Nếu Đồ Cổ Biết Nói Chuyện


Có trận chiến nào mà ông chủ chưa từng thấy, chỉ là một cô gái nhỏ nên ông chủ cũng không để tâm.

Ông chủ khoanh tay: “ Đi đi, đi đi, không mua thì đừng đến đây quậy phá.

”Tượng gốm nhỏ cũng để ý đến Cận Mộc Đồng, bĩu môi: “Quả nhiên người nào đến cũng bị lừa, ngay cả chị gái xinh đẹp cũng không tránh được, ôi, tôi thực sự lo lắng cho tương lai của cô.

”Mí mắt của Cận Mộc Đồng giật giật, ép bản thân mình không nhìn tượng gốm nhỏ: “Ông chủ, ông nói bát sứ này là của Minh Hồng Võ nhưng ông nhìn phần tráng men trắng của bát sứ thanh hoa này, nó quá trắng, phần hoa xanh cũng không tự nhiên.

Đồ sứ thanh hoa thời Hồng Võ có màu thiên xám, còn Quân Diêu nữa? Cái bát này của ông chắc vừa nung trong trấn Cảnh Đức ra đúng không?”Mọi người xung quanh thấy cô gái nhỏ ngồi xuống nói rõ ràng đâu ra đấy, đều tò mò lắng nghe kỹ, có không ít người vây quanh xem.

Sắc mặt của ông chủ mất đi vẻ bình tĩnh, cảnh cáo: “Cô không hiểu thì đừng nói lung tung.


Cô nhìn kỹ bọt khí dưới lớp men xem, đây chính là đặc điểm chỉ có ở thời Hồng Võ thôi.

”Thực ra Cận Mộc Đồng cũng không chắc đây có phải đồ thật không, dù sao cô cũng chỉ là xem lý luận trong sách, chưa từng sờ đồ thật.

Lúc này mặt của tượng gốm nhỏ đầy vẻ giễu cợt, gật gù đắc ý nói: “Lợi hại, lợi hại, 666, lại còn bọt khí dưới lớp men! Ta khinh! Bọt khí thời Hồng Võ nhà ông lại mịn thế à? Không trong suốt tí nào, còn đi lừa chị gái xinh đẹp.

Đúng là không biết xấu hổ.

”Cận Mộc Đồng nghe nó nói vậy, lông mày hơi nhướng lên, dựa vào đó mà nói: “Bọt khí này rõ ràng là cố ý mô phỏng theo, đúng là dưới lớp men của sứ thanh hoa thời Minh Hồng Võ có bọt khí, nhưng bọt khí đó phân bố đều đặn và trong suốt, vừa nhìn đã biết bọt khí của ông là do phương pháp công nghệ hiện đại.


Ngoài ra…”Tượng gốm nhỏ trợn tròn mắt: “Cái quái gì thế? Mắt nhìn lại có thể bằng nửa mắt nhìn của ta ư? Quả nhiên chị gái xinh đẹp không giống với người khác mà.

”Cô chỉ vào con rồng trên bát sứ: “Móng của con rồng này cũng vẽ không đúng tỉ lệ, tư thế không uyển chuyển, nét vẽ thô cứng, hoàn toàn không thể là trình độ của Quân Diêu, hàng mỹ nghệ hiện đại này của ông thực sự bán với giá hai mươi vạn à?”Ông chủ nghe vậy, sắc mặt chuyển từ đỏ sang trắng, ông ta thực sự đã bỏ rất nhiều công sức vào chiếc bát sứ này, vì nó, ông còn đặc biệt đi nghiên cứu về sứ thanh hoa của thời Hồng Võ, tìm người chế tạo một loạt sản phẩm chất lượng cao, đây là điều mà ông ta tâm đắc nhất, ông ta vốn định nhân dịp cuối tuần đông người lừa một tên phá của một vố, không ngờ lại bị một cô gái nhỏ vạch trần.

“Cô nói lung tung gì thế.

” Ông ta miệng hùm gan sứa chỉ vào Cận Mộc Đồng, trên mặt lộ rõ vẻ chột dạ.

Người vây xem xung quanh đều cười lớn: “Cô bé nói không sai, thứ này của ông vừa ra khỏi lò chưa lâu, bắt chước cũng không đẹp, cùng lắm thì bán với giá một hai trăm, ông cứ muốn giá hai mươi vạn, đúng là nực cười.

”Tượng gốm nhỏ vẫn lẩm bẩm: “Chậc chậc, các người vừa mới nói gì nào? Thấy chị gái xinh đẹp nói xong thì hùa theo chứ gì? Nhưng tiếc thật, cho dù là chị gái xinh đẹp cũng không nhìn thấy ông đây toả sáng lấp lánh, ôi, sự tồn tại tuyệt diệu quả nhiên cô đơn mà.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận