Nghe Nói Tôi Là Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính


Họp lớp xong, giáo viên chủ nhiệm không đổi chỗ của Khương Bạch Trà, hai người chính thức trở thành bạn cùng bàn.

Khương Bạch Trà rất hài lòng với kết quả này, cũng không biết có phải do Trì Chiêu đứng sau động tay động chân không.

Hôm nay Khương Bạch Trà đi hiệu sách mua một ít tài liệu đọc thêm.

Nguyên nhân là vì thành tích của cô rất tốt, nhưng lần nào cũng chỉ kém tên học bá Trì Chiêu kia có vài điểm

Đúng lúc Khương Bạch Trà đứng ở ngã tư chờ đèn xanh thì Trì Chiêu nhắn tin đến.

Ở đây?

Cô phải về hiệu sách.

Khương Bạch Trà nuốt xuống viên bạch tuộc trong miệng, thời tiết buổi chiều lúc này có chút oi bức.


Thấy trời muốn mưa, Khương Bạch Trà thở dài, bước đi càng nhanh hơn.

Nơi này là trung tâm thương mại nên lượng người qua lại sầm uất, Khương Bạch Trà đi theo dòng người về phía trước, không biết có phải ảo giác hay không, nhưng cô cảm thấy hình như có người đang sờ mông mình.

Khương Bạch Trà bị cảm giác ghê tởm làm cho hổ thẹn, cô thuận tay gửi định vị của mình cho Trì Chiêu Khi sang đến bên kia đường, Khương Bạch Trà trực tiếp ném cặp sách đang đeo vào tên sở khanh kia, một phát chuẩn xác ngay giữa hồng tâm.

Người đàn ông bị cô đánh đến ngốc, nhưng phản ứng cũng mau lẹ, hắn lăn long lóc một vòng rồi lồm cồm bò dậy định bỏ chạy, lại bị Khương Bạch Trà tóm lấy.

Hắn cố gắng giãy giụa vài lần nhưng không được, rõ ràng là không nghĩ tới một nữ sinh cao trung trông xinh đẹp nhu nhược thế này nhưng lại có sức lực lớn như vậy.

Tên này cũng nóng nảy, lớn giọng la lên "Có người đánh người Học sinh cao trung học dốt giở thói đánh người " Âm thanh như tiếng giết heo khiến mọi người đang qua lại dừng bước, xem náo nhiệt là bản năng của con người.

Xung quanh có nhiều người vây lại, nhìn thấy một nữ sinh xinh đẹp mỏng manh là Khương Bạch Trà lại bắt lấy một người đàn ông không chịu buông.

Còn tên này diễn đến nghiện, thấy nhiều người tới thì càng ra sức kêu gào.


Quần chúng không rõ sự tình bắt đầu khuyên nhủ, Khương Bạch Trà nhíu mày "Hắn sờ mó tôi trước bàn dân thiên hạ, đây là quấy rối Là phạm pháp phải vào cục cảnh sát "

"Mọi người đừng bị cô ta lừa, tôi là bạn trai của cô ta, sờ một chút thì có sao "

Khương Bạch Trà lập tức sững sờ, không nghĩ tới tên đàn ông này mặt dày như vậy, nói dối cũng không thèm trợn mắt.

"Anh không phải " Hốc mắt Khương Bạch Trà đỏ lên, cô bị dáng vẻ vô sỉ của kẻ này làm giận run người.

"Cô bé, còn đang mặc đồng phục mà đã lo yêu sớm, cái này không tốt đâu "

"Đúng vậy..."

"..."

"Các người đừng bị vẻ ngoài xinh đẹp đơn thuần của cô ta lừa, lúc mới quen ngày nào cô ta cũng chạy tới câu dẫn tôi, nói muốn làm bạn bè bằng hữu khác giới gì gì đó, còn thường xuyên rủ tôi đi ăn, tuổi nhỏ đã không lo học hành." Người đàn ông kia thấy Khương Bạch Trà bị bao vây, bắt đầu ăn nói bừa bãi, cũng may là hắn lớn lên không tệ, ăn mặc cũng không quá kém nên mới có thể gạt người.

"Cô ta câu dẫn anh, thì anh liền cắn câu? Vậy anh cũng không phải dạng tốt đẹp gì.

Tôi thấy chị gái này là chướng mắt anh mới đúng " Là tiếng của một nữ sinh sơ trung, nhưng rất nhanh đã bị che lấp bởi những tiếng xì xào khác.

Ánh mắt vài người nhìn Khương Bạch Trà cũng thay đổi, không hề thân thiện như lúc trước, đối với Khương Bạch Trà có điểm hoài nghi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận