CHƯƠNG 19: SỰ BỘC BẠCH VÔ CÙNG TỒI TỆ
Đậu Đậu ngủ mê mệt được đưa về nhà, Lý Minh Triết ôm cô từ trên xe của Châu Long Phát xuống quay người đưa lại cho Lý Vũ Hiên đang tức giận đùng đùng, thần sắc không thay đổi chút nào quay lại bắt tay với Châu Long Phát, có chút quan tâm hỏi thăm “Châu tổng, anh không sao chứ.”
Châu Long Phát cười cười, nhìn người con gái trong lòng Lý Vũ Hiên “Tôi không sao, đã để cho Hùng tiểu thư phải kinh sợ rồi hôm khác sẽ đến tạ tội, giờ không còn sớm nữa, tôi thì không sao, tạm biệt.”
Lý Minh Triết khẽ gật đầu “Được, vậy không tiễn nữa.”
Châu Long Phát lên xe phóng vụt đi, Lý Vũ Hiên ôm Đậu Đậu trong lòng tức giận chửi “Loại người gì không biết, sao có thể trấn tĩnh được như vây, anh, anh ta là ai, thiếu chút nữa đã mất mạng rồi vậy mà không hiểu sao còn cười được!”
Lý Minh Triết đút tay vào túi quần, ngẩng đầu nhìn ánh chiều tà “Anh ta, e rằng là có bị chôn sống vẫn sẽ tìm được cách để bò lên.”
“Cái gì?!”
Lý Vũ Hiên ôm Đậu Đậu về phòng của cô, dùng khăn ẩm lau mặt và tay cho cô, sau đó giúp cô đắp chăn cẩn thận rồi mới đi ra, Lý Minh Triết ngồi trong phòng khách cầm tờ báo trong tay nhưng ngồi cả nửa ngày mà chẳng thấy dở trang nào.
Lý Vũ Hiên đi xuống lầu đến ngồi xuống bên cạnh Lý Minh Triết, tiện tay mở ti vi, trong ti vi vang lên những âm thanh ầm ầm ào ào, Lý Vũ Hiên chẳng buồn nhìn vào màn hình mà nhìn chằm chằm vào Lý Minh Triết “Anh đã sớm biết rồi?”
Khi nhận được điện thoại báo Đậu Đậu gặp nguy hiểm, Lý Minh Triết gần như cũng chẳng ngạc nhiên khi biết cô gái đó đi chơi cùng Châu Long Phát.
Lý Minh Triết đặt tờ báo xuống, rõ ràng đã biết nhưng còn cố tình hỏi “Em đang nói đến chuyện gì?”
Lý Vũ Hiên hừm một tiếng “Anh đã sớm biết chuyện của Đậu Đậu với người đàn ông kia không đơn giản, cô ấy là thư ký của anh, anh cũng chẳng buồn quan tâm đến cô ấy, loại người đó bối cảnh phức tạp, lòng lang dạ sói, nếu như Đậu Đậu thích anh ta thì biết làm thế nào?!”
“Lòng lang dạ sói.”
Lý Minh Triết khẽ nheo mày lại “Làm sao mà anh biết được?”
Lý Vũ Hiên khoanh tay ngồi trên sô pha, chẳng buồn chú ý, nhưng khóe miệng khẽ nhếch nhếch lên “Nghe nói, anh ta lái xe bằng qua đoạn đường bùn đất đá rơi ầm ầm phía trước, chiếc xe đã hỏng hoàn toàn, mà hai người này lại chẳng làm sao, nếu là người bình thường chắc chắn đã bị dọa cho sợ hãi run cầm cập rồi, nhưng anh ta vẫn bình tĩnh như vậy, lòng dạ sắt đá bản lĩnh như thế này em mới chỉ nhìn thấy qua một người.”
Lý Minh Triết hỏi “Ai?”
“Một người bạn em quen ở nước Mỹ” Khóe miệng Lý Vũ Hiên lộ một nụ cười lạnh “Nhưng nghề của anh ta là sát thủ.”
Gân xanh trên mặt Lý Minh Triết lại nổi hết cả lên, người em này đúng là khiến cho người ta buồn phiền, đến loại người như thế cũng quen, nhưng Châu Long Phát đúng là bình tĩnh đến mức khiến cho người ta nghi ngờ, rốt cuộc là đã trải qua những việc gì mới có thể khiến cho một con người có thể bình tĩnh được khi gặp phải một tai họa lớn như vậy, Châu Long Phát con người này đúng là không đơn giản.
Một lát sau, Đậu Đậu tỉnh ngủ, đi đôi dép hình con thỏ lớn xuống lầu “Ý, sao hai người đều ngồi ở đây?”
Hôm nay là cuối tuần, Lý Minh Triết vẫn tăng ca như bình thường, còn Lý Vũ Hiên thì chẳng rõ chạy đi làm loạn ở đâu, bây giờ hai người đều ngồi nghiêm chỉnh trên sofa xem ti vi, bộ dạng ngồi bàn bạc rất nghiêm túc, nhìn tình huống này sao mà cứ thấy như sắp có sấm nổ vậy.
Lý Minh Triết đứng dậy đang định nói gì, thì Lý Vũ Hiên đã nhanh hơn một bước ôm lấy eo của cô kéo ngồi xuống sofa, tiện tay cầm luôn một chiếc gối tựa nhét vào sau lưng Đậu Đậu “Em dậy làm gì vậy, ngủ thêm một chút đi, em còn rất suy nhược.”
Suy nhược… là dùng để chỉ người vừa mới ngủ dậy mặt hồng như trứng gà, sức sống đang tràn trề sao?
Đậu Đậu kinh hãi, ho khan “Hồ Ly, tôi không sao, thật đó.”
Lý Vũ Hiên ngồi xuống, nắm lấy tay Đậu Đậu, nheo mày vào “Em làm anh sợ chết khiếp rồi! Em đi cùng anh ta làm gì, bây giờ tai nạn địa chất nhiều như vậy, nếu không phải em mệnh lớn, thì cái mệnh nhỏ này của em chắc cũng chẳng còn!”
Trải qua nguy hiểm như vậy đáng lẽ tinh thần sẽ bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng.
Nhưng Đậu Đậu lắc đầu, mắt mở to chớp chớp “Thực sự là cũng không bị sợ hãi gì nhiều, khi Châu tổng lái xe bảo tôi nhắm mắt lại, cho nên tôi nhắm mắt suốt, chỉ cảm thấy rung động lớn, đợi đến khi đi qua rồi quay lại nhìn thấy chỗ bị sụt lún lúc đó mới sợ hãi, tôi nghĩ nếu mà thực sự nhìn thấy khung cảnh lúc đó chắc là sẽ gắp ác mộng trong thời gian dài mất…”
Lý Minh Triết và Lý Vũ Hiên cùng lúc im lặng.
Vào thời khắc sinh tử nguy hiểm như vậy còn có thể nghĩ đến những cảm nhận của người bên cạnh, sự trấn tĩnh của người này thật khiến cho người khác không khỏi kinh ngạc, hơn nữa sự bình tĩnh này khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ, anh ta còn có thể nghĩ đến những ảnh hưởng tâm lý nghiêm trọng mà tai họa này có thể mang lại cho cô gái này, cho nên mới bắt cô ấy nhắm mắt lại, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, trong mấy phút phải quyết định đến vấn đề sinh tử, mà còn suy nghĩ đến con đường sống của hai người sau này còn nghĩ đến việc chăm sóc cô sau này.
Châu Long Phát, rốt cuộc anh là ai?
Lý Minh Triết đưa cốc nước đến, Đậu Đậu ngoan ngoãn cầm cốc nước uống “Ực ực ực ực…” (Buổi trưa ăn hơi mặn, rất khát nước)
Lý Minh Triết hài lòng xoa xoa đầu Đậu Đậu đứng dậy nói “Đã không có việc gì thì tôi về công ty làm việc, Vũ Hiên đưa cô ấy đi tản bộ, vừa rồi nghe bác sĩ nói, buổi trưa cô ấy ăn hơn nhiều lại bị kinh sợ như vậy có chút không tốt cho tiêu hóa.”
Đậu Đậu đỏ mặt, có ăn nhiều lắm đâu…
Lý Minh Triết lái xe đi, Lý Vũ Hiên kéo Đậu Đậu vừa uống một bụng nước đầy ra ngoài đi dạo, đã gần tối rồi, đến khi trời tối rồi mới lưu luyến đi về đi ngủ, ánh trăng vẫn chưa lên cao, trời đêm u ám, lửa hồng bập bùng trong gió đêm lạnh thật thoải mái khiến người ta dễ chịu.
Hai người vai kề vai đi dọc bờ biển, Lý Vũ Hiên muốn nói gì đó lại thôi, Đậu Đậu cúi đầu không biết đang nghĩ gì, có một chút không tập trung tinh thần, lặng lẽ đi khoảng 50 phút, Lý Vũ Hiên thở nặng nề, một tay nắm chặt tay Đậu Đậu.
Đậu Đậu đột ngột gật mình ngẩng đầu nhìn Lý Vũ Hiên “Hồ Ly…”
Lý Vũ Hiên không nhìn cô, cầm chắc tay Đậu Đậu đi về phía trước, như đang tức giận ai vậy, Đậu Đậu bị kéo đi băng băng “Hồ Ly, ở đây rất đông người đó…”
Lý Vũ Hiên đột nhiên đứng lại, hít một hơi sâu, chuyển người giữ chặt hai vai của Đậu Đậu “Đậu Đậu, ở bên anh nhé.”
“Ý?!”
Lý Vũ Hiên khổ não vò vò tóc “Đậu Đậu từ trước đến nay anh chưa bao giờ như thế này, anh sắp phát điên rồi, vừa rồi anh nhìn thấy Châu Long Phát thiếu chút nữa anh đã xông lên giết anh ta rồi, anh ta suýt chút nữa đã làm anh mất em, Đậu Đậu, em có hiểu không?”
Đậu Đậu trợn tròn hai mắt chẳng hiểu gì, lắc đầu.
Lý Vũ Hiên cuồng loạn vò đầu, dùng lực lắc lắc người con gái nhỏ bé ngốc nghếch “Sao em lại không hiểu chứ, anh nói rõ ràng đến như vậy rồi, anh lo lắng cho em, từ trước đến nay anh chưa từng lo lắng cho ai như vậy, ngay đến mẹ của mình anh cũng không bao giờ căng thẳng vì bà, nghe vẫn chưa hiểu, đúng không, anh nói rõ một chút vậy, anh… anh muốn em làm bạn gái anh!”
Đậu Đậu “ồ” lên một tiếng như tiếng thở dài, cúi thấp đầu, tai đỏ bừng bừng.
Lý Vũ Hiên vội di chuyển xung quanh Đậu Đậu “Em nói gì đi chứ, em đồng ý hay không đồng ý, chẳng lẽ em không thích anh một chút nào sao, em không thích điểm nào anh sẽ thay đổi điểm đó được không, Đậu Đậu, em nói gì đi chứ!”
Đậu Đậu quay lưng lại, vẫn chẳng nói lời nào.
Như vậy càng khiến cho Lý Vũ Hiên nóng ruột hơn, đuổi sang một bên, quỳ xuống dùng tay áp vào má Đậu Đậu “Thế nào, cân nhắc xong chưa?”
“Hồ Ly…”
Đậu Đậu đỏ bừng mặt, ngay cả cổ cũng đỏ ửng lên “Chúng ta vẫn là bạn của nhau nhé?”
Trong mắt Lý Vũ Hiên thoáng có vẻ thất vọng, khuôn mặt tối xuống nhưng không có chút tức giận, rất lâu sau mới tìm lại được giọng nói của mình, đau khổ đến mức khiến người ta phải khó chịu “Tại sao chứ…”
“Bởi vì… tôi luôn xem anh là bạn… đột nhiên thay đổi quan hệ, rất kì quái…”
Lý Vũ Hiên ôm lấy Đậu Đậu, hét lớn “Rất kì quái, quen rồi là được mà, chúng ta vẫn như trước đây mà.”
Đậu Đậu dùng sức đẩy Lý Vũ Hiên ra “Tốt nhất vẫn nên đợi thêm đã.”
“Đợi cái gì, em còn muốn đợi ai, có phải là em thích anh của anh, hay là em thích tên Châu Long Phát đó, Đậu Đậu, người đàn ông đó chẳng phải là người tốt đẹp gì đâu, anh ta lăn lộn trong giới xã hội đen, anh là chính là loại ác ôn giả vờ trong sạch, em nhất định không được thích anh ta!”
Đậu Đậu ngẩng mặt giải thích “Không phải đâu, anh ấy là người tốt, anh ấy không phải là ác ôn.”
Lý Vũ Hiên tức đến mức sắp phì khói ra, dùng tay nắm chặt vai Đậu Đậu “Em đừng có để bị lừa, anh ta mới kinh doanh mấy năm, 10 năm, đã có gia sản hàng nghìn tỷ, em có biết hay không, nếu như anh ta làm ăn chân chính thì có cho anh ta sản nghiệp của cả một gia tộc anh ta cũng không thể kiếm được nhiều tiền như thế, tiền của anh ta đều là tiền bẩn đó!”
“Anh… anh nắm làm đau tôi…”
Đậu Đậu nhăn mặt gỡ tay Lý Vũ Hiên, nhưng gỡ thế nào cũng chẳng ra, Lý Vũ Hiên như phát điên lên vậy không ngừng mắng chửi Châu Long Phát, nói anh ấy ta chẳng ra sao “Sau này em không được qua lại với anh ta nữa, nghe rõ hay không!”
Đậu Đậu cong môi lên chẳng phản kháng gì.
Đột nhiên, điện thoại vang lên, Đậu Đậu cầm điện thoại nhìn, là Châu Long Phát, Lý Vũ Hiên đứng tức giận đùng đùng như con hổ dữ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, Đậu Đậu quay lưng đi ra xa một chút, đang chuẩn bị nghe điện thọai thì điện thoại bị cướp mất!
“Hồ Ly!”
Lý Vũ Hiên cầm điện thoại chẳng nói lời nào tháo pin, rút sim ra bẻ gãy làm đôi, sau đó trừng mắt với Đậu Đậu đang đuổi đến, Đậu Đậu tức đến mức trắng bệch mặt, cắn môi rất lâu chẳng nói lời nào.
“Đậu Đậu, sau này không được phép liên hệ với anh ta nữa.”
“Lý Vũ Hiên trả điện thoại lại cho cô, Đậu Đậu hai mắt đỏ hoe nhận lấy điện thoại, chẳng thèm quay đầu lại chạy thẳng về biệt thự, Lý Vũ Hiên cũng không đuổi theo, đứng nguyên tại chỗ dùng sức đấm thật mạnh vào thân cây lớn ven đường, đúng là đồ phụ nữ ngu ngốc!
Buổi tối Lý Minh Triết trở về, nhìn thấy hai người ai ở trong phòng người đó, bình thường giờ này hai người bọn họ luôn ở dưới lầu dọn dẹp làm vệ sinh phòng khách, hoặc là xem ti vi ăn hoa quả, hôm nay sao lại yên tĩnh như vậy?
Xem ra Lý Vũ Hiên đã ngửa bài với cô ấy rồi.
Buổi chiều khi nhận được điện thoại báo nguy hiểm, Lý Vũ Hiên tý nữa thì nổi điên lên, nhảy lên xe định chạy luôn đến hiện trường, nhưng Lý Minh Triết kịp ngăn lại, nói với cậu ta Đậu Đậu không làm sao, đang trên xe của Châu Long Phát, một lát nữa sẽ đến nhà, lúc đó Lý Vũ Hiên mới nổi điên lên lớn tiếng chất vấn Lý Minh Triết vì sao Đậu Đậu lại trên xe của Châu Long Phát, hai người bọn họ sao lại ở cùng nhau.
Lý Minh Triết chẳng có gì để nói, anh không muốn nói cho Lý Vũ Hiên biết đối với những người như Châu Long Phát này là không thể trình bày rõ ra được, hơn thế nữa hai gia đình còn đang hợp tác, còn nữa nếu nói cho cô gái đang trong mới bòng bong kia, nếu như cô ấy biết được vì mình mà khiến cho hai nhà không thể hợp tác được thì cô ấy nhất định sẽ chạy đi thật xa.
Lý Vũ Hiên tuy bên ngoài tỏ ra chẳng để ý đến bất cứ chuyện gì, nhưng chuyện lần này cuối cùng đã phá vỡ điểm cực hạn của anh ta.
Lý Minh Triết hôm nay cố ý mượn cớ đi tăng ca là để kẻ ‘tình cảm kích động’ Lý Vũ Hiên có cơ hội nói chuyện với Đậu Đậu, nhưng theo quan sát của mình Đậu Đậu đối với Lý Vũ Hiên dường như chỉ đơn thuần là tình cảm giữa bạn bè.
Quan trọng hơn là Lý Vũ Hiên chẳng hiểu gì về người con gái này cả, cô là một người con gái rất đơn giản bình dị, không thích thay đổi và ganh đua, nếu như cứ lớn tiếng hỏi cô thích hay không thích, cô ấy nhất định sẽ cố lý giải lời lẽ của anh sang hướng khác, nếu như bức quá thì cô sẽ thu mình lại trong lớp vỏ của mình, để chốn tránh phải đối mặt với vấn đề, Lý Vũ Hiên quá nóng vội, dùng phương pháp bức ép người này chỉ khiến cho cô gái đó trốn xa hơn, hơn thế nữa tâm trạng của cậu ta ngày hôm nay rất xấu, rất có khả năng khiến chuyện tốt thành xôi hỏng bỏng không.
Lý Minh Triết cười, Vũ Hiên, giành phụ nữ với anh chưa chắc cậu đã thắng đâu.
Nhìn chăm chú vào phòng Đậu Đậu, rồi lại nhìn đèn sáng bên phòng Lý Vũ hiên, Lý Minh Triết lắc đầu thở dài đi vào phòng của mình.
Mấy ngày liên tục Đậu Đậu đều dậy sớm tự mình ngồi xe bus đi làm, Lý Vũ Hiên thì ngày nào cũng tăng ca đến khuya cũng chẳng về, cuối tuần thì ra ngoài chơi cả đêm cũng không về, Lý Minh Triết biết rõ hai người họ không thành.
Trong lòng không biết nói là vui hay buồn, Lý Vũ Hiên là tạm thời lùi bước, nhưng không dám chắc là khi cậu ta hiểu ra vẫn đề rồi sẽ quay lại, Châu Long Phát, Lý Minh Triết vô tình nghe được Đậu Đậu gọi điện cho anh ta, cuối tuần này, anh ta lại mời Đậu Đậu đến nhà anh ta chơi!
Lý Minh Triết lật giở xem kế hoạch làm việc, day dứt không biết nên làm thế nào để hai người họ không đi cùng nhau được.
Đột Nhiên mắt sáng bừng lên, cuối tuần này có hạng mục cần người đi đăng kí đấu thầu, Đậu Đậu không phải là nhân viên của kĩ thuật, nhưng đi đăng kí thì cũng thừa khả năng, Lý Minh Triết cầm điện thoại gọi Đậu Đậu vào, nói sơ qua với cô ấy về tình tiết công việc, để cô chuẩn bị một chút, cuối tuần đi đăng kí đấu thầu.
Đậu Đậu mặt mũi đau khổ “Tổng giám đốc, có thể thay người khác không?”
Lý Minh Triết trừng mắt nhìn cô, khuôn mặt đẹp trai lạnh như tủ lạnh vậy “Em không thấy phòng công trình đều đang bận như thế nào sao, họ không rút được người ra nên buổi sáng mới xin mượn người chỗ anh, dù gì thì em cũng khá hiểu hạng mục này, em đi đi.”
Đậu Đậu mặt nhăn nhó, trề môi ra đi ra ngoài, Lý Minh Triết nhìn qua cửa kính thấy cô cầm điện thoại đi ra ngoài, chắc chắn là đang gọi điện cho Châu Long Phát nói cuồi tuần không thể đi được rồi, Lý Minh Triết uể oải thở dài, tuy tránh được một lần, nhưng còn có tuần sau, tuần sau nữa, không thể lúc nào cũng bắt cô tăng ca được.
Phụ nữ luôn khiến người ta đau đầu…