CHƯƠNG 264: ĐOÀN TỤ SINH THẦN YẾN
Dịch giả: Luna Wong
Thoáng một cái đã qua một tháng, trên ba núi hoang nhỏ Hứa Vân Noãn mua lại, lúc này đều đã chuẩn bị xong kế hoạch, trồng từng cây ây quả nhiều loại khác nhau.
Hứa Vân Noãn chuyên môn ngồi xe ngựa đến xem một lần, nhìn đám mầm từ từ toát ra lá mới, chỉ cảm thấy trong lòng vui vẻ, hình như đã thấy cảnh hưng thịnh của vài năm sau.
Trên đất Hứa Vân Noãn chuyên môn quy hoạch xong, đã gieo giống lúa xuống, trên đất cực kỳ bằng phẳng hở ra từng khe rãnh đều nhau, mơ hồ có thể thấy một tầng mầm nhỏ xanh biếc xanh biếc.
Trên mặt đất sát mép, địa phương thoáng rộng mở, trồng thêm một ít đậu co ve và bí đỏ, hôm nay cũng chui từ dưới đất lên, nhô ra hai cái lá tròn vo béo mập, nhìn có chút linh lung khả ái.
Đất đai này trồng diện tích lớn, Hứa Vân Noãn sợ đặc tính làm ruộng mình am hiểu không ảnh hưởng tới, nên mỗi ngày chịu khó chạy cực kỳ, thậm chí còn chuyên môn thay đổi y sam, muốn hỗ trợ tưới tiêu, chỉ là nàng còn chưa cầm cuốc lên, đã bị người như ong vỡ tổ địa cho ngăn trở.
“Cô nãi nãi nhanh chóng đứng lên đi sang một bên nghỉ ngơi, đừng để đám đất này ô bẩn hài của người.”
“Đúng vậy, cô nãi nãi, người muốn làm gì cứ việc phân phó chúng nô tài là được.”
“Cô nãi nãi cảm thấy chúng ta làm không hài lòng người ở đâu? Người cứ việc nói ra, chúng ta nhất định sẽ đổi.”
Hứa Vân Noãn liền vội vàng lắc đầu: “Không có gì, ta chính là muốn giúp các ngươi chăm sóc đám mầm trong ruộng.”
“Cô nãi nãi giao cho chúng ta là được, dù là chúng ta không kịp ăn cơm, không uống nước, cũng nhất định chăm sóc tốt hoa mầu trong ruộng.”
Hứa Vân Noãn cố gắng hồi lâu, cuối cùng không thể không xuất ra uy nghiêm thân là cô nãi nãi, lúc này mới để những người ngăn cản nàng yên tâm tư, bất quá dáng dấp của những người đó đều là sắp khóc không khóc, phảng phất mình làm sai một chuyện rất trọng đại.
Hứa Vân Noãn cũng không cách nào giải thích, chỉ có thể mặc cho bọn nó suy nghĩ đi, vì để tìm kiếm xem năng lực của nàng có thể ảnh hưởng bao nhiêu, nàng còn chuyên môn để lại một mảnh đất không nhúng tay, chính là vì chờ lúc trời thu thu hoạch có thể so sánh.
Trồng hoa mầu cần phải có một quá trình tiến hành theo chất lượng, đó là gấp cũng không được, Hứa Vân Noãn liên tiếp chạy hai ngày, về tới Mục gia bận rộn.
Sinh thần yến của Mục Thiên Trù sắp đến, dựa theo ý của Hứa Vân Noãn, là phải chúc mừng, nhưng Mục Thiên Trù lại thế nào cũng không chịu đồng ý, hôm nay, tình cảnh của Mục gia gian nan như vậy, nếu một sinh thần yến còn phải mất nhiều lực để xử lý, không thể nói sẽ làm trong lòng hoàng thượng càng thêm nghi kỵ.
“Vân Noãn, sinh thần yến này, qua loa là được, chỉ cần người một nhà chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên, trong lòng ta đây còn cao hứng hơn được kim ngân tài bảo.”
Hứa Vân Noãn cười gật đầu, nếu ca ca không đồng ý làm lớn, như vậy nàng cũng không muốn để ca ca khó xử, sau này chờ Mục gia triệt để an ổn, muốn làm thế nào thì làm thế đó.
“Ca ca, mặc dù chỉ là chúng ta người một nhà ăn bữa cơm đoàn viên, bất quá cũng phải thu xếp cho tốt.”
Đinh thẩm thật sớm liền từ Nghênh Khách hiên chạy về, chuyên môn trợ thủ cho Hứa Vân Noãn.
Bookwaves.com.vn
Sớm làm xong bộ y thường mới cũng đưa tới, Hứa Vân Noãn bưng ra một đôi hào bản thân tự làm, nét mặt có chút ngượng ngùng nói rằng: “Ca ca, vốn là muốn làm cho ngươi một thân xiêm y, nhưng tay nghề của ta thật sự không được tốt lắm, chỉ là vài thôi đều cắt hư hư vài khối rồi, cuối cùng chỉ có thể giao cho Đinh thẩm làm. Bất quá ta giúp ca ca làm một đôi hài, ca ca thử xem có vừa chân hay không?”
Mục Thiên Trù cười rất vui vẻ: “Vân Noãn có phần tâm ý này là tốt rồi, ngươi đã đủ bận rộn, đâu cần ngươi làm những việc nặng này?”
“Như vậy sao được? Ngươi là ca ca của ta, hôm nay lại qua sinh thần, đó là phí tâm tư lớn hơn nữa cũng không quá đáng.”
Mục Trần Tiêu ngồi ở một bên nhìn hài trong tay Mục Thiên Trù, trong lòng hiện lên một tia ngưỡng mộ nhàn nhạt: Chờ hắn qua sinh thần, cũng sẽ làm hài cho hắn sao?
Chu quản gia ở một bên vui vẻ khuyên nhủ: “Lão thái gia, đây chính là một mảnh tâm ý của cô nãi nãi, người nhanh chóng mang thử xem.”
Mục Thiên Trù vội vã gật đầu, sau khi thay xong y sam và hài mới làm, cả người nhìn đều tinh thần không ít.
Chu quản gia mang theo một ít hạ nhân ở bên cạnh khen không dứt miệng, dụ đến Mục Thiên Trù càng mặt mày rạng rỡ.
Hứa Vân Noãn liền dẫn Đinh thẩm xuống phía dưới thu xếp yến hội, mặc dù nói chỉ là người một nhà cùng nhau ăn bữa cơm, thế nhưng tuyệt đại bộ phận hạ nhân của Mục gia đều là bộ hạ cũ trước kia của Mục Trần Tiêu, sinh thần của lão thái gia là ngày tốt lớn như vậy, tự nhiên cũng để cho bọn họ cao hứng.
Hứa Vân Noãn suy nghĩ một chút, tuy rằng không thể trắng trợn mở tiệc chiêu đãi tân khách, như vậy mọi người trong phủ liên hợp lại náo nhiệt, náo nhiệt sẽ không có vấn đề gì chứ.
Mộ Vũ và Hàn Yên chỉ huy người bày ở bàn trong đình viện, cũng may hiện tại có thật nhiều noãn bằng đều tạm thời triệt bỏ, nên trong viện có chút rộng mở.
Đám hạ nhân được tập họp trở về phủ, Tứ Quý các đều đóng cửa mà.
Bookwaves.com.vn
Mọi người tề tụ một đường, hơi có chút cục xúc đứng ở bên cạnh bàn được bày xong.
Mục Thiên Trù nhìn thấy, không khỏi hơi sửng sờ, lập tức nét mặt lộ ra một tia tiếu ý khó được: “Được rồi, hôm nay là sinh thần của lão phu, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm náo nhiệt, không cần câu thúc lễ tiết, mau nhập tọa đi.”
Bọn hạ nhân vội vã quỳ xuống đất hành lễ với Mục Thiên Trù: “Chúng nô tài chúc lão thái gia phúc như đông hải, thọ bỉ nam sơn.”
“Tốt, mau đứng dậy, lần lượt nhập tọa.”
“Đây. . .”
Mục Thiên Trù thấy bọn hạ nhân như cũ có chút thấp thỏm, không khỏi nhìn Chu quản gia.
Thân phận của hắn rất cao, rất nhiều lời do hắn nói, ngược lại không được hiệu quả ứng hữu, không bằng để Chu quản gia đến đi.
Chu quản gia minh bạch tâm ý của lão thái gia nhà mình, hai tay quay mọi người phất xuống một cáu: “Lão thái gia thương cảm mấy tháng này chư vị khổ cực, nên nương thời cơ sinh thần khao mọi người một bữa, sau này chúng ta phải càng đồng tâm hiệp lực,hồi báo Mục gia thật tốt mới phải.”
“Chúng nô tài đa tạ lão thái gia.”
Rất nhiều người kích động sắc mặt phiếm hồng, bọn họ mặc dù là hạ nhân, nhưng lại là hạ nhân trải qua chiến trường, trong lòng có cất giữ tâm huyết.
Cùng lúc bọn họ biết thân phận của mình đã khác nhau trời vực với trước đó, về phương diện khác bọn họ không cam lòng thực sự biến thành nô tài phủ phục trên mặt đất, bởi vậy trong lòng thường xuyên cảm giác mâu thuẫn trọng trọng, có chút tâm tư nhạy cảm, thậm chí sẽ bởi vì loại xung đột này mà lòng tràn đầy thống khổ.
Nhưng bây giờ, bọn họ từ trên người của chủ tử nhà mình cảm nhận được cái loại tôn trọng khôn kể này.
Bọn họ không sợ chảy máu, chảy mồ hôi, chỉ sợ nỗ lực của mình cứ bị người phủ định không nhìn, hôm nay, trong lòng bọn họ chỉ có may mắn, may mắn bản thân gặp chủ tử tốt như vậy.
Hứa Vân Noãn tự mình động thủ làm mấy món chính, những thứ khác liền giao cho Đinh thẩm và trù tử trong phủ.
Rượu chuyên môn từ Giang Nam vận tới cũng được mở ra, toàn bộ Mục gia phiêu đãng từng đợt mùi rượu mát lạnh.
Hứa Vân Noãn mới vừa xuất hiện, Mục Thiên Trù liền ngoắc nàng: “Vân Noãn mau lại đây ngồi xuống, chờ ngươi tới cùng khai tịch đó.”