Siêu Thần Cơ Giới Sư Dịch


“Đến rồi”
Giọng điệu Hàn Tiêu như thể tiếp đón khách đến chơi nhà, bình tĩnh thong dong một cách đáng sợ.

Anh đeo lên kính nhìn ban đêm lần trước lấy được của tiểu đội Dạ Kiêu, hai chiếc xe màu đỏ cam lập tức xuất hiện trước mắt.

Hàn Tiêu kéo chốt súng, nhắm trúng mục tiêu, cẩn thận điều chỉnh cho đúng trọng tâm.

Nín thở tập trung, áng chừng tám giây sau mới kéo cò nổ súng!
Ánh lửa xẹt khỏi nòng, viên đạn vàng óng vọt ra, xuyên qua khe hỡ giữa rừng cây, trong chớp mắt đã bay xa vài trăm mét, chính xác găm vào một chiếc lốp đang không ngừng lăn bánh.

Bụp!
Nổ lốp rồi!
Chiếc xe chống đạn đi đầu lệch tay lái đâm sầm vào một thân cây, chiếc xe phía sau cũng buộc phải dừng lại theo.

Số 1 ôm đầu bị đụng đau nhức xuống xe, quát hỏi:
“Có biết lái xe không thế hả?”
“Đội trưởng, nổ lốp rồi.


“Lốp đặc thì nổ kiểu gì hả?!”
Một đội viên cúi người xem thử, sau đó hoảng hốt hô:
“Trên lốp có găm một viên đạn!”
“Kẻ địch tấn công!”
Đầu Số 1 ong lên.

Đúng lúc này tiếng súng từ khoảng cách mấy trăm mét lại vang lên, tên đội viên vừa đi kiểm tra lốp xe nổ tung đầu ngay trước mắt Số 1, máu tươi văng tung tóe lên người y.

“Là tay súng bắn tỉa!”
“Mau tìm vị trí của kẻ địch!”
“Tất cả đề phòng, nấp sau xe mau!”
Nhưng đây là lần đầu tiên tiểu đội vật thí nghiệm tham gia thực chiến, thế nên tất cả vừa cuồng cuống nhớ lại những buổi học lý thuyết chiến trường mọi khi, vừa vội vã tìm công sự che chắn, trong quá trình đó tiếng súng đoạt mệnh lại vang lên lần thứ hai, ngay lập tức lại có thêm một đội viên bị bắn nổ tung đầu.

Số 1 hô:
“Nằm xuống!”
Tất cả đội viên vội gục xuống, lúc này tiếng súng mới tạm ngưng, ngay sau đó là im lặng đến rợn người.

Lòng ai nấy cũng đều kinh hoảng, chỉ có Số 1 vẫn còn cố gắng giữ được tỉnh táo, y vội vàng dùng thiết bị liên lạc để xin tổ chức tiếp viện.

Tình cảnh hết sức ngặt nghèo, không một ai dám đứng dậy để lộ bản thân trong tầm ngắm của tay súng bắn tỉa nữa, giống như trong bóng đêm có một con ác quỷ chỉ chờ thời cơ để thu hoạch lấy từng sinh mệnh vậy.

“Là kẻ nào tập kích chúng ta?”
“Không biết được!”
“Xung quanh tối quá, chắc chắn đối phương có thiết bị nhìn ban đêm!”
“Giờ phải làm sao đây?”
“Cứ nấp đi, đợi quân cứu viện tới.


Số 1 quát:
“Đừng có ngu thế, chẳng lẽ kẻ địch không biết ẩn nấp à? Đối phương chỉ có một người mà chúng ta lại như một đám đà điểu hoảng sợ vùi đầu trong cát sao, sau này tổ chức sẽ đối xử với đám hèn nhát chúng ta thế nào đây?”
Mặt các đội viên tổ thí nghiệm đều biến sắc.

Số 1 hung hăng gằn lên:
“Dù thế nào cũng chỉ có một kẻ địch mà thôi, chúng ta có xe có súng lại có đông người thế này, chẳng lẽ còn không thắng nổi nó à?”
“Đúng rồi, chúng ta phải đánh trả.


“Trước tiên phải xác định vị trí của tay súng bắn tỉa đã!”
Một đội viên quyết tâm liều mạng, hắn nhanh chóng đứng lên sau đó lại nằm sấp xuống, định dụ dỗ tay súng bắn tỉa lộ ra vị trí, nhưng một viên đạt găm trúng tim đã cướp lấy tính mạng hắn trong nháy mắt.

Máu tươi tràn ra, lực phản chấn đẩy lùi hắn về phía sau mấy mét, sau khi xác hắn ngã xuống đất xong mọi thứ lại trở về yên lặng như tờ.

Cảnh tượng này lập tức gạt bỏ ý nghĩ bắt chước hắn của các đội viên còn lại.

Lưng Số 1 đổ đầy mồ hôi, khả năng ngắm bắn chuẩn đến mức này cơ à, rốt cuộc kẻ địch là ai đây?!
Đội viên vừa rồi không hi sinh vô ích, tiểu đội thí nghiệm đã nhận ra phương hướng ánh lửa chợt lóe lên rồi lại chìm vào bóng đêm.

“Tìm được rồi, ba trăm mét về hướng Nam!”
“Lên xe!”
!
Qua kính nhìn ban đêm Hàn Tiêu nhận thấy đám kẻ địch vốn đang co đầu rụt cổ bỗng chốc cùng đứng phắt dậy rồi chạy như điên về phía một chiếc xe chống đạn vẫn còn nguyên vẹn.

Lúc này anh đã hiểu toan tính của chúng, thì ra là muốn dùng xe chống đạn tiếp cận mình cho an toàn.

Nhiệm vụ thể hiện kẻ địch còn lại bảy người, hiện giờ chúng đang dựa vào điểm yếu tốc độ của tay súng bắn tỉa, chấp nhận hi sinh một hai người để những kẻ còn lại lên được xe đây mà.

Hàn Tiêu không có cách nào một lúc tiêu diệt cả bảy tên, thế nên anh bình tĩnh bóp cò, lần nữa bắn chết một tên địch, sau đó đành mở trừng mắt nhìn chúng leo lên xe, tiếng động cơ rú lên, nhanh chóng hướng về phía anh.

Súng trường không thể bắn xuyên qua vỏ xe bọc thép, thế nên không có cách nào ngắm bắn kẻ địch được nữa.

Hàn Tiêu lại chỉ có một mình, trong lúc này đúng là anh đã rơi vào hoàn cảnh hết sức nguy hiểm.

“Chiến thuật đúng đắn đấy.


Mắt Hàn Tiêu lóe lên ánh sáng thâm sâu:
“Tiếc là quá dễ đoán.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui