Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về, Thế Thân Rơi Vào Nguy Cơ Thất Nghiệp

47

Bạch nguyệt quang từng bắt gặp tổng tài đang dạy kèm cho thế thân, dáng vẻ đó của tổng tài vẫn là lần đầu tiên y nhìn thấy.

Ngày hôm sau lúc tổng tài ra ngoài làm việc, trong nhà chỉ còn lại thế thân cùng bạch nguyệt quang.

Thế thân thu xếp xong nhà cửa, muốn về phòng học bài, lại thấy bạch nguyệt quang vậy mà đang ở trong phòng cậu lật tài liệu học tập của cậu.

Bạch nguyệt quang thấy cậu đến cũng không hoảng hốt, chỉ cười nói: “Cậu là đang học cái này?”

Thế thân gật đầu.

Bạch nguyệt quang: “Trước kia chưa từng học qua? Bây giờ mới đang học cái này?”

Thế thân gật đầu.

Bạch nguyệt quang: “Còn tưởng rằng mỗi ngày cậu cứ nhốt mình trong phòng để nghiên cứu cái gì, hoá ra chỉ là đang học cái này.”

Trong ánh mắt bạch nguyệt quang lộ ra một chút khinh thường, y lật qua giáo trình tiếng Anh của thế thân, nói: “Này thì có thể học được cái gì? Vừa rồi tôi còn cho rằng đây là sách giáo khoa của học sinh tiểu học nữa.”

Thế thân: “Rất đơn giản sao?”

Bạch nguyệt quang: “Đương nhiên.”

Thế thân hưng phấn nói: “Vậy có thể coi giúp tôi cái đề này không? Trình độ tôi quá kém, ngay cả ngữ pháp cũng không hiểu!”

Bạch nguyệt quang giảng đề cho thế thân.


Thế thân kinh hỉ nói: “Ngài X quả nhiên là học bá, cậu giảng rất rõ ràng.”

Bạch nguyệt quang: “Tôi không hiểu tại sao có người ngay cả dạng đề này cũng không hiểu.”

Thế thân: “Bởi vì tôi quá ngu ngốc, không thông minh như ngài X! Có thể giảng thêm cho tôi một đề không?”

Sau đó, bạch nguyệt quang giảng tiếng Anh cho thế thân cả buổi chiều, còn giúp thế thân sửa lại hai bài tập làm văn.

48

Lúc tổng tài về đến nhà, nhìn thấy bạch nguyệt quang đang ngồi cùng thế thân.

Trong lòng tổng tài hết hồn, vội vàng tiến lên phía trước. Lại nhìn thấy giáo trình tiếng Anh ở trên bàn, lại hết hồn tiếp.

Hắn tưởng tượng đủ loại tình cảnh, mà cũng không sao tưởng tượng được bạch nguyệt quang đang dạy tiếng Anh cho thế thân.

Thế thân: “Đã đến giờ này rồi? Hỏng rồi, tôi quên nấu cơm rồi!”

Bạch nguyệt quang: “Để tôi đi, để tôi làm chút salad……”

Tổng tài: “Không cần!!!!” (~ Đứa nào re-up là chó)

Thế thân cùng bạch nguyệt quang bị tổng tài bắt lại, tổng tài vội nói: “Hiếm có cơ hội, hay đi ra ngoài ăn đi.”

Bạch nguyệt quang không ý kiến, thế thân cũng vui vẻ đồng ý.


Ba người đi tới cửa, tổng tài ra cửa trước, bạch nguyệt quang ở giữa, thế thân đi cuối cùng.

Thế thân: “Các anh đi đường cẩn thận.”

Thế thân nói xong đóng cửa lại.

Bạch nguyệt quang: “Cậu không đi sao?”

Thế thân liếc nhìn tổng tài, bạch nguyệt quang lại nói: “Cậu cũng đi đi.”

Thế thân: “???”

Rõ ràng là suất diễn của hai người, vì sao tui cũng bị điểm danh?

49

Bọn họ đi ăn món Pháp.

Thế thân chưa từng ăn bao giờ, ngay cả dao nĩa cũng không dùng được. Bạch nguyệt quang nói: “Cậu vậy mà chưa từng ăn?”

Thế thân: “Cơm Tây duy nhất mà tôi từng ăn là của MacDonald.”

Bạch nguyệt quang cảm thấy dường như rất buồn cười mà cười lên, tổng tài ở bên cạnh nghe xong liền không vui, liếc thế thân một cái, lại thấy thế thân vẫn là nét mặt ngoan ngoãn như thường ngày, thế thân nói: “Cảm ơn ông chủ, cảm ơn ngài X, nếu không phải các anh, tôi không có may mắn được ăn đồ ngon.”

Bạch nguyệt quang: “Cậu cầm dao nĩa như vậy, đi ra ngoài người khác sẽ cười cậu đó.”

Thế thân: “Thầy X, ngài bằng lòng dạy em chứ?”

Vì thế bạch nguyệt quang lại bắt đầu hướng dẫn thế thân cách cầm dao nĩa.

Tổng tài lặng lẽ ngồi một bên, không có ai muốn để ý đến hắn.

Tổng tài cảm thấy sự nghiệp giáo dục của mình xuất hiện nguy cơ rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận