Đầu trâu này được hai tuổi, chính là lúc có sức, Diệp Trụ và Lập Hạ dựng một chuồng trâu trong sân cho con trâu, về sau chỗ kia chính là ổ của nó rồi.
Tiền còn lại trong nhà đều dùng lên văn thư ruộng cạn đã khai hoang, chính thức thành thổ địa hợp pháp của mình, mặt khác còn mua năm mẫu ruộng nước, ruộng nước này bậc trung, một mẫu giá tiền năm lượng bạc, vừa lúc tốn hai mươi lăm lượng.
Lần này bản thân cũng có ruộng trồng lúa nước rồi, không lo không có cơm tẻ ăn.
Cả nhà Diệp Tiểu Kiều đều rất cao hứng, biết có người đỏ mắt, nhưng thì sao chứ? Bản thân sống tốt mới quan trọng nhất, nếu như vì sợ có vài người mất hứng mà che giấu, vậy cuộc sống không thoải mái, mọi người không phải sống vì người khác.
Nhìn những người khác, Diệp ngũ gia cũng vì mình sống tốt mà vui mừng trong lòng, ngược lại những người gọi là ruột thịt máu mủ, chỉ thấy cuộc sống trong nhà bản thân không tốt, như vậy vì sao phải để ý đến cảm nhận của bọn họ chứ?
Hôm nay học đường tan học, Diệp Tiểu Kiều và Lập Hạ Lập Thu ba người đi Khang huyện mua giấy bút, bởi vì điều kiện gia đình khá hơn chút, hiện giờ Lập Thu luyện chữ cũng có thể dùng giấy rồi, ba người rất vui mừng đánh xe trâu nhà mình đi Khang huyện, khi đến cửa huyện thành, bởi vì đánh xe trâu, còn phải cho binh lính giữ cửa huyện thành tiền vào thành, đây chính là cái gọi là phí qua đường đi, chỉ một văn tiền, đối với bách tính còn nhiều nghèo khổ lại không tính là ít, một vào một ra chính là hai văn tiền, tiền mua hai quả trứng đó, khó trách rất nhiều người đều không thích đưa gia súc vào trong thành, tiêu xài lớn mà.
Nhưng hôm nay bọn họ mang đồ cho đại cô và nhị cô, đều là khoai lang từ trong ruộng ra, không có gia súc thật sự không dễ mang đến đây.
Cuộc sống trong nhà tốt lên, Diệp Trụ và Ngô thị nhớ đến những năm này được hai cô cô chăm sóc, lúc này là lúc nên báo đáp một chút, huống chi, có thể liên hệ với Hối Tân lâu, đều dựa vào Nhất Phàm biểu ca, thật sự báo đáp sao đều không quá phận.
Đi nhà Diệp đại cô trước, hiện giờ nhà Diệp đại cô lại mua thêm hai nha đầu, đại cô thật sự thành nãi nãi nhà giàu rồi, bởi vì chuyện hợp tác tiệm gạo với Tề công tử, một năm này thu vào còn nhiều hơn trước kia, nên không quan tâm đến việc mua hai nha đầu, Diệp đại cô nhìn thấy cháu trai và cháu gái rất vui mừng, nói: “Về sau lại đến, nhưng đừng mang những thứ đồ này, chính các cháu còn phải dùng đấy.
”
Lập Hạ cười nói: “Đại cô, đây đều do chúng cháu tự trồng trong ruộng ra, tặng cho mọi người nếm thử mới mẻ.
”
“Đúng vậy, đại cô, thứ này mọi người mua trong thành, cũng không ngon bằng chúng cháu tự trồng, ngọt đấy!” Diệp Tiểu Kiều nói.
Diệp đại cô sờ gương mặt nhỏ của Diệp Tiểu Kiều, nói: “Miệng này càng ngày càng ngọt, đại cô không nỡ để cháu đi rồi, còn có Lập Thu, hiện giờ học sao rồi?”
Lập Thu vội nói: “Đại cô, tiên sinh nói cháu đi học tạm được.
”
“Nào có bản thân tự khen mình chứ?” Diệp đại cô cười ha hả nói, nhưng nghe lời này vẫn rất hài lòng, nếu cháu của mình có thể đi học, đó chính là đại hỷ
.