Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!

"Đến đây, Vãn Vãn, chúng ta uống thêm một ly."

Bên cạnh, một bàn tay heo thối sờ lên đùi cô, nó thuộc sở hữu của một lão đàn ông trung niên béo phì, là tổng giám đốc một công ty giải trí, "Tôi nhìn em diễn, và đánh giá cao trình độ đó, mấy năm nay, những người trẻ tuổi có bản lĩnh, chịu nổ lực giống như em không còn nhiều lắm."

Nét cười trên mặt Tô Vãn sắp không duy trì nổi nữa, không để lại dấu vết đẩy móng tay heo thối trên đùi mình ra.

"Thực xin lỗi, Dương tổng, tôi thực sự không thể uống nữa, nếu không, hay là để lần sau đi."

"Không thành vấn đề, nếu thực sự say rồi thì tôi kêu tài xế đưa em về."

Đối phương thấy cô từ chối ngược lại càng tỏ ra thân mật, bàn tay vụn trộm dưới bàn sờ hai cái đã không còn đủ, giờ thì móng vuốt đó đã di chuyển sờ tới trên vai, "Uống thêm ly này, một ly cuối cùng, nhiều người nhìn tôi như vậy... Vãn Vãn, coi như cho tôi tý mặt mũi đi."

Tô Vãn nhíu mày sâu, nếp gấp kia có thể kẹp chết ruồi bọ.

"Tôi nói Tô Vãn này, ngày thường cô không phải uống rất được nha, sao bây giờ mới hai ba ly lại thành ra không được rồi?" Bên cạnh, một nữa diễn viên có đụng chạm với Tô Vãn lên tiếng phụ họa.

Vài ngày trước lúc nói chuyện quảng cáo, thương hiệu quảng cáo vốn là giao quyền tuyên truyền cho cổ, nhưng kết quả lúc kí hợp đồng thì họ lại đổi ý, đem quyền phát ngôn đã định thuộc cô ấy chuyển sang cho Tô Vãn.


Thù oán hai người cứ như thế kết, sau lúc đó trở đi, người phụ nữ kia đã xem Tô Vãn không vừa mắt.

Bây giờ nắm bắt được cơ hội, tất nhiên cô ta muốn nắm bắt thời cơ bỏ đá xuống giếng: "Không dễ dàng Dương tổng mới hạ mình mời cô uống rượu, hôm nay cho cô đủ mặt mũi, còn cô lại khước từ nó, có phải khinh người quá đáng không?"

Chỉ một câu khinh người đã thành công chọc giận Dương tổng.

Hắn lôi kéo Tô Vãn, một hay phải ép cô uống xong mới cho qua, người xung quanh theo đó hô hào.

Sắc mặt cô lạnh dần đi, như phủ một lớp băng mỏng

Tuy cô mới vào nơi này không bao lâu, nhưng mấy ngày nay nghe được khá nhiều, nghe được không ít các loại tin đồn, ví dụ như tin về vị Dương tổng trước mặt đây, trong lời đồn người này chẳng ra gì, không những háo sắc, mà còn dùng thủ đoạn bỉ ỏi tra tấn, từng chơi đùa một người mẫu nhỏ tới tàn phế.

Dưới tình huống biết rằng người có ý đồ với cô, cô giả choáng váng tự đi ra cửa.

"Đợi một chút, tôi đi toilet đã rồi về uống tiếp, xin lỗi phiền tý." Cô viện cớ tự cho mình và đối phu một đường lui, quay người, xách túi bỏ ra ngoài.

Thực ra cô làm gì muốn đi toilet thật, chỉ là viện một cái cớ để ra ngoài, sau đó trực tiếp dùng thang máy xuống lầu, chuẩn bị bỏ trốn cơ.


Biết là làm vậy sẽ đắc đội với những người đó nhưng câu hỏi đó dưới tình hình này không phải để cô nên xem xét.

Tuy nhiên ngay lúc này đây, một bàn tay heo thối mò tới chộp lấy tay cô ấn vào thang máy: "Cô em, không phải em đi toilet sao? Sao lại chạy ra đây rồi?"

Giọng nói của Dương tổng bất thình lình vang lên, cô giật mình lúng túng quay người lại.

Hắn đã chứng phía sau lưng.

Hắn nắm lấy tay của cô còn toàn thân dường như dựa hoàn toàn lên lưng.

Tô Vãn nhanh chóng tránh đi.

"Chuyện là... tôi đột ngột có tý việc cần giải quyết nên mới đi trước, Dương tổng, mọi người tiếp tục chơi ạ."

"Sao? Chuyện gì quan trọng tới mức em gấp tới nổi một tiếng không chào mà muốn đi rồi?"

Hắn hỏi lại, nhưng hình như không muốn cô trả lời câu hỏi đó đã từ phía sau trực tiếp ôm lấy cô, "Chuyện gì làm sao quan trọng bằng chuyện anh với em, hôm nay anh đặc biệt tặng lên một món quà vô cùng đặc biệt, theo anh, anh dẫn em đi xem, em nhất định sẽ thích."

_______♡♡♡________

Editor: Alissa

Cập nhật 24.6.2020 tại Việt Nam Overnight truyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận