Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chân anh đạp thẳng vào ngực Lão Tam!

"Á!"

Lão Tam thét lên một tiếng, sau đó va vào hàng rào!

Lại gục trên đất!

Lúc này, chỉ còn lại Lão Nhị!

Lão Nhị trợn tròn hai mắt, ánh mắt vô cùng hốt hoảng!

Trương Minh Vũ cười toét miệng, lao tới!

Lão Nhị khiếp sợ!

"Á!"

Một giây sau, tiếng kêu đau đớn lại vang lên!

Lão Nhị hét lên rồi ngã gục xuống đất!

Im lặng!

Nơi đây lặng im như tờ!

Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng.

Mắt ai cũng trợn trừng như sắp rớt ra ngoài.

Hàn Thất Thất hả hê đến độ run rẩy không ngừng.

Trần Y Tuyết há hốc mồm.

Vẻ phẫn nộ trên mặt Triệu Tử Oánh như đóng băng.

Chuyện này... sao có thể!

Bốp bốp!

Trương Minh Vũ vỗ tay một cái rồi lẩm bẩm với vẻ hụt hẫng: "Ngu ghê, còn xưng tứ đại hộ pháp nữa mới ghê chứ".

Nói xong, anh kéo hàng rào chui ra ngoài.

Ai nấy đều ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Họ... có nhìn nhầm không đấy?

Trương Minh Vũ vừa đi vừa nói: "Cô Triệu nên đổi vệ sĩ khác đi, vô dụng quá".

Triệu Tử Oánh siết chặt nắm đấm.

Tức muốn nổ phổi!

Nhưng cô ta chẳng thể thốt ra câu nào!

Đôi mắt Trần Y Tuyết sáng ngời.

"Cô Triệu, chuyện gì thế này? Không phải trước đây vệ sĩ của cô giỏi giang lắm sao?"

“Sao hôm nay lại bị người yếu nhất trong số các vệ sĩ của tôi hạ gục cả đám vậy?”

Dứt lời, cô ấy khoanh tay đứng dậy.

Nét mặt Trần Y Tuyết quá ư là kiêu ngạo, quá ư là đắc ý.

Trương Minh Vũ tức tối trừng mắt nhìn cô ấy.

Triệu Tử Oánh cắn chặt răng.

Quá nhục nhã!

Nhưng...

Trần Y Tuyết tiếp tục hỏi: "Phải rồi, cô còn ai được được chút không? Chứ mấy tên tép riu này... vệ sĩ tôi chơi không đã!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui