Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Nguyệt Quan gật gật đầu, nói:

- Anh yên tâm đi, trước khi trải qua buổi giới thiệu hôm nay tôi sẽ trở về giao hàng rồi.

Tề Nhạc nhìn qua Tiểu Lâu, nói:

- Tiểu Lâu tiểu thư, qua mấy ngày chúng ta lại xuất phát. Tôi nghĩ Xương Kiệt đại ca có lẽ đã nói cho cô nghe rồi.

Tiểu Lâu gật gật đầu mỉm cười nói:

- Tất nhiên, hy vọng Tề tiên sinh lần này mang tôi đi tới nơi đó sẽ làm tôi thỏa mãn.

Tề Nhạc nhìn qua nàng liền nhớ các loại trang phục phong cách khác nhau
trong lúc đoạn phim giới thiệu sản phẩm, trong mắt toát ra mỉm cười nhàn nhạt.

- Về sau nên trực tiếp gọi tên của tôi đi, chúng ta là bạn mà, không phải sao? Hôm nay cũng nhờ cô hỗ trợ rất nhiều.

Tiểu Lâu cười nói:

- Anh là lão bản a! Tôi giúp anh là đương nhiên.

Tề Nhạc mang theo Tuyết Nữ rời khỏi khách sạn Shangrila đi thẳng đến tập
đoàn Kỳ Lân. Hắn hiện tại đã có chút không thể chờ đợi được muốn biết vợ chồng Tề Thiên Lỗi có thái độ gì với mình. Mà những ký giả này cũng
nóng lòng với quà tặng của tập đoàn Kỳ Lân cho nên bọn họ rời khỏi cũng
không ngăn cản gì.

Tuyết Nữ đối với Tề Nhạc còn phi thường quen thuộc, bộ dáng hiện giờ có cảm xúc không đúng, ngồi ở vị trí kế bên ghế lái nói:

- Tề Nhạc, rốt cuộc là chuyện gì? Hình như cảm xúc của anh bị chấn động
mạnh a. Mấy ngày nay anh có chút quái dị, chẳng lẽ cũng là vì hai người
vừa tới sao?


Tề Nhạc biết không thể dấu diếm được nữa, cười khổ nói:

- Đúng, nguyên nhân là vì bọn họ.

Tuyết Nữ hiếu kỳ hỏi:

- Tại sao vậy? Tuy khí độ của bọn họ bất phàm nhưng chỉ là người bình thường thôi.

Tề Nhạc nhìn qua Tuyết Nữ chậm rãi nói:

- Bởi vì bọn họ rất có thể là cha mẹ ruột của anh.

- A?

Tuyết Nữ nghẹn ngào kinh hô, nhìn qua Tề Nhạc trong nội tâm các cảm xúc dâng trào, hưng phấn nói:

- Thực sao? Vậy anh không còn là cô nhi rồi. Thế nhưng mà bộ dáng vừa rồi các người không phải rất quen nhau a.

Tề Nhạc vừa lái xe vừa nói chuyện xảy ra ở tập đoàn Kim Cốc cho Tuyết Nữ nghe.

Nghe hắn nói Tuyết Nữ cau mày nói:

- Đúng thế, nếu như bọn họ là người bình thường thì bọn họ cũng không tin nhân phẩm của anh đâu. Nhưng anh là người có khả năng vì tiền mà nhận
quan hệ sao?

Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Điều này
cũng không thể trách bọn họ. Dù sao bọn họ có được nhiều tài sản như vậy và từng có nhiều người đi nhận thân trước đó rồi. Huống chi anh cũng
không phải là người sống vì tiền! Nếu không anh mở tập đoàn Kỳ Lân làm
gì? Hôm nay bọn họ tới tìm anh và còn mua sản phẩn của chúng ta để cổ
động nữa. Anh nghĩ có lẽ bọn họ thông suốt chuyện gì đó, bọn họ đối đãi
với anh thế nào thì lát nữa sẽ biết.

Thời điểm hai người trở lại
tập đoàn Kỳ Lân thì vợ chồng Tề Thiên Lỗi đã tới, bên người còn mang
theo sáu bảo vệ. Được nhân viên tập đoàn Kỳ Lân an bài chờ đợi Tề Nhạc
cùng Tuyết Nữ đi về.

Tuy Tề Nhạc đã trầm ổn hơn trước kia nhưng
hiện tại hắn nóng lòng muốn biết kết quả của vợ chồng Tề Thiên Lỗi a.
Vừa về tới tập đoàn liền không chờ được mà mang Tuyết Nữ đi tới phòng
họp lớn.

Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp ngồi chờ ở đây. Vừa nhìn thấy Tề Nhạc tiến vào thì hai người đứng lên, Tề Thiên Lỗi xem như trầm ổn, nhưng ánh mắt Ứng Tiểu Điệp trở nên kích động.

Tề Nhạc miễn cưỡng bình phục cảm xúc trong nội tâm của mình, đi đến trước mặt hai người làm ra thủ thế mời ngồi, nói:

- Mời hai vị ngồi. Hiện tại chúng ta bàn chuyện mua sắm sản phẩm.

Tề Thiên Lỗi nhìn qua Tề Nhạc thật sâu, nói:

- Anh thật sự cho rằng chúng tôi tới đây vì mua sắm sản phẩm hay sao?


Tề Nhạc tự giễu cười cười, nói:

- Nếu như không phải như vậy thì mục đích của hai vị là gì? Nhận thân
sao? Chẳng lẽ sau khi hai vị nhận thân rồi bị tôi lừa gạt tài sản à?

Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp đồng thời sững sờ, Ứng Tiểu Điệp nói:

- Như thế nào? Anh không biết chúng tôi đã chuyển tài sản cho Oánh Oánh
rồi sao, hiện tại chúng tôi chỉ là người quản lý trên danh nghĩa thôi.

Tề Nhạc kinh ngạc nhìn qua bọn họ, nói:

- Tại sao tôi phải biết rõ?

Trên mặt Tề Thiên Lỗi cười khổ, nhìn qua Ứng Tiểu Điệp, nói:

- Xem ra an bài của chúng ta đã thất bại. Thì ra anh ta còn không quan tâm chuyện của chúng ta.

Thì ra vào ngày hôm qua vợ chồng Tề Thiên Lỗi đã tuyên bố công khai đem tất cả tài sản chuyển cho con gái Tề Oánh Oánh, trước mắt bọn họ chỉ giám
thị thay mà thôi.

Trong suy nghĩ của bọn họ thì Tề Nhạc là chủ
tịch tập đoàn Kỳ Lân phải nghe được tin này, cũng phi thường chú ý tới
bọn họ, bọn họ chuyển tài sản kế thừa cho con gái là chiêu vô cùng tinh
diệu, Tề Nhạc không thể không biết, nhưng hiện giờ nhìn ra hắn không
quan tâm tới chuyện của bọn họ.

Ánh mắt hai người nhìn qua gương mặt của Tề Nhạc, Tề Thiên Lỗi nói:

- Như vậy tôi nói cho anh biết còn kịp. Tôi cùng Tiểu Điệp đã đem tất cả
tài sản của chúng tôi chuyển cho con gái Oánh Oánh rồi, hiện tại mà nói
chúng tôi là thành phần tri thức cầm lương hưu mà thôi.

Nhìn qua
Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp sắc mặt Tề Nhạc lạnh xuống, hắn là người thông minh. Tề Thiên Lỗi vừa nói như vậy hắn đã hiểu được bọn họ đang
thăm dò mình a, thăm dò mình có vì chuyện này mà lộ ra chân diện mục hay không. Tuy biết rõ đây là chuyện bình thường nhưng trong nội tâm Tề
Nhạc có cảm giác không thoải mái.


- Tề tổng, ngài nói cho tôi biết chuyện này là có ý gì?

Tề Nhạc lãnh đạm nói ra.

Tề Thiên Lỗi nhíu mày, thái độ của Tề Nhạc làm cho hắn không thoải mái,
chẳng lẽ thanh niên cho mình cảm giác đặc thù này thật sự không phải vì
tài sản mà nhận thân sao?

- Tôi chỉ muốn biết rõ sau khi đã không còn chút tài sản nào thì anh còn nhận chúng tôi không?

Ánh mắt Tề Thiên Lỗi nhìn chằm chằm vào Tề Nhạc.

Tề Nhạc vẫn không nói gì, Tuyết Nữ đã đi lên một bước, đi tới bên cạnh hắn, nói:

- Vị tiên sinh này, ngài xem Tề Nhạc là cái gì chứ? Tôi biết rõ ngài có
khả năng là cha ruột của anh ấy. Nhưng cái người quá tự ngạo về tài sản
của mình rồi, nhưng mà các người làm như vậy là công bằng với đứa con
hai mươi năm qua không chút sung sướng nào sao? Ngài sợ Tề Nhạc ngấp
nghé tài sản của mình nhưng mà ngài có nghĩ tới cảm thụ của Tề Nhạc sao? Tề Nhạc là người nào ngài cứ đi điều tra đi. Tuy chúng tôi không đại
phú đại quý giống ngài nhưng mà tiền của chúng tôi cũng xài không hết
đấy, huống chi tiền với Tề Nhạc mà nói ý nghĩa vốn không phải rất lớn.

Tuyết Nữ rất rõ ràng tính tình của Tề Nhạc, cảm thụ được khí tức trên người
Tề Nhạc nàng biết rõ Tề Nhạc đã đạt tới biên giới bộc phát, bị người
thân nhất của mình vũ nhục như vậy hắn nhất định không chịu được.

Ứng Tiểu Điệp chặn lại nói:

- Không, không, hai người không nên hiểu lầm chúng tôi. Chúng tôi cũng
không phải như các người nghĩ. Chúng tôi có khả năng là cha mẹ của Tề
Nhạc, nhưng chúng tôi phải nghĩ biện pháp kiểm tra mới được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận