Ta Có Một Bầy Họa Thủy



Edit: Jung Ad

Lúc Bùi Càn nói y muốn Long, Lục Công chúa đang vịn khung cửa nhìn thấy bên trong, chính mắt thấy cha nàng làm một loạt hành vi không biết xấu hổ, rất là rung động.

Người nào đó một lòng muốn Long, không có chú ý tới nữ nhi ngồi xổm bên cạnh, màn ảnh trực tiếp lại không xem nhẹ nàng, trong group tất cả mỹ nữ đều thấy được vẻ mặt tròn xoe ngây ngốc của Công chúa.

Triệu Phi Yến: "Nhìn vẻ mặt như cái mông này của Lục Lục, quả nhiên con yêu béo một chút mới dễ nhìn!"

Triệu Hợp Đức: "..."

Dương Ngọc Hoàn: "?"

Đông Ca: "Muội cũng là người làm Hoàng hậu, đừng thô tục như thế."

Triệu Phi Yến: "Các tỷ nhìn khuôn mặt mập mạp lanh lợi của nàng không giống hai bên cái mông à?"

Hạ Cơ: "... May mà tiểu cô nương không nhìn thấy trong group, nếu không có thể bị muội chọc tức phát khóc, quay đầu sẽ không ăn nổi."

Vi Hương Nhi: "Đừng nói với nàng. Có một số người chưa từng nuôi con nên không có kinh nghiệm, hoạt bát giống như Lục Lục, có thể ba bốn tuổi đã trổ mã. Hiện tại béo một chút không có gì không tốt, đây không phải là khuôn mặt phúc hậu?"

Phan Ngọc Nhi “Mọi người nhìn nàng đến kéo chuyện đi đâu rồi?"

Bao Tự: "Ta biết Lục Lục đang suy nghĩ gì ―― trong thiên hạ lại có người vô liêm sỉ như vậy! Muội xem có đúng không?"

Lữ Trĩ: "Lưu Bang xem xong cũng có ý nghĩ kỳ lạ."

Đát Kỷ: "Trừ khi có thể thay Hoàng hậu, nếu không hắn muốn cái rắm!"

Lưu Sở Ngọc: "Chẳng lẽ Lưu Bang buồn bực nhất không phải là khi tỷ còn sống không mở cho hắn ta hai vầng sáng kia, lúc chết mới mở ra cho Bùi Càn sao?"

Lữ Trĩ: "Chính là vì ta làm tốt mười mấy năm lâm triều xưng chế* kia mới có hai vầng sáng đó, như vậy xem ra, Lưu Bang hẳn là cảm động đến rơi nước mắt mới phải."

*Trong Hậu Hán thư, cuốn thứ 3 << Túc Tông Hiếu Chương hoàng đế bản kỷ >> có ghi lại rằng: Đế thân xưng chế lâm quyết, như Hiếu Tuyên Cam Lộ Thạch Cừ cố sự, tác Bạch Hổ nghị tấu; 帝親稱制臨決,如孝宣甘露石渠故事,作白虎議. Như vậy, Lâm triều tức là đăng vị giải quyết quốc sự, mà hậu phi cung tần vốn dĩ không có quyền tham chính, nếu như có quyền đó, thì tức là "Xưng chế," hàm ý hành xử đều tương đương quyền lực của Hoàng đế.

Tây Thi: "Cho nên mới nói, Niệm Niệm có tính toán làm cho Bùi Càn không?"

Đát Kỷ: "Muội hãy nhớ lại nữ nhân này một chút, nàng sẽ làm chuyện vô tư dâng hiến sao? Tốn điểm thành tựu của mình tẩy kỹ năng cho Bùi Càn, đối với nàng chỗ tốt rắm gì? Hiện tại hai người đánh nhau nhất định hậu cung phi tần, văn võ cả triều lẫn dân chúng kinh thành sẽ giúp nàng, Bùi Càn chỉ cần rụt lại như vậy là được, hắn chỉ cần đảm đương làm nhân vật được nam nhân khác hâm mộ."

...

Trong group dừng lại một chút, sau đó có người nôn ọe, tất cả đều không nghĩ tới Đát Kỷ hiểu rõ Phùng Niệm như vậy!

Đát Kỷ: "Đổi thành muội bị cấm nhiều lần như vậy muội cũng có thể hiểu rõ nàng nha!"

Suy nghĩ kỹ một chút, những kỹ năng Phùng Niệm tẩy trước đây, hoặc là có thể đạt được thành tích cho mình, hoặc là có thể từ đó cảm thấy vui vẻ, chỉ có thể thành tựu cho Bùi Càn hơn nữa không có gì vui vẻ đáng nói, quả thật không có khả năng nàng sẽ đồng ý.

Tất cả đều biết y nói muốn Long không được, còn nói gì thế?

Đau lòng Bùi Càn chứ sao.

Lại nói Bùi Càn người này, lúc y không vui vẻ, y sẽ cho người khác thêm một số tường ngăn. Từ khi Phượng Hoàng hiện thế, danh tiếng của Phùng Niệm ở kinh thành và các vùng phụ cận xung quanh đều đạt tới mức cao nhất, lúc trước còn có một số nghi ngờ bây giờ đều tin tưởng, tất nhiên nàng có lai lịch lớn đấy, Thần Điểu Phượng Hoàng cũng không phải người nào cũng có thể đưa tới!

Có một số người bởi vì các loại nguyên nhân bỏ lỡ kỳ cảnh hôm đó, sau đó cực kỳ phiền muộn, nhắc đến chính là đấm ngực dậm chân.

Dù sao bỏ lỡ Thần Điểu Phượng Hoàng cũng có thể nhìn Chân Phượng nhân gian một chút?

Bọn họ nghĩ như vậy, còn chạy đến nha môn khiến các đại nhân nói với Hoàng Thượng một chút, cho một cơ hội để dân chúng kinh thành nhận biết Hoàng hậu nương nương một chút, có thể bắt chước Trạng Nguyên dạo phố, không cần cưỡi ngựa, dùng nghi trượng.

Rõ ràng chỉ muốn mở mang tầm mắt, bọn họ còn tìm cách nói, nói rằng đoạn thời gian trước trong kinh gặp phải thiên tai, Địa Long xoay người làm khổ không ít người, hiện tại có một số người còn chưa tỉnh lại, cần Hoàng hậu nương nương cho mọi người một số ý nghĩ.

Quan lão gia nghe bọn họ nói hồi lâu, sửng sốt không hiểu chuyện này có logic gì.

Tại sao chưa từng thấy Hoàng hậu thì muốn chết muốn sống, nhìn thấy thì người tích cực lên rồi?

Đây không phải là vô nghĩa sao?

Vô nghĩa thì vô nghĩa, bọn họ làm quan có trách nhiệm vì Hoàng Thượng phân ưu vì dân chúng giải nạn, mặc dù đến đề nghị đều là một số dân đen, nhưng nhiều người nói chính là tiếng nói của quần chúng, cần phản ánh đi lên.

Lần lượt có người nói việc này cho Bùi Càn, bọn họ nói đến cảm động lòng người, Bùi Càn nghe được vẻ mặt lạnh lùng.

"Phượng Hoàng hiện thế còn không vừa lòng? Chẳng lẽ Phượng Hoàng cũng không thể để bọn họ tin tưởng Hoàng hậu lẫn tin tưởng trẫm?"

Người tới báo cáo cười gượng một phen.

Bùi Càn còn nói: "Theo trẫm thấy bọn họ đang bịa cách nói, tại sao phải bịa chuyện này? Không phải là nghe nói Hoàng hậu của trẫm xinh đẹp hơn nữa địa vị lớn muốn kiến thức một phen à? Hoàng hậu cũng không phải con chó bọn họ nói nhìn là nhìn! Bác bỏ đề nghị này."

...

Bùi Càn vẫn luôn thích nghe tiếng nói của dân chúng.

Nhưng đó là trên chính sự, đây cũng không phải chuyện chính sự.

Làm Hoàng đế cũng hiểu rõ tính người, dân chúng muốn nhìn cho họ nhìn, y ngược lại không hiếm lạ, làm không tốt còn cảm thấy Hoàng hậu cũng chỉ là một người có một cái mũi hai con mắt, là một người bình thường, không bằng nâng y.

Nâng y, y có năng lực sao?

Bùi Càn nghĩ ra vài loại lý do nói với chính mình đây là quyết định sáng suốt, tuyệt đối không phải vì muốn Long không được nên trút giận lên dân chúng, y vẫn là một Hoàng đế tốt bình tĩnh lý trí biết nói đạo lý.

Không sai, chính là như vậy.

Những động tĩnh này đều bày ở ngoài sáng, tự nhiên cũng có người nói cho Phùng Niệm. Nghe nói dân chúng muốn gặp nàng Bùi Càn không cho, Phùng Niệm lập tức nghĩ đến hai ngày trước Bùi Càn muốn Long nàng không cho...

Trực giác của nàng cảm thấy có một chút liên hệ giữa hai chuyện này, cũng có thể là nàng nghĩ nhiều rồi.

Phùng Niệm không có hỏi đến cùng, nàng tạo thế cũng không sai biệt lắm, bây giờ địa vị đã vô cùng được tôn sùng, đừng nói động đến nàng, hầu hết mọi người đến trước mặt nàng đều quy quy củ củ, cũng không dám nói lung tung. Đã đạt tới hiệu quả này, những chuyện lặt vặt kia muốn làm hay không cũng chẳng có gì.

Gần đây, nhóm trang

//
""""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui