“Em ướt rồi.” Khóe môi thiếu niên khẽ nhếch, xấu xa thổi khí bên tai em gái.
“Em không ướt.” Tề Giai Niệm lắc đầu không thừa nhận: “Là tại anh…”
Cô không hề nói dối, từ thư viện về phòng học sau đó trực tiếp tan học, cô không có thời gian xử lý dịch lưu lại của anh trong cơ thể mình.
Nhưng mà đến tai Tề Ngạn Sơ, giải thích như vậy lại không thành lý do, ngược lại thành một loại dụ dỗ.
Anh cúi cả người qua, đem em gái giam giữa người mình và cửa sổ xe, anh để nghiêng cặp sách trên lưng, vừa vặn che đi tầm mắt nhìn vào cửa sổ, còn tay thì sờ loạn dưới váy cô gái nhỏ. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tại Luvevaland.co. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành nhé.
Tề Giai Niệm thật sự muốn khóc, cơ thể cô hiện tại rất mẫn cảm, bây giờ bị đùi của anh đè ép, huyệt nhỏ cũng đã bắt đầu co rút lại.
Đầu ngón tay mượt mà của thiếu niên đem hai mảnh nhỏ ở mép âm hộ không khép chặt lắm tách ra, ngón cái đè trên âm hạch sưng đỏ, một viên tròn vo, như viên trân châu vừa cạy từ con trai, ướt đẫm cả tay anh.
Khuôn mặt Tề Giai Niệm vốn đã đỏ, cứ như vậy càng muốn phun máu ra, cảm giác tê dại giữa hai chân lan đến tận gáy.
Cô cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhịn không được liếm môi mình, liếm đến đôi môi hồng nhuận ướt đẫm, lấp lánh bóng bẩy, Tề Ngạn Sơ khó chịu, cúi đầu ngậm lấy đôi môi của em gái.
Tề Giai Niệm không dám lên tiếng, cũng không dám giãy giụa quá nhiều, sợ bị người khác chú ý đến, đành phải ngẩng đầu để anh trai hôn.
Anh không những hôn mà cái tay phía dưới lại không ngoan ngoãn, chưa kể xoa nắn âm hạch yếu ớt của cô, nhân lúc em gái không chú ý đến, đưa hai ngón tay đâm vào huyệt nhỏ.
“A…” Tiếng rên rỉ của Tề Giai Niệm bị khóa chặt trong miệng anh trai. Cô nhón chân, cô gắng đẩy hai ngón tay kia ra nhưng Tề Ngạn Sợ làm sao để cô được như ý muốn? Chân anh buông xuống, cả người kề sát em gái, thân hình anh cao lớn, hoàn toàn che khuất cô gái bên trong, để mặc anh muốn làm gì thì làm.
Đầu ngón tay thon dài của thiếu niên đẩy ra tầng tầng nếp gấp da thịt ở trong âm đạo, mát xa phần da thịt bao chặt xung quanh, đường vào còn lưu lại không ít tinh dịch của anh, hơn nữa Tề Giai Niệm vừa tiết ra chút mật ngọt, huyệt nhỏ tràn đầy trơn trượt, anh thuận lợi đâm vào, nhanh chóng tìm đến nơi da thịt mềm mại nhô lên, nhẹ nhàng khảy lên, thân hình thiếu nữ lập tức run lên mãnh liệt, thiếu chút nữa không thể đứng được. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tại Luvevaland.co. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành nhé.
“Anh, không được, không được làm như thế.” Cô gái nhỏ nhẹ giọng cầu xin, cô nhận ra thân thể mình đã biến hóa, huyệt nhỏ run rẩy suy nghĩ muốn thiếu niên đi vào để trấn an nhưng đang ở trên xe buýt, bên cạnh đều là người với người…
Tề Ngạn Sơ nhẹ cười, một nụ hôn rơi xuống trán em gái, con ngươi trong veo không mang theo chút tạp chất: “Là do em thật sự muốn, Niệm Niệm à, nói cho anh trai nghe, có muốn hay không?”
“Không muốn…”
Thiếu niên không cho phép giải thích lại thêm một ngón tay vào, đem huyệt nhỏ của em gái càng căng càng mở rộng, không nhanh không chậm đâm vào rút ra mười mấy lần, giữa hai chân thiếu nữ đặc sệt hỗn độn, bàn tay anh cũng dính một mảng ướt át nhớp nháp.
“Có muốn không?”
Tề Giai Niệm khóc lên, đôi mắt không tiêu cự ánh lên ánh nước, hoàng hôn bên ngoài cửa sổ chiếu xuống đôi mắt nâu nhạt trong veo như hổ phách.
“Niệm Niệm, đừng khóc, anh trai chỉ hỏi, có muốn hay không?” Giọng nói của thiếu niên vẫn trong sáng như ban đầu, mang theo chút hương vị mê hoặc, ngón tay anh vẫn như cũ nhẹ nhàng chọc đến điểm mẫn cảm của thiếu nữ, từng chút từng chút, đánh tan lý trí của cô.
“Muốn.” Cô gái nhỏ cuối cùng vẫn chịu không nổi, vươn tay vòng lấy cổ của anh trai, nhón mũi chân, dùng sức hôn lấy đôi môi hơi lạnh của thiếu niên.
Thân thể vốn dĩ đã mẫn cảm, ở nơi có người người dễ phát hiện ra như thế này, song song với kích thích ở dưới, Tề Giai Niệm lên đỉnh, giữa hai chân trào ra một lượng lớn dâm thủy, phun ra cả một tay của Tề Ngạn Sơ. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tại Luvevaland.co. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành nhé.
“Đã đến hoa viên XX, mời xuống xe từ cửa sau.” Trạm phát thanh thông báo điểm đến, chính là tiểu khu nơi bọn họ sống.
“Niệm Niệm, chúng ta đến rồi.” Thiếu niên rốt cuộc cũng bỏ đôi tay ướt đẫm kia ra, xoa xoa ở trên đùi, đỡ cả người thiếu nữ mềm mại xuống xe.