Sau Khi Chồng Chết Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão


Lương quý phi vào cung thông qua tuyển chọn, phụ thân của nàng ta vốn dĩ là một huyện thừa bát phẩm.

Sau khi Lương quý phi được sủng ái, Lương gia mới chuyển đến Thượng Kinh.

Một gia tộc như vậy, rất nhiều quyền quý ở Thượng Kinh đều coi thường.

Nhưng Lương quý phi đắc sủng, lại còn sinh ra Nhị hoàng tử.

Nhi tử của hoàng đế, mỗi người trong số họ đều có khả năng trở thành hoàng đế, những quyền quý lâu đời ở Thượng Kinh, cho dù coi thường Lương gia, cũng sẽ cho họ một chút thể diện.

Lương nhị gia là thân đệ đệ của Lương quý phi, địa vị trong Lương phủ rất cao, tức là quyền quản gia của Lương phủ đều nằm trong tay Lương nhị phu nhân.

Lương quý phi tuyệt sắc giai nhân, Lương nhị gia là thân đệ đệ, vẻ ngoài tất nhiên cũng không tệ.

Mắt phượng mũi ngọc, dáng người cao lớn, quả thực là một người phong lưu tuấn lãng.


Bước vào viện của Lương nhị phu nhân, Lương nhị gia liếc mắt liền nhìn thấy, hai thông phòng của mình đang quỳ dưới hiên nhà.

Hai thông phòng này hắn ta vừa mới thu vào tháng trước, cũng coi như còn mới mẻ.

Chỉ là, hắn ta giả vờ không nhìn thấy, vén rèm rồi bước vào phòng.

Nữ nhân xinh đẹp có rất nhiều, không kém hai người này.

Sau khi ngồi xuống, một tiểu nha hoàn phục rót trà cho hắn ta.

Hắn ta không kiên nhẫn nhìn Lương nhị phu nhân, trực tiếp hỏi: "Có chuyện gì?"

Lương nhị phu nhân đã nhiều ngày chưa gặp hắn ta, vốn dĩ còn muốn nói vài lời thân mật, nhưng sau khi nhìn thấy bộ dáng chết tiệt này thì cũng tức giận, nghiến răng nói: "Không có chuyện thì không thể mời người qua đây sao?"

Lương nhị gia nghe vậy, đứng dậy đi ra ngoài, Lương nhị phu nhân vội vàng nói: "Cho ngươi xem thư."

Lương nhị gia quay người lại, cầm lấy bức thư trong tay nàng ta, nhìn thấy chữ trên thư liền cau mày, nhưng vẫn kiềm lại tính khí kiên nhẫn đọc.

Sau khi đọc xong, trên mặt hắn ta cũng treo một nụ cười, "Bức thư từ đâu tới?"

Lương nhị phu nhân kể lại quá trình nhận thư, nói: "Ngươi nói nội dung bên trên là thật hay giả?"

Lương nhị gia suy nghĩ một hồi: "Hơn nửa là sự thật.

Không phải nói tiểu tử Tiêu gia với nha đầu Liễu gia là thanh mai trúc mã sao?"


"Đúng vậy, nghe nói nếu Liễu gia không xảy ra chuyện, hai nhà này sẽ kết thân." Lương nhị phu nhân cười lạnh: "Đường Thư Nghi cũng là một kẻ su lợi, Liễu gia xảy ra chuyện nàng ta cũng chỉ bàng quan."

Lương nhị gia liếc mắt nhìn nàng ta: "Nàng ta có bàng quan thật hay không, ngươi biết?"

"Tốt nhất nàng ta không bàng quan, lần này liến khiến nàng ta ngã đau." Chỉ cần Đường Thư Nghi Nhi không tốt, nàng ta liền vui vẻ.

"Có phải là thật hay không, đi xem liền biết." Lương nhị gia đứng dậy cầm thư đi ra ngoài, Lương nhị phu nhân cũng đứng lên: "Ta cũng đi."

Lương nhị gia dừng bước chân, xoay người lại: "Ngươi đi làm gì?"

Lương nhị phu nhân chỉnh lại y phục, vẻ mặt nhàn nhạt: "Xem chuyện cười của Đường Thư Nghi kia."

"Tuỳ ngươi." Lương nhị gia vén rèm lên đi ra ngoài, Lương nhị phu nhân nhìn thấy dáng vẻ gấp không đợi được của hắn ta, tức đến cắn răng, sớm muộn gì cũng sẽ giết hết đám hồ ly trong phòng hắn ta.

Phu thê hai người gặp nhau ở cửa, hai chiếc xe ngựa đi về phía ngõ Mai Hoa.

Trên đường đi, Lương nhị phu nhân nói với Thái ma ma bên người: "Trước đây, toàn bộ người dân ở Thịnh Kinh đều nói Đường Thư Nghi có phúc khí, xuất thân tốt, ở nương gia được phụ mẫu huynh đệ sủng ái, sau khi gả đi được phu quân sủng áo.

Tiểu Hoài cho dù có sủng nàng ta thì có thể làm gì, còn không phải đã chết rồi sao.


Lần này, nhi tử của nàng ta chứa chấp chi nữ của tội thần, ta xem nàng ta khóc như thế nào."

Nghĩ đến chuyện gì đó nàng ta lại cười: "Nghe nói Tiêu Hoài vô cùng yêu nàng ta, bên người ngoài nàng ta ra thì không còn ai khác.

Ha ha, sau khi Tiêu Hoài chết làm sao lại bị tặng hai tiểu thiếp?"

"Cuộc sống của nàng ta bây giờ chắc chắn không dễ gì." Thái ma ma biết Lương nhị phu nhân thích nghe cái gì, tất nhiên nói ra những gì nàng ta thích nghe nhất.

Bà ta lại nói thêm: "Nam nhân chết rồi, hài tử không chí tiến thủ.

Toàn bộ Thượng Kinh, ai mà không biết biệt hiệu của Tiêu nhị công tử? Vốn dĩ còn tưởng rằng Đại công tử nhà nàng ta không có tài học gì, nhưng yên phận không gây sự, ai biết cũng là đầu sỏ gây hoạ."

Lương nhị phu nhân mỉm cười sung sướng, Đường Thư Nghi không tốt nàng ta liền vui.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận