Hôm sau anna đặc biệt dậy sớm để lên lớp trước nhưng hình như ông trời không cho phép rồi, hôm nay kan cũng dậy thật sớm, thấy kan thì anna vội chạy xuống xe nhưng lại bị kan đưa tay vòng qua eo nhỏ mà xiết chặt, trong giọng nói có gì đó không vui:
-"honey, em muốn trốn anh?"
-"em...đâu...có"anna cúi mặt nói
-"vậy tại sao em đi sớm vậy?"kan vừa nói vừa đưa tay nâng cằm anna lên, khuôn mặt đỏ bừng kia được thu gọn vào mắt kan làm trong kan cảm thấy thật nóng nha ~
-"em...muốn đi...sớm...mà...anh buông..em ra đi"anna càng nói khuôn mặt càng đỏ lên
-"thật?"kan nhướng mày hỏi
-"..."anna không dám nhìn thẳng vào đôi mắt kia mà cúi gằm mặt xuống
-"em hư lắm đó...bộ dạng của em làm anh thật sự chịu không nổi nha "kan cúi sát xuống vai anna nói vào tai nhỏ
-"nè...tình cởm quá ha
sarah ơi
người ta bỏ chúng mình rồi
~"mary từ đâu chui ra xen ngang
-"..."nó không nói gì mà chỉ chăm chăm vào cái điện thoại
-"nè...tao nói mày không nghe à"mary thấy bị bơ thì chạy lại chỗ nó nói
-"không...có gì...tao...đi trước..."anna nói xong thì sau đó quay vào xe nhưng lại bị vòng tay nào đó giữ chặt
-"anh buông ra..."anna nói giọng lí nhí
-"nếu em muốn đi học thì để anh mang đi nha honey
~" kan nói giọng "ngọt sớt" làm mary và nó nổi da gà, mary nói
-"thôi ạ...tụi này còn FA nha"
-"ai bảo thế? em cũng có người "thầm thương trộm nhớ" chẳng qua là em không chịu cho người ta một cơ hội thôi" kan nói
-" em thì ai dám yêu ?" mary tự nói, giọng đau đớn, nó xót xa nói
-"thôi, đi học"
-".."mary không nói gì mà cụp đôi mắt xuống, thu mọi tâm tư vào trong đôi mắt đượm buồn kia
-"thôi anh trở anna , em trở mary" nó lên tiếng
-"..."không ai nói gì vì không khí cũng đã trở nên lạnh lẽo sau câu nói của kan
----------------------------------
KITTTTT.... 2 chiếc xe tiến vào trường, tụi nó và kan bước xuống, mọi người nhìn chằm chằm vào cặp đôi mới thành kia, ánh mắt ghen tị , tiếc nuối, chúc phúc...đều có cả, anna hơi khó chịu mà bước cách xa kan ra, kan nhăn mày, vòng tay qua eo nhỏ khiến nhỏ đỏ mặt, mary nhìn cặp đôi này muốn cười cũng không thể vì tâm trí đã trở về với quá khứ-quá khứ ngọt ngào của cô và daniel. nó cũng không nói gì mà kéo mary đi thẳng ra ngoài vườn hoa của trường.
-----------------------------
tới vườn hoa nó thả tay mary ra, quay người về vườn hoa mà nói
-"nhớ à?"
-"uk" mary trả lời, giọng nói hoàn toàn không còn sự năng động hàng ngày
-"mày thích hoa oải hương, tại sao?"nó đột ngột hỏi
-"oải hương có hương thơm đặc biệt, nó màu tím - màu buồn"mary không bận tâm mấy mà đáp lại câu hỏi của nó
-"vậy hoa hồng xanh?"nó tiếp tục
-"giống mày, vì hoa hồng xanh thể hiện một tình yêu bất diệt" mary nói mà con tim lại dâng lên một cảm giác đau đớn
-"nhưng mày và tao đều biết hoa hồng nở rồi sẽ tàn cũng như tình yêu mà 2 đứa chúng ta không có được" nó nói, trong tim lại bị bóp nghẹt
-"phải"mary đau đớn nói, những hàng nước mắt kia vô thức lăn xuống, nó nhẹ nhàng ôm cô vào lòng mà vỗ về. trong khi 2 đứa nó đang ôm nhau vỗ về thì cũng cách đó không xa có 2 người con trai đã chứng kiến hết....
-----------------
trung thu đăng chap nha