Sở Tổng Ngày Ngày Theo Đuôi Vợ Cũ FULL


Thẩm Dật Nhiên ngơ ngác một hồi, cuối cùng vẫn nằm lọt thỏm trong vòng tay của Sở Thiên Trạch.

Cô cứ nằm im như vậy, tận hưởng hơi ấm từ anh.

Sở Thiên Trạch khẽ nhếch miệng cười, thật hiếm khi Thẩm Dật Nhiên trở nên ngoan ngoãn như vậy.Lúc này, ở nhà họ Thẩm, Thẩm Oánh Oánh không ngừng oán trách mẹ của mình.

Cô ta đi qua đi lại, nhăn nhó mà gào lên:“Tất cả là lỗi tại mẹ! Nếu mẹ không khắc nghiệt với chị ta, liệu chị ta có chạy đến ôm chân Thiên Trạch không chứ? Mẹ thấy rồi đó, bây giờ Thiên Trạch mười phần cưng chiều bảo vệ chị ta, còn con, anh ấy không thèm liếc nhìn con dù chỉ một cái!”Hà Mỹ Kiều nhìn con gái, ánh mắt đanh lại, trong lòng bực tức nhưng không thể trút giận lên con gái yêu, đành mắng chửi Thẩm Dật Nhiên.“Con trách mẹ cái gì chứ? Không phải là con bé Thẩm Dật Nhiên kia câu dẫn Sở Thiên Trạch sao? Bề ngoài tỏ vẻ thanh cao, thì ra cũng chẳng khác gì đám con gái rẻ tiền ham muốn giàu sang phú quý.

Nó mà xứng à?”Những lời của Hà Mỹ Kiều đương nhiên cũng khiến Thẩm Oánh Oánh dễ chịu hơn chút, nhưng cô ta vẫn không thể hoàn toàn thoải mái được.

Cô ta ngồi xuống bên cạnh mẹ mình, nhỏ giọng:“Mẹ, phải tìm cách gì đó.

Bây giờ Sở Thiên Trạch cứ mỗi lần nhìn thấy chúng ta đều mặt nặng mày nhẹ, cứ như vậy không biết khi nào chuyện của chúng con mới thành.

Vả lại, hai người bọn họ còn chưa có ly hôn.”Hà Mỹ Kiều nghĩ ngợi một lúc rồi nói:“Chuyện ly hôn không đáng lo, chúng ta lót tay một ít cho Tòa án là được.

Chỉ là… chuyện tình cảm, con cũng phải từ từ bồi đắp.

Nếu không thể bồi đắp tình cảm của chúng ta, vậy thì…”“Vậy thì chia rẽ bọn họ!”Thẩm Oánh Oánh nhếch miệng cười, cắt lời mẹ mình.

Sự nhanh nhạy của cô ta khiến Hà Mỹ Kiều vô cùng hài lòng.“Phải vậy mới là con gái của mẹ! Hạnh phúc là do chúng ta tự tay giành lấy, hiểu chưa?”Hà Mỹ Kiều vẫn tự hào về cách dạy con sai quấy của mình, vui vẻ vuốt tóc Thẩm Oánh Oánh.

Thẩm Oánh Oánh mỉm cười, trong đầu đã có sẵn một vài mưu kế.Thẩm Dật Nhiên ở lại nhà Sở Thiên Trạch một ngày thì nghe tin căn hộ của cô bị thấm nước.

Chủ nhà gọi điện đến, báo đường ống dẫn nước có vấn đề khiến cho nước rò rỉ khắp trần nhà.

Thẩm Dật Nhiên nhanh chân chạy về xem xét tình hình, quả nhiên là tệ hơn chữ tệ.“Đến nhà tôi ở vài hôm đi, việc sửa nhà tôi sẽ giúp em.”Thẩm Dật Nhiên tròn mắt nhìn Sở Thiên Trạch, cảm thấy lời đề nghị này không tồi, nhưng lại không sẵn lòng đồng ý.Trở về nhà Sở Thiên Trạch, chẳng khác nào quay lại cuộc sống như trước đây.

Thẩm Dật Nhiên nghĩ ngợi một lúc rồi đáp:“Để tôi thuê nơi khác, tôi…”“Em dám bước ra khỏi nơi này?” Sở Thiên Trạch nghiến răng, rất không kiên nhẫn mà gằn giọng.Thẩm Dật Nhiên rụt cổ, cái nết yêu đương của Sở Thiên Trạch thật quá mức bá đạo, thô thiển.

Nếu là trước đây, cô nhất định sẽ gân cổ cãi lại, nhưng tình hình này…Thẩm Dật Nhiên biết chắc Sở Thiên Trạch cũng sẽ tìm cách để cô ở lại nhà anh, hơn nữa, cô còn đang hoài nghi ống nước nhà mình có vấn đề, liệu có phải do Sở Thiên Trạch làm hay không.Cuối cùng, Thẩm Dật Nhiên cũng đành phải ở lại nhà Sở Thiên Trạch, nói đúng hơn là nhà chung của hai người bọn họ.Cũng từ hôm đó, Sở Thiên Trạch thuê hẳn một đội ngũ sửa chữa nhà chuyên nghiệp đến sửa sang căn hộ cho Thẩm Dật Nhiên.

Một tuần trôi qua mà chưa có tiến triển gì, Thẩm Dật Nhiên sốt ruột vô cùng, trong khi Sở Thiên Trạch lại vô cùng nhàn nhã.“Sở tổng, rốt cuộc đội sửa nhà anh thuê làm ăn kiểu gì vậy? Một tuần rồi chưa có động tĩnh gì cả!” Thẩm Dật Nhiên không nhịn được mà cằn nhằn.Sở Thiên Trạch nhếch miệng cười, đáp:“Sao vậy? Sốt ruột rồi à? Đó là đội ngũ chuyên nghiệp mà tôi vô cùng tin tưởng, em dám ý kiến?”“Anh tin tưởng thì mặc kệ anh! Tôi muốn đổi người!” Thẩm Dật Nhiên hậm hực.“Được thôi!” Sở Thiên Trạch cười tà, đưa điện thoại của mình cho Thẩm Dật Nhiên.

“Em có thể tùy ý tìm.”Thẩm Dật Nhiên hơi ngạc nhiên, Sở tổng thế mà lại đưa điện thoại của chính mình cho cô, không sợ cô tìm thấy bí mật kinh doanh gì gì đó hay sao?Thẩm Dật Nhiên nhìn nét mặt tự tin ngạo mạn của Sở Thiên Trạch, rốt cuộc cũng hiểu ra một chuyện.Đó là ở thành phố này, cô liên hệ ai cũng vậy mà thôi! Quả nhiên Sở Thiên Trạch là kẻ bày ra mọi chuyện, chủ yếu là để giữ cô ở lại đây.“Đồ ấu trĩ!” Thẩm Dật Nhiên thầm mắng, sau đó trả điện thoại cho Sở Thiên Trạch.

“Thôi được rồi, tôi tạm thời ở lại đây.

Nhưng tôi nói cho anh biết, anh không được quyền bước vào phòng ngủ của tôi!”Sở Thiên Trạch chống cằm nhìn Thẩm Dật Nhiên, chậm rãi nói:“Sở phu nhân, em càng ngày càng ngoan rồi!”Thẩm Dật Nhiên rốt cuộc cũng không chịu được mà bỏ cuộc.

Dù sao ở lại căn biệt thự của Sở Thiên Trạch cũng không tồi, anh chưa hề làm phiền đến cô, chỉ cần mỗi ngày cùng nhau ăn một bữa cơm là được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui