Ta Tiễn Tiên Quân Đi Ngồi Đại Lao


Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có một giọng nam sảng khoái xen vào, dứt khoát phá vỡ bầu không khí im lặng:"Hắn tên là Mộ Tuyết Trần, chúng ta đều gọi hắn là A Trần!"Vẻ mặt thiếu niên biến đổi, đang định mở miệng thì giọng nam kia lại phối hợp tiếp lời, nói:"Tiểu muội yên tâm, A Trần không đuổi ngươi xuống xe có nghĩa là nguyện ý đưa ngươi đi cùng.


Hắn không biết nói chuyện cho lắm, trông thấy nữ hài tử sẽ thẹn thùng, ngươi đừng trách hắn, chúng ta sẽ nói chuyện phiếm với ngươi để giải buồn."Nhiếp Chiêu bất thình lình bị người ta gọi một tiếng "tiểu muội", có cảm giác thân thiết lại buồn cười, không tự chủ được cười ra tiếng.

Nhưng nàng nhìn quanh bốn phía, trong xe không còn bóng người thứ ba, không biết âm thanh từ nơi nào truyền đến.Nàng không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, cẩn thận vén rèm trúc lên một cái, cúi người xích lại gần bên cửa sổ, tỉ mỉ đánh giá toàn bộ xa giá.Cho đến lúc này nàng mới phát hiện, linh thú kéo xe phía trước không phải là thiên mã thần câu phổ biến, cũng không phải thuộc dòng rồng, phượng, kỳ lân trân quý, mà là ...Ba con chó trượt tuyết.“...”Nói đúng ra là ba con linh thú tương tự như chó trượt tuyết.Một con là giống Alaska cao lớn khỏe mạnh, một con là Samoyed lông xù trắng như tuyết, con còn lại có hình thể thon dài cân xứng như sói xám, nhưng cái đuôi lại lắc lư phần phật giống hoa cúc.Lúc Nhiếp Chiêu định thần nhìn lại, linh thú này cũng đúng lúc ngoái đầu lại nhìn nàng cười một tiếng, miệng chó nhếch lên, mắt trợn trắng khiến người ta cảm thấy rùng mình....!Cho dù nhìn thế nào thì đây cũng là một con Husky mà!!!Lần này ngay cả Nhiếp Chiêu cũng lắp bắp kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng đã thấy trên mặt Husky mỉm cười quỷ dị, miệng chó khép mở, nói tiếng người trôi chảy tự nhiên:"Tiểu muội, xin chào nha.

Đã sắp một trăm năm rồi ta chưa từng thấy người nào dám đối nghịch với Thần Tinh Điện đấy."Nhiếp Chiêu: ..."Không sao, vấn đề không lớn.Chỉ là Husky nói chuyện mà thôi.Dù sao nơi này cũng là thế giới huyền huyễn, mặc kệ là alpaca, chuột chũi, hay là husky mở miệng nói chuyện cũng không có gì quá kì lạ....!Không đúng, quả nhiên vẫn rất kỳ quái!!!Thần tiên dùng ba đứa ngốc kéo xe trượt tuyết, cho dù nghĩ thế nào cũng đều rất kỳ quái nha!!!Husky còn muốn nói tiếp gì đó nhưng Samoyed ở bên cạnh đã mở miệng cắt ngang lời nó, lần này là một giọng nói trung tính nhu hòa:"Cẩn thận.


Bọn họ sắp đuổi tới rồi."Nhiếp Chiêu nghe tiếng quay đầu, quả nhiên trông thấy người của Thần Tinh Điện theo sát phía sau, mấy người cầm đầu vung binh khí, tức hổn hển cao giọng la lên, muốn Thái m Điện dừng xa giá giao Thần phi của bọn họ ra.Trong lòng nàng trầm xuống, đang muốn biện giải cho mình vài câu thì thiếu niên áo đen Mộ Tuyết Trần lại nghiêng người về phía trước một bước, một tay cởi bội đao bên hông, tay cầm vỏ đao, bất thình lình đưa về phía Nhiếp Chiêu.“...”Mặt mày thiếu niên rũ xuống, đôi môi mỏng mấp máy, nói ra câu đầu tiên từ khi hắn và Nhiếp Chiêu gặp nhau tới nay: "Nắm chặt.


”"Nắm cái gì...!Hả?!"Nhiếp Chiêu vừa định lên tiếng thì cảm thấy xa giá bỗng nhiên tăng tốc, trong nháy mắt từ xe đạp đột biến thành tàu lượn siêu tốc, giống như chó hoang thoát dây cương làm càn lao đi, bỏ lại truy binh ở tuốt đằng sau.May mắn nàng kịp thời nắm chặt vỏ đao, nếu không kẻ bị bỏ lại không chỉ là truy binh mà chỉ sợ còn có cả nàng.Nhiếp Chiêu: "?"...!Đây chính là thực lực của tam ngốc trượt tuyết sao???Mà nhắc nhở của Mộ Tuyết Trần cho đến lúc này mới xuất hiện: "Nắm chặt đao của ta." Sau đó lại dừng lại mấy giây: “Xa giá đi nhanh, sẽ ngã."Nhiếp Chiêu: “...!Tạ ơn.”Nếu như ngươi nói chuyện không bị delay thì tốt rồi!Tha thứ ta nói thẳng, hệ thống ngôn ngữ của ngươi chẳng lẽ là kết nối với mạng 2G sao?Cùng lúc đó, một quả cầu lửa khó khăn lắm mới lướt qua toa xe, Husky "ngao ô" một tiếng quái dị: "A Trần, bọn họ sử dụng pháp thuật!""Khinh người quá đáng."Giọng điệu của Samoyed trầm thấp, trong đó ẩn chứa ý giận: “Chúc U thượng thần bị thương nặng, nhưng Thái m Điện vẫn còn có Nguyễn tiên quân, bọn họ thật sự cho rằng mình muốn làm gì thì làm sao? ”Husky cất giọng nói: "Bọn họ tiểu nhân đắc chí, ỷ vào Đế Quân dung túng có thể làm bất cứ chuyện gì! Cho nên chúng ta mới phải tìm chứng cứ phạm tội, đưa bọn hắn ra trước công lý ...!Ngao!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận