Nhật Ký Của Luna Wong


CÓ BIẾT CÁI NÀY/CÁI KIA KHÔNG VẬY?

– – 0 – –

Sau mấy ngày suy nghĩ, tôi vẫn quyết định đăng chương này lên. Nội dung của chương như sau:

Chuyện hôm trước tôi lướt vào một cái clip tiktok reup lại của douyin, nói về việc địa vị của hoàng hậu trong hậu cung. Tôi là một đứa rảnh rỗi nên hay tìm niềm vui trong các cmt của mọi người.

Trong khi đang lướt đọc cmt thì phát hiện có 1 bạn đánh giá người làm content đó sai, theo bạn ấy địa vị của hoàng hậu luôn ngang bằng vua.

Tôi cũng nhiều chuyện lắm, không hiểu sao lại đi cmt nói: Không lẽ văn hóa của người ta mà người ta nhầm cái lỗi này sao. Mình xem kênh chính chủ của họ, hơi bị hót, nếu hot mà nói sai thì… (mọi người biết mà, bên TQ, HQ họ mà tẩy chay hay ném đá thì khó mà đỡ lắm)

Xong bạn ấy cmt lại hỏi tôi: Có biết lịch sử không vậy?

Tôi trả lời: Không biết, nhưng các cmt trong clip chính chủ không có ai hỏi câu như bạn hết.

Tiếp đó bạn ấy im lặng và del cmt luôn.

Bạn đó để avatar hình 1 bộ phim cung đấu, nên tôi nghĩ chắc là thấy trong phim trên các bữa tiệc đế hậu hay ngồi cùng nhau nên nghĩ địa vị họ cũng ngang bằng.

Sự thật là cổ đại trọng nam khinh nữ, vợ nhất định phải thấp hơn chồng một cái đầu. Dù cho mẫu tộc phía sau người vợ có hùng hậu thế nào, có muốn lật đổ ông chồng thế nào đi nữa, thì địa vị của vợ vĩnh viễn xếp sau chồng, đế hậu cũng thế không hề có ngoại lệ. 

Cái nữa đó là lễ quân thần của cổ đại cực sâm nghiêm. Hoàng hậu nói chuyện với hoàng thượng cũng phải xưng thần thiếp chứ đâu được dùng ta. Mà cái lễ quân thần này nói sâu vào thì nhiều và phức tạp lắm, mọi người muốn biết thêm cứ tìm Chu lễ đọc thử hen. Ở đây tôi chỉ muốn nhấn mạnh với mọi người là, quân chỉ có 1 là hoàng đế, cũng chính là người có quyền lực nhất tại một đất nước lúc bấy giờ.

Quan trọng nhất là, cái phần địa vị trên nó không liên quan đến lịch sử, mà nó là văn hóa giáo dục. Người hỏi vừa mở miệng đã biết được bạn ấy thuộc tầng lớp học thức nào rồi, nên tôi chẳng muốn đôi co nhiều thêm nữa. Mọi người biết mà, tôi chuyên viết truyện cổ đại TQ, lịch sử tôi có thể không hiểu nhiều, nhưng văn hóa tập tục thì nhất định phải hiểu được chút căn bản để độc giả cảm nhận được khẩu vị TQ trong tác phẩm của tôi. Không có lý nào cổ đại TQ mà tôi viết tục tô đen răng hay tatoo của VN hết.

Như trên, chính là giải thích ngắn gọn dễ hiểu nhất. Mọi người đừng hiểu sai nữa hen.

Tiếp đó quay về cái mẫu câu không coi ai ra gì kia.

Thực ra thì nếu như bạn ấy hỏi tôi có biết tiếng Việt không thì tôi cũng sẽ nói không biết đó. Bởi vì đó là một câu hỏi mang tính chất xem thường người khác, kiểu như dễ vậy mà mày không biết là mày ngu đấy.

Hãy thử tưởng tượng xem, bạn lỡ làm sai cái gì đó (do vô tình hoặc bệnh tình ảnh hưởng chẳng hạn), sau đó đồng nghiệp nhìn thấy thì nói ‘trời ơi, có biết làm không vậy?’, tôi nghĩ chẳng ai có thể vui vẻ tiếp thu câu đó được. 

Nếu bạn nào đang mắc cái lỗi luôn treo mẫu câu trên ở bên bên thì nên đổi từ từ đi hen. Có thể thay bằng câu ‘để anh/chị/tôi/mình….chỉ cho nè, cái này bạn,em, con, cháu…làm chưa đúng’, nếu bạn đang nóng trong người thì có thể dụng nặng hơn xíu là ‘sai rồi’.

Nói chung là chớ dùng mẫu câu trên, bởi trong lúc nói bạn sẽ chẳng bao giờ biết được bạn có vô ý đắc tội ai không, có bị ai ghi hận, có làm lộ trình độ của mình hay không đâu. Đành rằng có nhiều bạn không có ý xem thường người khác, chẳng qua từng bị nói như thế, lại nghe nhiều nên theo thói quen đụng phải tình huống đó thì nói ra theo bản năng.

Trường hợp tôi sắp kể đây có thể hiếm gặp nhưng không phải không có. Phòng bệnh luôn tốt hơn chữa bệnh chứ, phải không nè.

Lúc trước tôi làm ở một cty, chị đồng nghiệp ngồi kế bên tôi từng làm giáo viên ở trường quốc tế nhưng vì vừa sinh con cần thời gian bên con nhiều nên chỉ nghỉ công việc trong trường và làm chung công việc với tôi.

Do nhà ăn của công ty hơi nhỏ, nên mọi người sẽ chia ra để nghỉ ngơi. Cách chia thế này: Trong 1 tầng sẽ chia làm hai nhóm, nhóm A nghỉ 1 tiếng đầu, nhóm B nghỉ 1 tiếng sau, rồi tuần sau thì đảo lại. Mà giờ nghỉ ngơi đầu sẽ trùng với giờ nghỉ ngơi của bên hành chính.

Lần đó ông sếp nước ngoài mới tới nhận chức chưa hiểu hết vấn đề này. Vì thế buổi trưa ổng ăn xong thì đột nhiên xuống kiểm tra thì phát hiện teamlead của nhóm tôi đang gục trên bàn ngủ mà nhóm ở đối diện lại đang làm liên tục. Ổng tới vỗ vai bả xong bả nhìn ông thấy ổng không nói gì rồi lại gục xuống bàn ngủ tiếp. Ổng cứ đứng đó vỗ tới khi bả chịu tỉnh ngủ mới thôi.

Nhà tôi gần cty nên tôi sẽ về nhà ăn cơm và nghỉ ngơi, tới giờ thì sẽ đi làm tiếp. Vì vậy khi tôi vào lại cty thì chuyện đã phát sinh và tôi được chị đồng nghiệp kể lại. Lúc đó tôi đã ngạc nhiên và hỏi chỉ: “Sao chị không giải thích với ổng?”

Chỉ nói: “Tại chị nghĩ là teamlead biết tiếng anh nên chị không nói.”

Lúc đó tôi gật gù cho qua. Nhưng không nha mọi người, tới mấy hôm trước có người hỏi tôi mẫu câu trên để tôi nhớ lại, chưa chắc thực sự chị ấy nghĩ thế. Bởi chuyện teamlead không biết tiếng anh là bí mật công khai rồi mọi người.

Này nhé, teamlead của tôi nhỏ tuổi hơn chị đó nhiều, kỹ năng làm việc giao tiếp ứng xử tệ lắm mọi người ạ. Rất thường xuyên bắt lỗi của tôi và chị ấy (vì khi đó chúng tôi đều là người mới), hay nói mẫu câu trên khi chúng tôi làm gì đó không đúng(cv khác nhau, phần mềm khác nhau nên đôi lúc chúng tôi sẽ làm sai vì chưa quen việc), rồi hay châm biếm mỉa mai chúng tôi trong nhiều trường hợp. Ngay xả lúc ký hợp đồng, tôi và chị ấy chăm chú đọc điều khoản thì teamlead bảo đọc gì nữa ký đại đi(mở miệng ra là biết trình độ học thức ngay luôn).

Các đồng nghiệp trong team đều thấy rõ và lén nói với tôi không hiểu sao teamlead không thích hai chúng tôi. Nhưng tôi biết lý do vì sao teamlead không thích chúng tôi và tôi không có nói với họ.

Lý do đơn giản lắm, bởi trình độ của chúng tôi đều cao hơn teamlead, xử lý tình huống cũng tốt hơn, có thể giao tiếp được với sếp nước ngoài, hiểu rõ luật lao động, cách tính lương (tôi từng xung đột với teamlead về chuyện giờ nghỉ và OT ép buộc, đương nhiên tôi thắng vì tôi hiểu luật lao động).

Chị ấy vì con nên mới vào đây làm, và cắn răng chịu đựng dưới sự vô lý của teamlead. Còn tôi vì niềng răng chưa quen nên phải tìm cty gần nhà, làm xong thì về ăn cháo. Chứ không tôi tuyệt đối không làm việc với một cấp trên như thế. Sau này tôi có ý định nghỉ việc, chỉ nhanh chân bay trước tôi 1 tháng, còn tôi bị teamlead giữ lại không cho nghỉ. Sau cùng tôi tìm HR nói chuyện và tôi cũng đã được nghỉ theo tâm nguyện của mình.

Cho nên nói, có lẽ chị ấy cũng khó chịu với teamlead nên lúc có thể giúp chị ấy mới không giúp. Chứ hành động của ông sếp rất trực tiếp và lặp lại liên tục, không có lý do không hiểu được.

Hy vọng cái này là do tôi nghĩ nhiều, là do tôi xấu xa nghĩ bậy thôi, là do tôi tiểu nhân. Tại chị ấy dễ thương lắm mọi người, nói chuyện nhẹ nhàng, rất hay giúp đỡ tôi, còn hay cười vui tính nữa. Nhưng tôi vẫn muốn kể ra với mọi người để mọi người có thể nhìn xa hơn rộng hơn cho vấn đề này.

Có câu nói không sai chút nào, học nói vài năm nhưng mất một đời để học cách im lặng.

À, nhân đây tôi nói luôn vụ reup. Mọi người thường thấy trên tiktok hay phát mấy clip nói đạo lý của mấy người lớn tuổi của TQ ý. Mọi người chớ tin hết nha, vì có nhiều clip cái người reup kia lấy về xong che hết chữ đi rồi ghép nội dung khác vào trong với mục đích bán sách hay bẻ cong tam quan của mọi người đó.

Vậy hen, cảm ơn mọi người đã bỏ thời gian quý báu để đọc cái chương lề thê này của tôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui