lại, cảm thấy cơ thể nóng đến mức nổi lên như một cục than, thật khó đẻ anh tập trung suy nghĩ.
Đầu óc anh hiện lên khuôn mặt xinh đẹp dính đầy tinh dịch của Trúc Phi Tình, Lê Húc trong chốc lát còn nghĩ không biết mình có phải tinh thần không khỏe không, nên không khỏi nghĩ đến chuyện Trúc Phi Tình bị anh ức hiếp hết lần này đến lần khác.
"Hừ ..."
Suy nghĩ lung tung của Lê Húc bị cảm giác đau nhức đột nhiên tiến vào, anh hít sâu một hơi mở miệng, quay đầu lơ đãng nhìn vào khoảng không.
Trúc Phi Tình lúc mới vào cũng không thao túng Lê Húc, hắn chậm rãi cúi xuống nắm lấy tay Lê Húc đặt ở trên mặt mình.
Lê Húc tầm mắt di chuyển theo tay mình đến trên mặt Trúc Phi Tình, anh nhìn thấy Trúc Phi Tình cọ môi mình vào ngón tay của chính mình, nhẹ giọng nói: “Tôi làm đau em sao?”
Lê Húc môi mấp máy: “… Không có.”
Trúc Phi Tịnh rũ xuống lông mi như lông quạ: “Vậy thì tốt quá.”
Hắn vươn đầu lưỡi, liếm xuống ngón tay Lê Húc , chậm rãi đem Lê Húc ngăm nhấm một ngón tay rồi lại đến các ngón khác.
Trúc Phi Tình đầu lưỡi ướt át mềm mại, Lê Húc đột nhiên cảm thấy ngứa ngáy không nói nên lời bò xuống ngón tay, anh vô thức dùng sức một chút chân, bắp chân móc Trúc Phi Tình làm cho người nọ cúi xuống.
Trúc Phi Tình nhìn hai mắt hững hờ của Lê Húc, hắn chậm rãi phun ra ngón tay trong miệng, đầu lưỡi lướt theo ngón tay Lê Húc đến trên cổ tay Lê Húc.
Lê Húc rốt cuộc rụt tay lại như không nhịn được nữa: “… Ngứa.”
Trúc Phi Tình nhìn anh: “Ngứa , ngứa đâu?”
Hắn cong môi cười nhẹ, “Muốn tôi làm em.
? ”
Lê Húc Húc mím môi không nói, sắc mặt có chút đỏ lên, Trúc Phi Tình cúi xuống dùng môi xoa xoa môi dưới.
Điều này càng làm cho dương vật của Trúc Phi Tình tiến vào sâu hơn,
Lê Húc không khỏi nhíu mày, muốn quay đầu lại: "Đừng ..."
Môi của Trúc Phi Tình cọ vào cằm Lê Húc, liền vươn tay ấn vào.
Hắn liếm ngáy của Lê Húc dọc theo Lê Húc cằm đến cổ ngậm yết hầu của Lê Húc.
Lê Húc tay đang bám vào vai Trúc Phi Tình nắm lấy tóc Trúc Phi Tình thời điểm yết hầu bị hắn bắt lấy anh, anh cảm thấy khó thở, hình như anh vừa mới khát nước.
Trúc Phi Tình bị anh kéo tóc, hơi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Lê Húc sắc mặt, trong ánh mắt lơ đãng của Lê Húc dừng lại một chút, cuối cùng hắn mới ấn chân Lê Húc tiến vào.
Lê Húc buông tay như mất hết sức lực, từ trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ, vừa định nhắm mắt lại, Trúc Phi Tình đã nắm lấy cằm, quay đầu lại.
Trúc Phi Tình hai chân co lại, thay đổi nhẹ nhàng màn dạo đầu, động tác hạ thể vừa nhanh vừa gấp gáp.
Sống mũi gần như kề sát vào Lê Húc, thấp giọng hỏi Lê Húc: “A Húc, tôi làm em thoải mái đúng không?”
Lê Húc há mồm , thở gấp không nói được, Trúc Phi Tình liền cắt ngón tay.
Bị nhét vào trong miệng một nửa, Lê Húc không ngậm được miệng, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ.
Anh muốn quay đầu tránh đi, nhưng lần này Trúc Phi Tình lại không muốn, hắn đang làm anh, còn hỏi anh có thoải mái không.
Lê Húc cảm giác như bị kích điện tràn ngập từng tế bào thần kinh, đầu óc hỗn loạn, không chịu nổi khoái cảm nguy hiểm trí mạng này, cuối cùng đành phải trả lời thỏa hiệp Trúc Phi Tình mơ hồ ngắt quãng: "Trúc Phi Tình, ha ...!thoải mái..." .ư… ”
Trúc Phi Tình liền buông hắn ra, chậm rãi rút ngón tay đang cắm trong miệng Lê Húc ra.
Anh hơi đứng thẳng người lên, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lê Húc với đôi mắt đang rũ xuống, kéo hạ thể của hắn ra rồi lại đẩy vào, ép buộc tiếng rên rỉ không kìm chế được của Lê Húc.
Có lẽ là bởi vì mất trí nhớ, Lê Húc thậm chí cảm thấy Trúc Phi Tình hiểu rõ thân thể của mình hơn bản than anh khi làm tình, anh nhất thời không biết mình thoải mái như vậy là vì nghiện tình dục hay đơn giản là vì Trúc Phi Tình đang đụ anh.
Anhchir biết mô tả bằng hai từ Thoải mái.
Lê Húc đặt chân lên vai Trúc Phi Tình như thể buông thả chính bản than mình, để cơ thể không bị động trong quá trình thao túng, cảm giác bị dục lạc chi phối này thật quá xa lạ, không biết bao nhiêu lần.
anh nghĩ mình sẽ không quen với nó.
Trúc Phi Tình vươn tay nắm lấy bắp chân Lê Húc, ép chân vào ngực hắn, đem thân thể quỳ xuống.
Lê Húc cảm thấy có chút khó thở với tư thế này, anh hoảng hốt nắm lấy tay Trúc Phi Tình, nhưng không thể ngăn Trúc Phi Tình đụ mình trong tư thế này.
"Đừng ...!ưm, quá ...ahhh"
Lê Húc há hốc mồm, muốn gọi tên Trúc Phi Tình, "Trúc Phi Tình ...!sâu quá ..." Trúc Phi Tình nghe nhưng Không đáp lại, toát mồ hôi từng giọt mồ hôi chảy xuống người anh và gợi cảm lạ lùng, hắn khó chịu nhíu mày khi Lê Húc lại gọi tên hắn: “Đừng gọi họ tên của tôi.”
Hắn trầm mặc nhìn Lê Húc, “Liệu có sâu quá không nhỉ?”
Hắn trả đũa Lê Húc tát anh ép Lê Húc kêu lên một tiếng mới buông tay, “Không sâu không nặng, em sẽ cảm thấy khó chịu.”
Lê Húc bị trúng đòn vừa rồi, nhất thời không biết phản bác lại Trúc Phi Tinh.
Tim anh đập nhanh đến nỗi nếu không phải hiện trường đang xảy ra, Lê Húc suýt chút nữa sẽ tự hỏi mình có phải bị loạn nhịp tim gì đó không.
Trong long anh bùng lên một tia hoảng sợ, trong chốc lát anh thậm chí cảm thấy mình thực sự sắp chết trên giường.
Trúc Phi Tình nhìn thấy phản ứng của Lê Húc, liền vươn tay chạm nhẹ vào mặt Lê Húc, nhẹ giọng nói, giọng điệu như quỷ rắn chết người: “A Húc, sao vậy, có chuyện gì vậy?”
Lê Húc nói không dám nhìn hắn vẻ mặt ủy khuất và tính mạng mình gặp nguy hiểm như vậy lại ở trên giường, anh sợ Trúc Phi Tình lại hành hạ mình trên giường, liền quay mặt sang bên: “… Không.”
Trúc Phi Tình nghe xong liền quay mặt đi chỗ khác.
hắn cúi đầu xuống, tập trung nhìn thấy lồng ngực Lê Húc đỏ bừng vì nóng bỏng tình dục, vươn tay nhẹ nhàng che lại, đầu ngón tay lướt qua lồng ngực Lê Húc, chậm rãi dừng ở trên bụng Lê Húc.
Hắn biết Lê Húc mắc chứng nghiện tình dục, hắn cũng biết hơn một nửa nguyên nhân Lê Húc ở bên hắn là vì chứng nghiện tình dục, sau khi biết được ma túy của Tang Trạch khiến Lê Húc mất trí nhớ, hắn càng nghi ngờ.
rằng chứng nghiện sex của Lê Húc có liên quan gì đến Tang Trạch.
Nhưng hắn cũng hiểu biết mình hơn ai hết, hơn ai hết hắn muốn lấy lòng Lê Húc chuyện ân ái trên giường.
Mỗi lần Lê Húc lên giường với hắn ta, anh đều trở nên xấu hổ: đôi khi vì tình dục không kiềm chế được, đôi khi vì mất nước vì làm quá nhiều ...!thậm chí đôi khi ngưỡng trở nên cao hơn vì ngủ với Trúc Phi Tình thời gian quá lâu.
Tang Trạch hận không thể muốn mạng của Trúc Phi Tình
Trúc Phi Tình nghĩ đến đây, cười chậm rãi nhếch môi lên, bàn tay đặt ở trên bụng Lê Húc đột nhiên đè xuống, Lê Húc cứng ngắc thắt lưng bắn ra như bị điện giật.
Có lẽ là bởi vì xuất tinh quá đột ngột, Lê Húc hai mắt ngây dại như chưa kịp hoàn hồn.
Trúc Phi Tình chậm rãi cúi người xuống, áp vào má Lê Húc, lại trầm giọng hỏi: "A Húc, emcó thoải mái không?"
"...!thoải mái."