Phản ứng quá độ

Sau khi Lục Xuyên khỏi bệnh, căn bản không ở nhà, đi sớm về muộn.

    Hôm nay trời mưa, trợ lý đến nhà mang máy quay của anh đi, dì Lương lắm miệng hỏi một câu.

    “Phải đi công tác, quay quảng cáo dịch vụ công cộng, khoảng mười ngày, chỗ đó vắng vẻ, tín hiệu kém nên có thể không liên lạc được”.

    Tô Hạ đang xem phim trong phòng khách, cô quay đầu lại vừa vặn mắt đối mắt với anh.

    Cho nên vậy là đang nói chuyện với cô?

    “Khi nào đi?”

    “Cuối tuần”.

    “Không phải lúc đó ông nội anh về à”. Tô Hạ tính thời gian, “Có thể về kịp dự đám cưới không?”

    Lục Xuyên kéo lỏng cà vạt ngồi bên cạnh cô, “Tốt nhất là không”.

    Tô Hạ cười, “Em cũng nghĩ vậy”.
 
    Trong phòng khách không có ai, Tô Hạ cầm nắm tay nắm chặt của anh, luồn tay vào lòng bàn tay anh, đầu ngón tay cố tình vẽ vời khiều móc, mới đầu Lục Xuyên không động đậy, sau đó trước khi cô có hành động khác, anh bắt lấy nhéo nhẹ một cái. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.

    Phim đang chiếu cảnh sinh ly tử biệt của nam nữ chính, dì Lương vẫn đang lải nhải trong bếp, tay bị lòng bàn tay khô hanh hơi lạnh của anh bao lấy, có một niềm vui bí mật.

    “Đưa em đi dạo phố trước khi đi nhé?”

    “Không”.

    “Em muốn mua máy quay, quay vài thứ linh tinh, em không biết rõ nên không chọn được. Tuy là tiền của cha anh nhưng cũng không phải lá mít, đạo diễn Lục là người chuyên nghiệp, giúp em chọn một chiếc đi”.

    “Trong phòng anh có, tự đi lấy”.

    Đạo diễn Lục có một phòng chứa đồ cực kỳ to, chứa đầy các thiết bị quay phim chụp ảnh đắt tiền và các cúp của các cuộc thi nhiếp ảnh lớn.

    “Của anh nặng lắm, em muốn một chiếc nhẹ thôi”, Tô Hạ khoa chân múa tay, “Nó to cỡ này nè, pixel* không cần quá cao, em quay linh tinh về cuộc sống thôi, qua ngày hôm sau là em không nhớ ngày hôm trước mình làm gì, quay lại để sau này xem, hơn nữa không có anh ở nhà em rất chán, vì vậy em sẽ làm gì đó để giết thời gian”.
 
*Pixel hay một điểm ảnh (tiếng Anh: pixel hay pel, viết tắt picture element) là một điểm vật lý trong một hình ảnh raster, hoặc một khối màu rất nhỏ và là đơn vị cơ bản nhất để tạo nên một bức ảnh kỹ thuật số.

    Lục Xuyên nhấp một ngụm trà, lạnh nhạt hỏi: “Đi đua xe với ‘Bạn’ em có chán không?” 
 
    Ám chỉ gì đó.

    Tô Hạ sững sờ vài giây, cười mỉa không nói nên lời, “Gần đây em rất ngoan, nếu như anh không vui, em sẽ giữ khoảng cách với Tiêu Tề”.

    Vừa quay đầu đã bị anh bóp cằm quay về phía anh, mặc dù mặt không có biểu cảm gì nhưng mặt mày lại u ám.

    “Tôi nhắc tới ‘Tiêu Tề’ khi nào? Em lớn thế này chỉ có một người bạn là cậu ta?”

    “...” Tô Hạ vỗ vỗ tay anh, “Bỏ đi, không cần anh nữa, anh đi đi, em tự đi”.

    Cô ngồi xa ra, tập trung xem phim.

    Mười phút trước khi hết phim, Lục Xuyên cầm chìa khóa đứng dậy.

    Sau khi xem xong, Tô Hạ lên lầu thay quần áo.

    Đi được hai phút thì thấy xe của Lục Xuyên đậu ở ngã tư, cửa kính xe bị hạ xuống, tay cầm điếu thuốc đặt trên cửa sổ, khói thuốc từ từ tản ra trong màn đêm.

    Bình thường anh không có nhiều kiên nhẫn nhưng hiếm khi thúc giục người khác mà chỉ chờ. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.

    Tô Hạ ngồi vào ghế phó lái, nghĩ chắc phải đợi anh hút thuốc xong mới đi nên cô lấy điện thoại ra chơi game.

    “Dây an toàn”, Lục Xuyên có chút mất kiên nhẫn.

    “Ồ”, Tô Hạ nhìn di động không nhúc nhích, “Vào game rồi, em không có tay, anh giúp em đi”.

    Trong lòng cô cũng biết là Lục Xuyên đang phiền chuyện này, cô lại tiếp tục giải thích là cô thật sự không có làm nũng, “Hố đồng đội sẽ bị gửi lời hỏi thăm đến gia đình đấy, Dương phu nhân chết mấy lần trong miệng họ cuối cùng cũng sắp có chuyện vui, lương tâm em không yên”.

    Một phút sau, Lục Xuyên cắn điếu thuốc, cúi người hút thuốc.

    Tiếp đó, đôi môi mềm mại của cô hôn lên khóe miệng anh, lấy đi nửa điếu thuốc, cô khẽ cười tinh nghịch khi trò đùa của mình thành công, nhẹ nhàng cắn môi dưới của Lục Xuyên, liếm nhẹ. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.

    Lục Xuyên nhíu mày, dễ dàng đoạt lại thế chủ động, giữ cằm cô hôn thật sâu, bàn tay to luồng vào trong váy.

    Đèn đường đổ bóng lên khuôn mặt anh, các đường nét trên khuôn mặt sắc bén rõ ràng, còn rõ ràng hơn ảnh ba chiều.

    Tô Hạ bị hôn đến không thở nổi, nơi riêng tư rỉ nước gợi tình, khiến cô không khỏi siết chặt hai chân, đôi mắt mơ màng ướt át.

    “Anh Lục, chơi xe chấn không?” 
 
    ‘Cách’ một tiếng, dây an toàn đã được cài vào khóa.

    “Tự chơi máy rung”, Lục Xuyên lùi lại, lau tay, lấy lại điếu thuốc đang kẹp trong tay Tô Hạ, cắn vào khóe miệng, khởi động xe.

    Tô Hạ dựa vào ghế xe thở hổn hển, dở khóc dở cười.

    Cô thầm nghĩ, người đàn ông này đúng là thù dai.

Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui