Nhà Có Bầy Mèo Chăm Hít Cỏ


Kinh Hà hết sức kinh ngạc, cô hít một ngụm khí lạnh và che miệng lại, không dám tin nổi.

Tôn Lục nghe thấy tiếng sửng sốt của cô thì vội kiềm chế cảm xúc, hít một hơi thật sâu.

"Không chỉ có bố mẹ anh, ngay cả mắt của anh cũng là do cô ta…""Tại sao cô ta phải làm như vậy?" Nghe đến đây Kinh Hà quả thực không muốn tin đây là sự thật.

Nhưng đã trải qua việc bị cưỡng hiếp một cách kỳ lạ, lại còn chứng kiến con người biến thành con báo đen, trên đời này cho dù có xảy ra chuyện khó tin đến thế nào thì Kinh Hà cũng sẽ không nghi ngờ.

Tôn Lục ổn định lại tâm trạng mình, anh nắm chặt đôi bàn tay, khớp xương bóp chặt vang lên tiếng răng rắc.

"Cô ta là kẻ lừa đảo, ngay từ đầu đã nhắm vào nhà bọn anh!"Bà nội của Tôn Lục, cũng tức là bà cô của Kinh Hà, bà ấy có để lại một gian nhà cũ ở vùng ngoại ô ở thành phố Nghi.

Sau khi ông bà cụ ra đi, gian nhà cũ kia vì ở nơi heo hút nên bán không được giá tốt, bố của Tôn Lục quyết định đem căn nhà cũ đó tạo thành nhà thờ tổ, để tưởng niệm người trong gia đình.


Nhưng cùng với sự phát triển nhanh như gió của thành phố Nghi, đô thị từng bước mở rộng, lúc đó gian nhà cũ ấy dần dần được đưa vào phạm vi bồi thường phá bỏ và di dời, hơn nữa còn rất có khả năng cao là sẽ lấy được một khoản bồi thường không hề nhỏ.

Diệp Thu Thần lợi dụng tin tức của mình trong lĩnh vực bất động sản nên biết được tin tức từ sớm, trong lúc mà ông bà Tôn chưa biết được việc đó, cô ta đã tiếp cận bọn họ với dụng ý xấu.

Lúc biết họ đang tìm vợ cho người con trai bị tàn tật của mình, cô ta dùng trăm phương ngàn kế nịnh nọt, giành lấy thiện cảm từ họ để nhanh chóng quyết định chuyện kết hôn với Tôn Lục trước khi các ngành có liên quan công bố phương án di dời và bồi thường tổn thất.

Nhà họ Tôn nhận được khoản tiền đền bù khổng lồ, nhưng ông bà Tôn tính toán giữ lại, nắm chặt khoản tiền đền bù trong tay mình.

Diệp Thu Thần đã mấy lần ở trước mặt bố mẹ chồng nhắc đến khoản tiền bồi thường này, khiến cho ông bà Tôn nảy sinh nghi ngờ, cố ý nói bóng nói gió bảo con dâu đừng có ý định không đúng đắn.

Chỉ cần con dâu có thể sống tốt với con trai mình, đợi sau khi hai ông bà ra đi, số tiền kia dĩ nhiên sẽ thuộc về hai vợ chồng họ.

Nhưng Diệp Thu Thần lại đợi không nổi, cô ta trước tiên là lén tráo thuốc huyết áp của ông Tôn, khiến cho ông đột nhiên xuất huyết não rồi qua đời.

Khi đi viếng mộ ông Tôn vào tiết Thanh Minh năm thứ hai sau đó, Diệp Thu Thần thừa dịp dòng người đông nghịt chen chúc, cố ý đẩy bà Tôn xuống từ vách núi cao hơn mười mét.

Diệp Thu Thần làm chuyện đó rất kín kẽ, thành công ngụy tạo hai vụ án thành chuyện ngoài ý muốn.

Ông bà Tôn qua đời, món tiền bồi thường kếch xù kia được xem là tài sản để lại cho Tôn Lục, sau đó cô ta sẽ tìm lý do để ly hôn với Tôn Lục.

Dù chỉ nhận được một nửa tài sản thì đó cũng là một con số không hề nhỏ.

Nhưng Diệp Thu Thần không tính đến rằng ông bà Tôn sớm đã lập xong di chúc, tài sản của hai ông bà chỉ để lại cho một mình Tôn Lục, và không được tính là tài sản chung của hai vợ chồng.


Tức là, cho dù hai người họ có ly hôn thì Diệp Thu Thần cũng không chiếm được một xu nào từ khoản bồi thường phá bỏ và di dời kia.

Thế là Diệp Thu Thần lại hướng toan tính lên người Tôn Lục, chỉ cần Tôn Lục chết thì toàn bộ tài sản nhà họ Tôn sẽ đều là của cô ta.

Cô ta lấy lý do ra ngoài du lịch cho khuây khỏa để lấy cớ mang Tôn Lục đi xa nhà.

Tuy nhiên, từ sau khi chân Tôn Lục đi lại bất tiện thì anh không muốn đi đâu cả, mấy lần Diệp Thu Thần đề xuất đi du lịch đều bị anh gạt bỏ.

Mãi cho đến khi Diệp Thu Thần đề nghị đi thành phố Dung ngắm biển, Tôn Lục mới gật đầu đồng ý, điều mà trước đây chưa từng xảy ra.

Khách sạn mà Diệp Thu Thần đặt là một nơi cao gần bờ biển, nói cho mỹ miều là có thể ở trong phòng ngắm được cảnh biển tươi đẹp, nhưng thực chất là cô ta trúng ý đoạn sườn dốc dài ở trước cửa khách sạn.

Thành phố Dung lúc đó đang là mùa mưa, buổi tối vừa mưa xong nên ban ngày nước mưa còn đọng lại, mặt đường rất trơn trượt.

Chỉ cần lúc cô ta đẩy xe lăn xuống sườn dốc "không cẩn thận" trượt chân thì Tôn Lục ngồi trên xe lăn có thể "bất ngờ" xảy ra chuyện "ngoài ý muốn".

"Thật là quá đáng!"Kinh Hà nghe đến lúc Diệp Thu Thần dự định dùng lại chiêu cũ để hại chết Tôn Lục thì không kìm nổi cơn tức giận, lên tiếng chửi cô ta: "Cô ta đúng là phát rồ rồi!"Thấy Kinh Hà bất bình thay mình như vậy, trong lòng Tôn Lục rất vui, còn khuyên nhủ ngược lại cô: "Không sao đâu, tất cả đều đã qua rồi.


""Vậy bây giờ cô ta đâu rồi?""Yên tâm đi, cô ta đã bị cảnh sát bắt giữ rồi, hiện giờ đang tiến hành thủ tục khởi tố.

"Thực ra, có rất nhiều chi tiết Tôn Lục không tiết lộ cho Kinh Hà biết.

Ví dụ như làm sao mà anh thoát khỏi sự mưu sát của Diệp Thu Thần, chuyện gì đã xảy ra với mắt của anh, những điều này anh đều không nói.

Kinh Hà sớm đã căm phẫn, căn bản không để ý đến những chi tiết này, thế nên người đàn ông mới trót lọt lừa được cô.

"Anh Lộc Lộc yên tâm đi, anh cũng là người thân duy nhất của em.

" Có lẽ những điều mà Tôn Lục đã trải qua khiến cho Kinh Hà liên tưởng đến bản thân, cô cầm chặt tay của anh, trịnh trọng và chân thành an ủi anh, "Sau này để em chăm sóc anh, nhé?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận