Khoái cảm tột độ khiến Nhiếp Thư Diêu vô thức khép hai chân lại, giây tiếp theo, người đàn ông ép hai chân cô vào hai bên thành hình chữ M.
Âm hộ của cô hoàn toàn lộ ra trước tầm mắt của người đàn ông, những hạt ngọc trai trắng tinh không ngừng cọ xát, kích thích âm vật theo động tác ra vào của anh, đôi môi đỏ mọng bị cọ xát đến mức ướt át, miệng huyệt đang cắn nuốt dương vật của người đàn ông liên tục co rút phun ra ngày càng nhiều dâm thủy.
Chu Đạc dùng sức đâm vào thật mạnh, đôi chân ở hai bên sườn không ngừng run rẩy kịch liệt, những ngón chân trắng nõn mềm mại co rúm lại, Nhiếp Thư Diêu ngửa cổ lên khóc nức nở, đôi mắt bị cà vạt đen che lại, trong miệng còn có một cái bịt miệng.
Lúc này trông cô cực kỳ đáng thương nhưng ở trong mắt Chu Đạc lại càng khiến cho dục vọng của anh tăng lên.
Anh thắt dây lưng quanh cổ Nhiếp Thư Diêu, sau đó lật cô sấp nằm lên bàn, dùng lòng bàn tay to nâng eo cô lên, để dương vật ở trước miệng huyệt của cô trực tiếp tiến vào trong.
Một tay của anh giữ lấy thắt lưng kéo cổ cô làm cho nửa người phía trên của cô nâng lên.
Xương hông đánh mạnh vào mông, dương vật thô to tiến vào bên trong hành lang chật hẹp ép cho dâm dịch bên trong chảy ra, hoa tâm bị quy đầu nghiền nát, khoái cảm càng ngày càng sâu, bụng dưới có chút đau nhức.
Nhiếp Thư Diêu liên tục nức nở lắc đầu, hai tay của cô bị còng lại trói ở sau lưng, cổ bị người đàn ông dùng dây lưng thắt lại kéo về phía sau.
Đau đớn và khoái cảm cùng tồn tại, cô gần như không thể phân biệt được loại nào mang tới cảm giác tra tấn hơn.
Trong văn phòng rộng lớn, ngoài âm thanh rung lên kịch liệt của bàn làm việc, âm thanh duy nhất còn lại là tiếng thút thít nghèn nghẹt tràn ra khỏi khoang miệng đang bị bịt chặt của cô.
Chu Đạc quấn hai vòng thắt lưng vào lòng bàn tay, hông đâm thật mạnh về phía trước, khiến Nhiếp Thư Diêu nằm trên bàn rên rỉ gần như sắp không chịu nổi nữa.
Lúc cô bị thắt lưng kéo ra, Nhiếp Thư Diêu buộc phải ngả người ra sau ưỡn thẳng ngực, chiếc cà vạt màu đen bị nước mắt thấm ướt, nước dãi chảy ra từ khóe miệng.
Cô run rẩy kịch liệt, sau khi đạt cao trào, cơ thể trở nên cực kỳ nhạy cảm, khi xương hông của người đàn ông áp vào cô, cả người cô lập tức run lên.
Nhiếp Thư Diêu muốn nói đối phương đừng cử động nữa nhưng miệng cô không thể phát ra bất cứ thanh âm nào, chỉ có thể phát ra tiwngf tiếng nức nở giống như sắp khóc.
Phía đằng trước là bàn làm việc, phía sau là côn thịt nóng bỏng cứng rắn của người đàn ông, cô sắp bị đối phương làm cho phát điên.
Mỗi một lần người đàn ông này nhấp vào, cô sẽ không nhịn được mà kêu lên, âm thanh thoát ra chỉ còn là những tiếng nức nở.