Người Đẹp Và Giáo Sư


Editor: Libra moon

Chử Diễm định nấu canh giải rượu cho Diệp Chuẩn, bình thường ngoài khi đi dạy anh sẽ ăn cơm ở căng tin.
Những khoảng thời gian khác phần lớn là tự nấu cơm, nguyên liệu nấu ăn trong nhà rất đầy đủ, canh giải rượu chỉ là chuyện nhỏ.


Lấy nguyên liệu từ tủ lạnh ra, Chử Diễm đem chúng đi rửa sạch, nguyên liệu còn chưa bỏ vào nồi thì nghe thấy tiếng "Ầm" từ phòng tắm phát ra.
Hình như là tiếng cái gì đó ngã xuống, Tiểu Ngu loanh quanh bên chân anh bị dọa cho hết hồn.
Nó kêu theo một tiếng, rồi quay đi chạy khỏi phòng bếp.


Chử Diễm kịp phản ứng, thả vật trong xuống, bước nhanh về phía phòng tắm.
Đẩy cửa vào thì thấy Diệp Chuẩn trần trụi ngồi dưới đất, ôm cái đầu có vẻ bị đập không nhẹ.
Nghe thấy tiếng cửa cậu ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt kéo theo một luồng hơi nước dày đặc.


"Đau chỗ nào?" Chử Diễm vội vàng đi tới.


"Đầu.
.
."

"Để tôi xem thử." Chử Diễm nửa ngồi nửa quỳ trước mặt anh, đưa tay vén mái tóc còn ưới lên, bên trái cái trán đã bị đập đã sưng lên một cục,"Sao nghiêm trọng như vậy? Em va phải chỗ nào?"

".
.

.Chỗ đó." Diệp Chuẩn chỉ vào công tắc vòi hoa sen, khi Diệp Chuẩn đang tắm lòng bàn chân không cẩn thận bị trượt.
Cậu muốn vin vào tường nhưng không được, không để ý va phải van mở vòi hoa sen bằng inox, làm cậu đau muốn đòi mạng.


Chử Diễm nhìn nước mắt vẫn còn đọng trên đôi mắt đỏ ửng, vừa đau lòng vừa thấy may mắn là van đó dạng tròn.
Nếu va phải góc bồn rửa tay, không chừng máu đã chảy đầy đầu rồi.


"Tôi đi lấy ít thuốc bôi cho em."

Chử Diễm lôi một cái ghế nhỏ từ góc phòng tắm ra cho cậu ngồi, bình thường nó được dùng khi tắm cho Tiểu Ngũ.
Sau đó anh ra ngoài lấy thuốc mỡ.


Giúp Diệp Chuẩn bôi thuốc mỡ, Chử Diễm nhìn bộ dạng cậu thế này không dám để cậu tắm một mình nữa.
Trong phòng ngủ chính đúng là có bồn tắm lớn, nhưng sợ Diệp Chuâmr tắm một mình sẽ bị chìm trong nước, chỉ còn cách tắm giúp Diệp Chuẩn.


Anh lại lấy một cái ghế cao hơn đi vào, Chử Diễm để Diệp Chuẩn lưng với mình, Diệp Chuẩn chưa kịp hiểu: "Giáo sư, thầy muốn làm gì vậy?"

"Giúp em tắm."

"Hả?" Diệp Chuẩn há hốc mồm, nhìn anh.


"Xoay người sang chỗ khác."

"Ặc."

Cảm giác có người gội đầu giúp mình thật thoải mái, sau một cú lộn mèo Diệp Chuẩn đã tỉnh ra không ít.
Cậu ngồi ở trên ghế, khoanh chân lại trò chuyện với Chử Diễm: "Giáo sư, kỹ thuật gội đầu của thầy rất thuần thục đó."

"Ừ, do thường xuyên cho Tiểu Ngũ." Khi Chử Diễm gội đầu còn tiện thể giúp cậu massage da đầu.


"Sau này thầy thường xuyên gội giúp em nha."

"Được." Chử Diễm vuốt bọt ra khỏi tóc cậu, cầm lấy vòi hoa sen để cậu cúi đầu, bắt đầu gội sạch bọt trên tóc.


Diệp Chuẩn tóc ngắn, xả mấy lần nước đã sạch sẽ, Chử Diễm cầm một chiếc khăn lông sạch tới.
Tránh vết thương trên trán ra, giúp cậu lau tóc.


Gội đầu xong, kế tiếp là tắm, Diệp Chuẩn vô cùng sảng khoái xoay người đối mặt với Chử Diễm, cười hì hì nói: "Giáo sư, vất vả cho thầy rồi."

".
.

."

Lồng ngực cậu trần trụi lộ liễu bày ra trước mắt, bàn tay cầm khăn lông của Chử Diễm cứng đờ.
Dời ánh nhìn ra chỗ khác, đẩy bờ vai cậu: "Xoay người đi chỗ khác."

"Ồ." Diệp Chuẩn lại quay người đi, đưa lưng về phía anh.


Ánh mắt Chử dừng trên tấm lưng bóng loáng, vô thức nhìn từ trên xuống dưới một lần.
Từ phần xương có hình dáng như bươm bướm đẹp đẽ đến phần xương sống hơi nhô ra khi khom lưng, vòng eo thon thả.
Tất cả đều không thoát khỏi tầm mắt này.


Điều này làm đáy mắt vốn yên ả bỗng hơi giao động.


"Giáo sư?" Diệp Chuẩn chờ một lúc vẫn thấy anh bất động, lên tiếng gọi.


"Ừ." Chử Diễm bóp ít sữa tắm vào bông tắm, một tay nâng bả vai Diệp Chuẩn bả, một tay cầm bông tắm giúp cậu tắm sạch phần lưng.


Da Diệp Chuẩn rất đẹp, vừa trắng vừa mịn màng, đang dưới lớp bọt trắng sữa làn da Diệp Chuẩn lại càng toát ra vẻ trắng trẻo hơn.
Chử Diễm giúp cậu tắm sạch sau lưng, sau đó lại nâng hai cánh tay đính bọt lên xả một lượt, rồi để cậu quay người lại.


Có điều Diệp Chuẩn vẫn không động đậy, khác hẳn với vẻ chủ động tích cực như vừa nãy.


"Quay lại."

"Em sợ sẽ thầy đánh." Diệp Chuẩn thở dài.



"Cái gì?" Chử Diễm nghe rõ lắm, vươn tay xoay người cậu lại.
Rồi mới hiểu được ý cậu.


Diệp Chuẩn.
.
.
Cứng rồi.


"Khụ." Diệp Chuẩn ho nhẹ một tiếng, vô tội nói, "Bạn trai tắm giúp mình, không cứng thì là liệt dương đó."

".
.
." Chử Diễm không còn lời phản bác.


"Giáo sư, chẳng lẽ thầy có không phản ứng sao?" Diệp Chuẩn đến gần hắn.


"Đừng nghịch ngợm." Chử Diễm nắm lấy bàn đang mò xuống phía dưới, nhét bông tắm đang cầm vào tay cậu, "Tỉnh rượu rồi thì tự




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận